- 11 - Tour du lịch Singapore - Mã-lai
- 11 -
tour du lịch singapore - mã-lai
áng sớm 04-5 chúng tôi đến Nhà Hát Lớn Hà Nội, nơi tập trung của tour. Đoàn gồm 16 người, –cả hướng dẫn viên-, trên chiếc coach sang trọng đưa ra phi trường Nội Bài. Trong số 15 khách du lịch, có 6 nam nữ thanh niên người Quảng Ninh và Hải Phòng, còn lại là từng cặp vợ chồng cao tuổi đã về hưu và chị Hương.
Người dẫn đoàn, Phạm Mai Thanh, tuổi ngoại 30, xinh đẹp, giới thiệu chuyến đi với chúng tôi khi xe bắt đầu chuyển bánh. Với chất giọng và cách cư xử rất Hà Nội, chị đã nhanh chóng chiếm được cảm tình du khách. Chị phát mỗi người một chiếc mũ vải màu đỏ, in hàng chữ Hanoi Tourist, lý do, dễ nhận ra nhau khi đi thăm quan những nơi đông người. Từ Nhà Hát Lớn đi Nội Bài khoảng trên 30 km, sau gần một giờ, xe đã đến sân bay.
Thủ tục check-in rất nhanh, mọi người hành lý chẳng có gì, vợ chồng tôi vẻn vẹn có 1 túi du lịch nặng 7 kg.
Sân bay Nội Bài tuy 2 lần nâng cấp và được báo chí trong nước ca ngợi hết lời, “hiện đại, to rộng, tầm cỡ quốc tế”… mà chỉ có 7 cửa (gate), so với phi trường Heathrow chưa bằng góc nhỏ một nhà ga (terminal) trong khi Heathrow có 5 terminals. Chúng tôi vào cửa số 5, một chiếc boeing 767 của Vietnam Airlines đang đợi. Chả biết thế nào, đoàn tôi ngồi sát đuôi, gần ngay toilet. Theo kinh nghiệm, hàng ghế này khi máy bay lên xuống rất sóc và lắc nhiều, nhưng lại tiện cho người có tuổi. Máy bay bắt đầu di chuyển ra đường băng, tôi nghe rõ tiếng Việt nói chuyện oang oang qua điện thoại di động, ngửng nhìn, một người Việt tuổi tứ tuần, cách tôi 2 hàng ghế, complet cà-vạt nghiêm chỉnh, đang thét vào chiếc điện thoại Nokia với đàn em, cố át tiếng động cơ máy bay. Nhiều người nước ngoài tỏ vẻ khó chịu, đâu đó có tiếng chửi fucking vọng lại. Trước khi khởi hành, tiếp viên đã thông báo nhiều lần phải tắt điện thoại di động và các đồ dùng điện tử, thế mà gã đàn ông này không thực hiện. May quá, tiếp viên phát hiện được, nếu không, chuyện gì sẽ xảy ra, ai biết?
Từ Hà Nội đi Sing, hãng Việt Nam Airlines phục vụ khá chu đáo, tiếp viên niềm nở, ân cần, vui vẻ, bữa ăn khá ngon, bia và rượu miễn phí, hơn hẳn hãng South China Airlines, phát cơm hộp, bánh bao và không bia rượu. Sau 3 giờ bay, phi cơ bắt đầu hạ thấp, Singapore dưới tầm nhìn qua khung cửa kính, những chiếc tàu biển đang nối đuôi nhau cập cảng.
Thủ tục nhập cảnh nhanh gọn, có lẽ hải quan cửa khẩu hàng không Sing đã quá quen thuộc tour du lịch của người Việt. Lấy hành lý xong, cô Thanh yêu cầu chúng tôi tập trung đợi người hướng dẫn viên Singapore đến tiếp nhận.
Khoảng 15 phút sau, một cô gái cũng trên 30, giọng miền Nam, đến chào, tự giới thiệu, tên Duyên, hướng dẫn viên tại Sing. Cô đưa chúng tôi ra xe coach sang trọng đang đợi ngoài cửa phi trường Changi.
