Chương 1702 Đợt Tấn Công Bất Ngờ
Ai từng trải qua cảm giác đè đầu đánh đám người chơi thuộc trận doanh khác trước kia từng nói có thể lấy một địch mười ở server châu Phi mới biết nó phê cỡ nào. Niềm vui của người chơi server châu Phi chính là đơn giản mà lại bạo lực như thế.
Niềm vui của người chơi server khác càng đơn giản hơn, hiện tại chỉ cần đuổi tận giết tuyệt nhũ mẫu của server khác, cắt đứt con đường tiếp tế của họ là được.
Kênh chat thường xuyên vang lên tiếng cười sung sướng của người chơi ngố tàu nào đó.
"He he, bé nhũ mẫu, anh tìm thấy bé rồi, lại đây ăn một phát đâm lén của ông nội sát thủ nhà mi!"
"Chậc chậc, nhũ mẫu nằm bò trên mặt đất đóng vai thi thể làm gì thế? Chẳng lẽ mày quên chúng ta chết sẽ biến thành khói đen rồi sao? Chỗ này chỉ có người chơi thôi, cách làm giấu đầu hở đuôi của mày khiến tao rất khó hiểu… Thôi cho mày một phát Thập Tự Trảm mà mày thích nhất đi!"
"Nhũ mẫu, giơ cái thuẫn lên là đòi đóng vai chiến sĩ à? Quá ngây thơ rồi! Nói đi, muốn chết kiểu gì?"
"Nhìn này, tao mới phát hiện một nhũ mẫu còn đang nhảy nhót! Xem tao đâm động mạch chủ của mi đây!"
⚝ ✽ ⚝
Mặc dù sắp nghênh đón chiến tranh tàn khốc, những người chơi vẫn trở nên vui vẻ trước tiên. (Ngoại trừ người chơi nhũ mẫu)
Khi người chơi nhũ mẫu của các server đều đã bị giết thoát game trước trận chiến, những người chơi thậm chí còn bỏ qua phòng thủ, đổi thành tấn công trước.
Đúng lúc này, cơn sóng quái vật kéo đến.
Quái vật chi chít như dòng nước lũ tràn vào quần thể người chơi.
Đám sinh vật đặc thù bị chế tạo ra này không có ý thức tự chủ, hoàn toàn bị thủ lĩnh của năm thế lực lớn đứng đằng sau thao túng, phát động tấn công hung hãn nhằm vào người chơi.
Giờ khắc này, những người chơi tạm thời bỏ qua ân oán giữa các server, bắt đầu giết quái.
Cuộc cạnh tranh mới lại bắt đầu.
Thế nhưng bây giờ không có nhũ mẫu, người chơi bị thương muốn hồi máu thì chỉ còn cách dựa vào thuốc trong Thương Thành, chi phí đột nhiên dâng cao, hơn nữa tác dụng chưa chắc đã tốt bằng nhũ mẫu.
Trong tình huống này, việc tự bảo vệ mình trở nên vô cùng quan trọng.
Nhất là đám người chơi làm tấm chắn kia, lúc không có nhũ mẫu mới biết chiến đấu hăng hái một mình đau khổ cỡ nào, lượng máu cứ giảm xuống vùn vụt, hoàn toàn dựa vào đốt tiền mua thuốc trong Thương Thành để tục mệnh cho mình.
Nhưng chính mình ruồng bỏ nhũ mẫu, khóc cũng phải chịu đựng.
Người vui vẻ nhất trong vụ này chính là Lục Vô đứng sau màn.
Mua đi, ra sức mua đi, Thương Thành cung cấp thuốc không giới hạn, thích nhất mấy đứa chuyên giết nhũ mẫu như tụi bay đấy!
Hành động người chơi của năm server thanh lý nhũ mẫu khiến Lục Vô đứng sau màn xem cuộc chiến tự dưng thu được một lượng lớn hồn tệ, cười không nhặt được mồm.
Niềm vui của ông trùm đứng sau màn chính là nhìn những người chơi đốt tiền cho Thương Thành.
Giờ khắc này, Lục Vô thậm chí muốn phát thông báo:
Không đốt tiền bạn có sống nổi không? Đốt tiền thì các bạn mới có thể cày điểm sung sướng hơn! Móc hết tài sản của mình ra đốt cho ta!
⚝ ✽ ⚝
Trên tầng mây lúc này, vẻ mặt của đám Nhiên Phù đang lặng lẽ chú ý cuộc chiến bên dưới dần dần trở nên phấn khích.
Theo như lời Hải Vương từng nói: "Người một nhà giết người một nhà thì đã sao? Có vấn đề gì à? Lũ quê mùa, thiếu kiến thức!"
Ban đầu thấy quân đoàn người chơi tập kết ngoài cửa thành, đám Nhiên Phù còn vô cùng khiếp sợ.
Bởi vì số lượng người chơi vô cùng khổng lồ, đã vượt xa số lượng của bầy quái vật mà họ phái ra thăm dò, trông rất có nội tình, là một thế lực vô cùng hùng mạnh.
Có điều mục đích của họ là điều tra thực lực cụ thể của thế lực này nên họ căn bản không quan tâm đám quái vật thương vong ra sao, cho nên không ngăn cản bầy quái vật tiếp tục đến gần thành Đấu Thiên.
Nhưng cảnh tượng xảy ra kế tiếp khiến họ ngu người.
Cư dân trong tòa thành này còn chưa khai chiến với họ thì đã nội chiến trước rồi.
Đánh nhau phải nói là hung hãn hết sức, khiến năm thủ lĩnh đều trợn tròn con mắt.
"Bây giờ có thể khẳng định thế lực này chắc chắn không phải là do âm phủ tập kết để đối phó với chúng ta, hơn nữa có thể thấy chúng đang lục đục nội bộ!" Lúc này, Dung Hỏa bỗng lên tiếng.
"Đối với chúng ta thì đó là chuyện tốt!" Nhiếp Phách không khỏi mỉm cười.
"Kế tiếp xem thử thực lực của thế lực này thế nào đã. Nếu không quá mạnh thì chúng ta có vô tận chiến sĩ để mài chết chúng, sớm muộn gì cũng tiêu diệt được chúng."
"Ha ha ha, đây đúng là tin tức tốt, rất rõ ràng bên trong chúng cũng không đoàn kết, có lẽ chúng ta có thể thử mượn sức một thế lực trong số chúng để chúng bị tan rã từ trong ra ngoài!"
"Ý kiến hay…"
Thấy cảnh này, năm thủ lĩnh của tây âm phủ đều nhiệt liệt bàn tán, nỗi lo trong lòng hoàn toàn tan biến.
Bây giờ đã xác định thế lực này không phải là mấy thế lực lớn trong âm phủ tập kết để tiễu trừ họ, đương nhiên không cần phải lo lắng cho sự an nguy của bản thân mình nữa.