Chương 37
Thằng Cảnh hù buồn so, nói với tụi nó:
- Ba tao nói, ông Cò đồng ý thả thằng Chim, không đưa ra tòa, nhưng phải vô trại tế bần để giáo huấn. Còn nếu như có tiền bảo lãnh thì mới được tha về nhà.
Thằng Minh gãi đầu hỏi:
- Cha... cha... tụi mình làm sao có tiền. Nhưng tốn hết bao nhiêu?
- Nghe ba tao nói tiền bảo lãnh trẻ vị thành niên...
- Vị thành niên là cái gì?
- Tao cũng hổng biết nữa. Nhưng thằng Chim với tụi mình là vị thành niên.
- Sao vị thành niên tốn tiền dữ vậy ta? Tới một ngàn lận. Thôi, hay là đợi nó hết vị thành niên, sang vị thành già rồi lãnh nó ra.
- Thôi, thì cứ nói với má nó đi, tụi mình làm hết cách cho thằng Chim rồi. Mình làm sao có tiền. - thằng Út đẹt than thở.
Thằng Minh búng tay:
- Tụi bây có biết là “góp gió thành bão” không?
Mấy thằng kia ngơ ngác, không hiểu thằng Minh định nói gì. Đôi lúc, với tụi nó, thằng Minh thường nói những lời cao siêu, tụi nó chẳng bao giờ hiểu nổi.
- Bây giờ, mình nói với má nó. Rồi má nó...
- Đi kiếm tiền đóng cho nó. Má nó góp gió. - Thằng Són chen ngang khi thằng Minh đang nói.
- Mầy hay quá ha. Nói thiệt là trúng. Nhưng tụi mình cũng góp gió luôn...
Thằng Ti ngập ngừng vì nó thấy băn khoăn:
- Mình góp nhưng góp cách nào. Tụi mình nhịn ăn để đóng hả? Nhịn ăn buổi sáng chịu sao nổi?
Thằng Minh say sưa với ý định của mình:
- Tụi bây nhớ mỗi lần có bão lụt là mình đóng tiền lạc quyên trong lớp không.
- Ờ, tao nhớ cô giáo nói “Lá lành đùm lá rách”. Có bao nhiêu thì đóng bấy nhiêu. Mỗi người phải có tấm lòng chia sẻ cho người khó khăn trong cơn hoạn nạn.
Thằng Minh nói tiếp:
- Tụi bây nhớ có lần mình đi coi đại nhạc hội cứu trợ nạn nhân bão lụt không?
Thằng Són vỗ tay:
- Ừ, hôm đó có hề Tùng Lâm, Xuân Phát, Phi Thoàn vui dễ sợ...
Rồi tới thằng Cảnh hù nói về thần tượng của nó:
- Có cả kép độc trọc đầu Trường Xuân.
- Có Bạch Tuyết, Thanh Nga nữa...
Tự dưng, thằng Són đâm hơi nên tụi nó chuyển qua bàn luận về chuyện cải lương, thằng Minh bực mình, nói lớn:
- Ờ, thằng Són hay quá há. Tao định chiếu bóng, bán vé lấy tiền giúp cho má thằng Chim.
- Mầy có phim có máy chiếu phim nữa à? Ở đâu vậy?
- Bí mật!
Thằng Ti lắc đầu:
- Mình chiếu phim tụi nó không coi đâu vì làm sao bằng chiếu ở rạp được. Hay là... hay là tao hát ảo thuật cho tụi nó coi thêm...
Thằng Són vỗ tay:
- Hay à... có chiếu phim, có ảo thuật...
Thằng Út đẹt gồng cánh tay:
- Tao biểu diễn võ Vovinam...
- Nhìn tướng mầy, tụi nó chán gần chết, ốm nhom như cò rỉa...
- Thì mầy coi...
- Có hát cải lương, tân nhạc nữa...
Con Hồng reo lên:
- Giống như mình tổ chức một buổi đại nhạc hội cứu trợ...
Thằng Minh reo lên:
- Đúng rồi, đại nhạc hội bán vé cứu trợ... Tao sẽ mời La Thoại Tân, Thẩm Thúy Hằng.
- Thiệt không?
- Thiệt chớ.
Tụi nó ngạc nhiên về ý của thằng này. Trong lớp, dù không phải là liên toán trưởng nhưng thằng Minh có nhiều ý kiến sinh hoạt học đường cho tụi nó. Tụi nó vỗ tay hoan nghênh:
- Ê, ai diễn vậy. Nhớ mời kép độc trọc đầu Trường Xuân nghe. - Thằng Cảnh hù đề nghị.