Trên xa lộ chạy vào nội đô, cô Duyên đứng sau tài xế quay về mặt về phía chúng tôi, tay cầm chiếc micro, giới thiệu sơ qua lịch sử đất nước, con người Singapore. Như một băng ghi âm phát lại, cô giới thiệu:
“Thế kỷ thứ 14, sau chuyến thăm của Hoàng tử Ấn Độ, Summatran, nơi đây được gọi là Singa Pure – Lion City (thành phố Sư Tử), bởi vì Hoàng Tử đã nhìn thấy trên hòn đảo này có một con thú lạ, mình đỏ, mõm đen, ngực trắng, ông tưởng nhầm là sư tử. Ngày nay trên sông Singapore đổ ra biển và trên núi cao ở đảo Sentosa người ta xây mỗi nơi một con thú to, đầu Sư Tử, đuôi cá sừng sững bằng đá hoa cương.
Kỳ thú đầu Sư Tử mình cá, biểu tượng của Singapore.
Tòa nhà hình quả sầu riêng.
“Năm 1819 khi ngài Stamford Raftles giới thiệu Singapore với công ty Đông Ấn, Anh Quốc, Thời ấy, nơi đây chỉ là những khu rừng rậm, đồng cỏ hoang, dân cư thưa thớt sống bằng nghề chài lưới. Đến năm 1824, chỉ sau 5 năm, sau khi thành lập Singapore dân số đảo từ 150 người tăng lên 10 ngàn người.
“Ngày 09 tháng 8 năm 1965, Singapore độc lập, nước Cộng Hòa Singapore ra đời, dưới sự lãnh đạo của Thủ tướng Lý Quang Diệu. Kể từ đó, Singapore không ngừng phát triển, ngày nay là một “Thành phố-Quốc Gia” hiện đại với hơn 3 triệu dân, tuy diện tích vẻn vẹn 625 km vuông, nhưng là một con Rồng Châu Á thực sự, là trung tâm thương mại, giao thông, ngân hàng, du lịch và viễn thông của khu vực. Singapore phát triển nhanh chóng, vì nằm trên con đường biển thương mại nối liền Đông Tây. Hòn đảo nhiệt đới này với hơn 50 hòn đảo nhỏ, xung quanh là hải cảng nước sâu bận rộn ngày đêm thuộc hàng đầu thế giới. Phi trường Changi cũng được xếp loại hàng đầu thế giới về chất lượng phục vụ. Không chỉ là trung tâm cung cấp hàng điện tử của thế giới mà còn là nơi hàng đầu về đóng, sửa chữa tàu biển và là trung tâm tài chính lớn nhất ở Chấu Á với trên 140 ngân hàng.
“Mặc dù phát triển nhanh với những dẫy nhà chọc trời, đường cao tốc đan nhau, Singapore vẫn giữ được một trong ít thành phố Xanh, Sạch và An toàn nhất thế giới. Hàng năm, Singapore đón 7 triêu khách du lịch”.
Vừa nghe cô Duyên giới thiệu, tôi vừa phóng tầm mắt nhìn qua cửa kính xe xem phong cảnh. Đường cao tốc to rộng, sạch sẽ khác hẳn Việt Nam, hai bên, những hàng cây tán rộng tạo thành một thảm xanh trải dài theo con đường, làm cái nắng như đổ lửa của ngày hè vùng xích-đạo dịu lại, đỡ oi ả.
Theo chương trình tour, chúng tôi ở Sing 3 ngày 2 đêm, thăm quan các khu: Bảo tàng Sáp (Kranji War Memorial); Đài phun nước theo nhạc (Sound of Sea); Vườn Quốc gia (Nature Park); Khu phố Trung Hoa (China Town); Khu Tiểu Ấn Độ (Little India); Phố chợ Ả-rập (United Emirates Shopping Mall).
Sau khi nghỉ ngơi, dùng bữa trưa xong, chúng tôi đi thăm vườn cây nhiệt đới. Khu vườn Quốc Gia rộng chừng 52 héc-ta, có vài chục ngàn loại cây cỏ được đưa từ các vùng khí hậu khác nhau trên thế giới, trong đó khu vườn phong lan có tới 20 ngàn loài. Tuy không thể so với Kiew Garden ở London, nhưng ở một đất nước chỉ có 625 km vuông, bằng 1/2 diện tích thành phố Sài Gòn mà có một vườn bách thảo như thế này thật đáng trân trọng.
