- 12 - Tối thứ hai, tại Tel-Aviv
Janice đã chuyển vào ngồi trong phòng tra cứu. Cẩn trọng hơn là làm việc tại vị trí của cô, nhưng đầy cũng không phải là nơi an toàn nhất để tiến hành một vụ tấn công tin học. vì thời hạn gấp gáp, cô không có lựa chọn nào khác.
Cô nhanh chóng xác định được trò lừa bịp mà Ekaterina đã đoán ra, rồi cố gắng chọc thủng phòng tuyến bảo vệ thứ hai trên các máy chủ của Vickersen. Vượt qua phòng tuyến thứ nhất mà không bị phát hiện đã là một chiến công rồi. Cô đã bị trễ so với thời gian dự kiến, nhưng nếu không khoanh vùng được toàn bộ vấn đề, thì cô sẽ không bao giờ giải quyết được nó. Cô bắt đầu bằng việc thâm nhập những thành phần ít được bảo mật nhất trong mạng lưới, tức là tấn công các máy móc có kết nối tại nhà của Vickersen. Không có giới hạn Alexa, kèo này lẽ ra đã rất dễ dàng nếu không có các camera giám sát trong mỗi phòng. Vickersen có vẻ không đặt nhiều lòng tin vào những kẻ cộng tác với mình. Nhờ những camera này, Janice có thể nhìn thấy chỗ làm việc của viên tổng bí thư. Khi nhân vật số hai của đảng Quốc gia kết nối vào máy tính xách tay, việc phát hiện ra mật khẩu truy nhập của ông ta cũng dễ dàng chẳng kém gì việc đọc bức email mà ông ta đang soạn thảo. Janice mở cửa sổ thư viện rồi châm một điếu thuốc và quay lại ngồi vào bàn, suy nghĩ.
- Janice là ai?
- Một phụ nữ trẻ, có vẻ kiên cường. Khó mà đoán được tuổi của cô ấy, khoảng chừng trên dưới ba mươi. Mái tóc xoăn và dày, đôi mắt màu xanh cô ban và cái cằm sắc nét mang lại cho khuôn mặt cô ấy một biểu cảm quyết đoán. Các cử chỉ linh hoạt chứng tỏ cô ấy là người có nguồn năng lượng dồi dào, từ cô ấy tỏa ra mùi hương của những ngày đi như chạy, của căng thẳng thường trực, ấy thế nhưng, khi nói chuyện, chất giọng khàn khàn của cô ấy lại khiến anh thư thái đến kỳ lạ. Sinh ra từ mối tình của một nhà ngoại giao người Israel và một họa sĩ người Hà Lan, tuổi thơ của Janice không hề phóng túng, cô chưa bao giờ sử dụng ma túy; ngược lại, cô đã có xu hướng thích đàn ông rõ rệt từ rất sớm. Janice coi nhu cầu tình yêu này như một phương thuốc để chữa lành một nỗi đau mà cô phải gánh chịu từ khi còn rất nhỏ: nỗi ác cảm với bạo lực, mãnh liệt đến mức cô tưởng nó đã được cài đặt sẵn trong gen của mình.
- Đến mức ấy sao?