- Rồi có cả Út Trà Ôn, Hữu Phước, Thanh Nga, Thành Được nữa...
Tội nghiệp. Tụi nó đang mơ mộng nhiều quá! Thằng Minh phải tốp lại ngay.
- Kép độc Trường Xuân là thằng Cảnh hù đóng...
- Không thằng Cảnh hù phải đóng kép nhựt hay kép đức mới được...
- Ừ, tao làm kép nhựt cho.
Thằng Minh cười hăng hắc:
- Sao mầy quê quá vậy, kép nhựt cứt nhẹp, còn kép đức là cứt đép đó con...
Rồi nó tiếp tục bản phân vai tưởng tượng:
- Thanh Nga, Bạch Tuyết là con Hồng thủ vai, còn thằng Ti là ảo thuật gia Lê văn Quý, thằng Út đẹt biểu diễn võ cải lương Hồ Quảng...
Thằng Són lại chen vô:
- Còn tao làm kép gì?
- Mầy hả? Mầy nói nhiều cho mầy làm hoạt náo viên như Ngọc Phu vậy.
- Mình hát ở đâu? - Thằng Long mập thắc mắc.
Thằng Minh cười:
- Ở trước sân nhà mầy chứ đâu. Được không. Chỉ có sân nhà mầy là rộng.
- Ừ, để tao xin ba tao đã. Nhưng chắc là được.
Thằng Minh suy tư:
- Nhưng mình bán vé cách nào?
Con Hồng góp ý kiến:
- Mình làm cuốn sổ đóng tiền xem hát, hoặc tới ngày hát tụi nó đến xem đưa tiền cũng được. Nhưng tụi mình cần nói cho mấy đứa học sinh nào mình quen về chuyện thằng Chim. Đứa nào thương thằng Chim thì tụi nó đóng tiền tùy hỉ của ít lòng nhiều...
- Một con ngựa đau cả tàu... - Thằng Minh ví von.
-... ăn thêm cỏ - Thằng Són vừa nói vừa cười.
Thằng Minh lắc đầu:
- Nhưng phải giấu chuyện thằng Chim bị bắt, cô giáo biết được thì thằng Chim sẽ bị đuổi học.
- Tụi bây để cho trò Hồng nói. - Thằng Út đẹt vừa nói vừa nhìn con Hồng với cặp mắt ngưỡng mộ. Nó có ý định là sẽ đóng chung với con Hồng tuồng Hoa Mộc Lan - nó sẽ đóng vai Lý Quảng còn con Hồng sẽ đóng vai Thanh Nga, ý quên, Hoa Mộc Lan.
Thằng Long mập cụ thể hơn:
- Mình phải làm một cuốn tập đóng tiền. Đứa nào đóng tiền, mình ghi tên vô để thằng Chim biết là những người đã giúp cho nó...
- Giống như cuốn sổ lạc quyên vậy hả? - Thằng Minh hỏi.
- Là sổ xin tiền chứ lạc quyên gì? - Thằng Són đâm hơi.
Thằng Minh búng tay:
- Xin tiền hay lạc quyên gì cũng được. Có cuốn tập này, mình có thể xin mấy đứa lớp khác. Giả tỉ như con Hồng có thể xin tiền mấy lớp con gái...
Thằng Són cướp lời:
- Mấy đứa con gái tiền nhiều lắm. Nó để dành tiền mua búp-bê, kêu tụi nó bớt ra chút đỉnh...
- Sao biết con gái nhiều tiền? - Con Hồng vặc lại.
Thằng Minh lừ mắt nhìn thằng Són làm thằng này le lưỡi:
- Nhưng mình cũng nhớ trả nợ bằng đại nhạc hội của tụi mình.
- Hồi nãy mầy nói có Thẩm Thúy Hằng - La Thoại Tân, đứa nào đóng vậy?
Thằng Minh cười cười, trả lời thằng Ti một cách bí hiểm:
- Tao cho tụi nó coi La Thoại Tân, Thẩm Thúy Hằng thiệt [1].
- Làm sao mầy cho tụi nó coi được.
- Kệ tao. Bí mật. Miễn là coi được thì thôi... Đứa nào đóng tiền lạc quyên cho thằng Chim, mình cho nó một cái giấy coi hát gánh...
-... Bầu Minh!
Lần này không phải là thằng Són. Chính là con Hồng!
Chú thích:
[1] Chú thích chung: Tất cả tên nhân vật nghệ sĩ đều là những diễn viên kịch, cải lương, điện ảnh, ca nhạc nổi tiếng từ cuối thập niên 50.