Cây “Đàn ông” trong Vườn Cây Nhiệt đới ở Singapore.
Bảo tàng Sáp, chính là nhà bảo tàng lịch sử, với những bức tượng sáp,-một loại hình mô phỏng của Madame Tussauds London-, giới thiệu những người Hoa, Ân, Mã-lai trong những ngày đầu tiên đến đây sinh cơ lập nghiệp.
Đêm chúng tôi đi du thuyền dọc dòng sông ngắm phong sinh hoạt ban đêm hai bên bờ trung tâm thành phố. Cô D. đưa chúng tôi qua khu “ẩm thực và trung tâm thương mại” nơi nhiều tai tiếng về các cô gái Việt Nam làm điếm chui. Trên đường về khách sạn, Duyên đưa chúng tôi đi Tube, được gọi MRT (Mass Rapid Transport - Mạng lưới giao thông công cộng cao tốc). Mạng lưới này có 3 tuyến đường ngắn:
-Bắc – Nam, tàu sơn màu đỏ.
-Đông - Bắc, tầu sơn màu tím
-Đông –Tây, tầu sơn màu xanh lá cây.
Đối với du khách từ Việt Nam họ rất thích thú vì đây là lân đầu tiên trong đời họ được đi tàu điện ngầm. Họ mơ một ngày nào đó, Hà Nội, Sài gòn và những thành phố lớn khác ở Việt Nam cũng có phương tiện giao thông này. Phải nói hệ thống tube của Singapore thuộc thế hệ mới, hiện đại, giống như hệ thống mới Overground và hệ thống DRL (Docklands Light Railway) ở London, nhưng hơn hẳn một số đường tầu điện ngầm hệ thống cũ về độ an toàn, vì hệ thống khép kín, hành khách lên xuống không nhìn thấy đường ray, tránh những tai nạn do bất cẩn gây nên.
Nơi ăn sương của những cô gái Việt.
Đêm cuối cùng, chúng tôi xem trình diễn Sound of Sea tuyệt vời, thể hiện sự kết hợp hài hòa giữa hinh ảnh 3D trên không, hệ thống đài phun nước và nhạc nền thật đặc sắc, đem đến những giây phút thư giãn cho du khách sau một ngày tham quan mệt mỏi.
Ngày thứ ba, sau bữa điểm tâm, xe đưa chúng tôi đến cửa khẩu Sing-Mã. Đến đây chúng tôi chia tay cô Duyên và làm thủ tục xuất cản
Malaysia
Cầu biên giới qua eo biển Singapore và Malaysia.
Thủ tục nhập cảnh xong, trước khi lên xe, chị Thanh giới thiệu, anh Hùng, hướng dẫn viên Mã-lai, sẽ đưa chúng tôi đi tham quan.
Có đến Mã-lai mới thấy đất nước này xinh đẹp, giàu có, đang phát triển, các đô thị xây dựng theo lối kiến trúc hiện đại nhưng vẫn giữ được những nét văn hóa riêng của Á Đông. Không có cảnh nhà thụt ra thụt vào, cái cao 5 tầng, cái thấp 2 tầng, nham nhở, hổ lốn như ở Việt Nam. Đường cao tốc, đường nội thành rộng rãi, sạch sẽ, không có cảnh kẹt xe đến nghẹt thở như Hà Nội, Sài Gòn, đâu đâu cũng có hàng cây xanh tỏa bóng mát xuống hè đường, nó như những lá phổi tạo dưỡng khí cho đô thị.
Biểu tượng của Mã-lai chính là tòa tháp đôi Petronas, Kuala Lumpur. Tháp cao 452 mét, 88 tầng, Sky-bridge nằm tầng 41 và 42 của tháp đôi. Đứng trên Skybridge, từ độ cao 170, có thể nhìn thấy toàn cảnh thủ đô Kuala Lumpur.
Chương trình tham quan: Tháp đôi Petrones; Tượng đài dân tộc; Nhà quốc hội; Quảng trường Merdeka; Cung điện vua Ahdul Samabde; Nhà thờ Hồi giáo.
Công viên sát dưới tháp Petronas.