- Khi Janice còn ở tuổi thiếu niên, một giáo viên lịch sử quan tâm đến cô đã rất băn khoăn khi phát hiện ra rằng cô bé học sinh này thể hiện nỗi khó chịu ra mặt mỗi lần ông đề cập đến những vụ xung đột. Ông đã cho cô một bài tập: “Hãy thể hiện bạo lực bằng một trường từ vựng.” Trong bài làm của mình, Janice chỉ viết có một từ: Áp bức. Những cuộc trò chuyện trong phòng làm việc của người cha, nơi cô thích trốn vào khi còn nhỏ, có lẽ đã để lại hậu quả nào đó trong cách thức cô hình dung từ rất sớm, thậm chí là từ quá sớm, về thế giới nơi cô sẽ lớn lên. Một trò mỉa mai của số phận, đó là khi học đại học, cô ở chung phòng với một người theo chủ nghĩa hành động. Gloria là một người nổi loạn, đặc biệt chống lại phái nam và xu hướng bá quyền của họ. Điều này đã nhanh chóng đưa hai cô gái đến những cách thức hành động khác nhau để thay đổi thế giới. Janice quá yêu mến các cậu trai nên không thể đối đầu với họ suốt ngày. Cũng giống như Martin Luther King, thần tượng của cô, Janice tin chắc rằng hận thù sẽ bị tình yêu khuất phục. Ngoài ra, những người đàn ông trên giường cô luôn thể hiện là họ sẵn sàng nhượng bộ bất kỳ điều gì, trong khi những gã tiếp xúc với Gloria lại tỏ ra chống đối nhiều hơn. Janice ý thức được rằng sức sống mạnh mẽ của cô trong tình dục không có giá trị làm gương, nhưng Gloria chiến đấu vì sự tự do của phụ nữ, và tự do của cô chính là được hành động theo cách mà cô cho là đúng. Tuy nhiên, Janice cũng đã học được không ít khi lắng nghe cô bạn cùng phòng, trước hết là các phẩm chất của chủ nghĩa hành động. Có những người nghĩ đến những điều nên làm, và có những người hành động. Ý thức xã hội của cô cũng được đánh thức từ rất sớm, và khát khao thay đổi của cô thể hiện một cách khá khác biệt so với các bạn trẻ đồng trang lứa với cô. Lên mười tuổi, cô đã hiểu ra rằng nghe các chính khách nói là một việc vô cùng chán ngán, lại còn mất thời gian. Đối với Janice, các chính trị gia trong xã hội cũng chẳng khác gì đám thầy lang trong ngành y. Mặc dù mọi người ra sức cho là cô ngây thơ, thì cô cũng chẳng vì thế mà lấy làm lo lắng. Cho đến khi có bằng chứng ngược lại, thì một khi có đám cháy, ta chẳng thể dập tắt nó bằng cách gợi ý tưới nước vào nó, mà phải bằng cách nhấc mông lên lấy xô xách nước.
Đó chính là lý do khiến cả Janice cũng trở thành người theo chủ nghĩa hành động, quyết đoán nhưng vẫn bao dung, và vì thế mà cô có một nét độc đáo hiếm hoi. Chứng tỏ rằng nếu hành động cùng nhau, người ta có thể xây dựng thay vì phá hủy: cô thấy đó có lẽ là cách thức hiệu quả nhất để tiến hành cuộc chiến của mình. Để làm được điều đó, Janice đã học lập trình, bởi vì tất cả đàn ông đều phó thác bí mật của họ cho máy vi tính, kể cả những điều dối trá và ô nhục. Trên thế giới này nơi mọi thứ đều quay với tốc độ hàng trăm ki lô mét một giờ ngoại trừ công lý, đối với cô việc vạch mặt tác giả của cái ác có một giá trị xã hội không thể phản bác, và luật pháp cũng củng cố niềm tin của cô: Trong trường hợp phạm tội quả tang[...] bất cứ người nào củng phải bắt thủ phạm và dẫn giải kẻ đó đến trụ sờ cảnh sát gân nhất. Nhưng cảnh sát không phải lúc nào cũng sẵn sàng nghe ta nói, nhất là khi ta là một nữ hacker trẻ tuổi.
Nghe theo lời khuyên của mẹ, Janice đã lựa chọn sự nghiệp của một phóng viên điều tra. Một nghề nguy hiểm nơi kẻ thù còn đông đảo hơn bạn bè. Vài năm sau, khi đang tiến hành điều tra nhắm vào một tỷ phú người Anh vừa ác độc lại vừa có thế lực, cô đã bị giăng bẫy. Vốn lạm dụng hơi quá mức tài năng tin học để tìm bằng chứng, Janice rơi vào cái bẫy đó. Và cái giá phải trả là cả danh tiếng lẫn công việc của cô. Không việc làm, nhưng vẫn quyết tâm theo đuổi cuộc chiến của mình, cô nhận lời mời tham gia một nhóm hacker vui vẻ, những người có cùng các giá trị và mục đích với cô.
Ngày nay, song song với các hoạt động trong Hội, Janice là cộng tác viên tự do của nhật báo Haaretz.
- Cô ấy làm thế nào mà thuyết phục được tổng biên tập rằng cô ấy là người trung thực?
- Mặc dù đã mang tiếng xấu trong giới của mình, Janice không thiếu điểm mạnh. Quyến rũ, biết cách thao túng, cô là người bộc trực thẳng thắn, đặc biệt có tài trong việc moi thông tin, đồng thời cô còn có sức chịu đựng phi thường.
Cho dù là một hacker xuất sắc, chọc thủng pháo đài của đảng của Vickersen là một thách thức chưa từng có đối với Janice, và, mặc dù thách thức này liên quan đến chuyện sống còn, nó vẫn khiến cô cảm thấy có chút phấn khích.
Lang thang trong máy tính của nhân vật số hai của đảng Quốc gia đòi hỏi cô phải rất thận trọng. Ở bên trong một bảo tàng, những hiện vật quý giá nhất đều được trang bị hệ thống báo động riêng biệt. Janice dạo từ thư mục này sang thư mục khác, tìm cách quan sát trước hết là cấu trúc của mạng lưới. Cô phát hiện ra một kiến trúc được thiết kế đặc biệt tốt, và nghĩ rằng những người đặt hàng một hệ thống tinh vi đến thế này hẳn đã sử dụng dịch vụ của một Mũ Trắng rất cao cấp. Thách thức nhân vật đó quả là một việc cám dỗ, nhưng Janice đã học được bài học về việc kìm nén lòng kiêu hãnh của bản thân, chính cô từng phải trả giá cho việc đó. Để bắt đầu, cô chỉ sao chép mười thư mục, đồng thời rình chờ đòn đáp trả nhưng không thấy. Sau khi hút hai điếu thuốc, cô bắt đầu giải mã chúng. Khi đã phá khóa được thư mục thứ nhất, nội dung của nó khiến cô lặng người.
Một bức email, gửi đi từ tháng Hai, yêu cầu xác nhận việc chuyển khoản 100.000 bảng Anh. Khi cúi xem địa chỉ người nhận, Janice nhận ra logo của một công ty tài chính mà cô những muốn không bao giờ phải gặp lại nữa.
Trong cuộc điều tra đáng nhớ đã kìm hãm sự nghiệp của cô, Janice từng xâm nhập hệ thống tin học của ngân hàng địa phương có trụ sở đặt trên đảo Jersey, thiên đường thuế này, và trong số các khách hàng lớn của thiết chế tài chính này có lão tỷ phú độc ác và thế lực người Anh Ayrton Cash. Một sự trùng hợp không mấy khả dĩ. Con quỷ này liên quan gì đến việc làm ăn của Vickersen? cô tự hỏi. Gã thương nhân người Anh đã đóng góp rất nhiều vào thành công của công cuộc Brexit, bằng cách tài trợ cho các chiến dịch tung tin vịt rầm rộ, đến mức được tôn vinh là “người bảo trợ tài chính vĩ đại cho vụ ly dị”... mà trong đó ông ta cũng được hưởng lợi rất nhiều. Ayrton không hành động vì lòng yêu nước, mà để thu được những khoản lợi nhuận đáng kể.
Bức email thứ hai khiến Janice chú ý. Được gửi từ tháng Một, nó xác nhận thời gian tiến hành một cuộc đàm thoại giữa Robert Berdoch, ông trùm của ngành báo chí lá cải Anglo-Saxon, Stefan Baron, Vickersen và cuối cùng là Vladik Libidof, một tài phiệt người Nga đã mua lại nhật báo Morning News của Anh, và còn tự tặng thêm cho mình một tấm hộ chiếu Anh quốc.
Janice hiểu rằng phát hiện này sẽ dẫn cô đi xa hơn rất nhiều so với nhiệm vụ mà Mateo cùng Ekaterina đã giao cho cô.
Cô lấy từ trong túi ra một chiếc ve nhỏ đựng rượu whisky, châm thêm một điếu thuốc rồi tiếp tục chúi mũi vào màn hình máy tính.