Trong tòa tháp, một trung tâm thương mại đồ sộ, hầu hết các cửa hàng nổi tiếng ở Vương quốc Anh đều có mặt. Giá không rẻ, nhiều mặt hàng đắt hơn các siêu thị ở London. Chúng tôi hầu như không mua gì, ngoài mấy lọ dầu gió. Người mua sắm nhiều phải kể đến chị X., mua 13 đôi giày và dép, đồng hồ đeo tay điện tử loại rẻ tiền 20 chiếc, túi xách tay các kiều 10 chiếc, quần áo, souvenir như cắt móng tay, đeo chìa khóa… không đếm xuể, chị phải mua môt chiếc va-ly thật to đựng đồ. Không những thế, khi đến thăm casino thành phố Gen Ting, chị cũng thua vài trăm đô. Để ý, hết tiền phong bì này, chị lại mở phong bì khác, toàn tờ 100 Mỹ kim. Ông Phú ghé sát tai tôi:
-Chị này vợ tay quận trưởng công an khu Hoàn Kiếm, tiền đàn em lót tay cho bà chị du lịch đấy. Hết phong bì này lôi chiếc khác ra, cái nào cũng vài vé. (Tiếng lóng chỉ tờ mệnh giá 100 Mỹ kim).
Có thế chứ, chỉ có tiền chùa mới vung tay như vậy! Thấy mọi người mắt tròn mắt dẹt, chị bảo:
-Em mua làm quà cho bạn bè, mấy khi được đi nước ngoài.
Mã-lai là quốc gia đa sắc tộc, đông nhất là người Mã-lai, người Hoa, người Ấn, ngoài ra có 26 dân tộc ít người ở Sabah và 25 dân tộc ở Sarawak. Đạo Hồi là quốc giáo, ngoài ra đạo Phật và Thiên Chúa giáo cũng phát triển.
Nhà thờ Quốc giáo lớn nhất Malaysia.
Cao nguyên Gen Ting cao trên 2000 mét so với mặt biển, nhưng nơi đây lại là một thành phố nguy nga, một khu vui chơi giải trí, sòng bạc, nhà hàng, khách sạn có hơn 6000 phòng, đan xen vườn hoa và những khu rừng nguyên sinh nhiệt đới tạo nên một thành phố thật hoành tráng, thơ mộng thu hút du khách trong và ngoài nước.
Những ngày du lịch Singapore và Malaysia, chúng tôi thấy thoải mái, khách sạn tuy 3 sao nhưng tiện nghi đầy đủ, bữa điểm tâm buffet nhiều lựa chọn, ngon miệng. Nhà hàng nhiều món ngon, nhưng đặc biệt bữa ăn không có beer miễn phí như ở Trung Quốc, tuy vậy vẫn đáng đồng tiền bỏ ra.
Một điều rất lạ, ở Mã-lai, beer đắt hơn rượu. Siêu thị Togo, một lon beer Tiger 330 ml, giá 11 Ringgit, trong khi đó chai rượu Brandy, Whisky cũng 330 ml, Vol 40 độ, có 8 Ringgit (1 Mỹ kim # 3.5 Ringgit). Thế có lạ không?
Chúng tôi gặp 7 đoàn Việt Nam trong hotel thành phố cao nguyên Gen Tinh, tâm sự, họ đều có một ước mơ, ước mơ nhỏ nhoi, một ngày không xa, Việt Nam đuổi kịp Malaysia là mãn nguyện, chẳng dám đòi hỏi bằng Singapore. Nhưng nếu so Malaysia với Vương Quốc Anh thì quốc gia này vẫn thuộc loại lạc hậu về mọi mặt.
Ngày nay, số người Việt đi du lịch, du học nước ngoài nhiều và thường xuyên. Chính những chuyến du lịch đã đem lại cho họ hiểu biết thêm sự phát triển các nước láng giềng, giúp họ hiểu hơn thế nào là dân chủ, là tự do, chế độ đa đảng. Singapore, một quốc gia nhỏ bé, không có tài nguyên, không khoáng sản, tất cả đều phải nhập khẩu, từ hạt gạo, mớ rau, ngay nước ngọt cũng phải nhập từ Mã-lai, nhưng tại sao GDP của họ gấp nhiều lần Việt Nam? Phải chăng cái tầm, cái tâm của nhà lãnh đạo quốc gia đã làm nên điều kỳ diệu đó.
Nguồn: Tác giả: VNThuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 23 tháng 6 năm 2016