← Quay lại trang sách

III - NỘI TRỊ (4) Huấn Từ của Ngô Thủ Tướng cùng các cán bộ Công Dân Vụ.- 5.9.1955

Anh chị em cán bộ,

Khóa học tập đã mãn. Ngày mai, các bạn sẽ được phân phối đến tận các làng xóm xa gần, sống giữa lòng dân, phối hợp công tác với các cơ quan chính quyền địa phương để làm thỏa mãn những nguyện vọng chính đáng của đồng bào và xúc tiến công cuộc cải thiện dân sinh mà chính phủ theo đuổi.

Trong nhiệm vụ quan trọng ấy, các bạn phải luôn luôn chú trọng đến việc phổ biến và giải thích cho nhân dân thấu triệt chính sách của chính phủ và bổn phận của mỗi công dân trong giai đoạn hiện tại hầu tạo nên mối toàn dân nhất trí và tích cực tham gia vào công cuộc chung, xây dựng nước nhà.

***

Trong dịp này, tôi không muốn làm một bài diễn văn như thường lệ mà chỉ muốn nói chuyện cặn kẽ và thân mật với anh chị em cán bộ.

Chính sách của chính phủ như thế nào, tôi đã từng bày tỏ nhiều lần cùng quốc dân, nhứt là trong bản hiệu triệu nhân dịp Tết Ất Mùi và lời tuyên bố truyền thanh ngày kỷ niệm một năm chấp chánh của tôi. Ở đây, tôi chỉ nhắc lại với anh chị em một vài nguyên tắc dẫn đạo hoạt động của chính phủ.

Dân là căn bản của quốc gia.

Chế độ mà chúng ta muốn là chế độ dân chủ. Chúng ta làm mọi việc vì dân, với dân. Hạnh phúc của nhân dân là mối quan tâm và mục phiêu chính yếu của chính phủ.

Muốn xây dựng hạnh phúc cho nhân dân trước hết phải thực hiện công bình. Có công tất hưởng, có tội tất trừng. Nếu không, sẽ không có an ninh, trật tự. Chỉ biết thưởng hoặc khen mà thôi, tức là mị dân, dân cũng khinh mà quân cũng nhờn. Vì thế, Chính Phủ phải thi hành luật pháp, để bảo vệ quyền lợi chung và làm sáng tỏ công lý. Công lý sáng tỏ sẽ gây tin tưởng cho mọi người. Anh chị em hãy luôn luôn nhớ điều ấy và cố gắng khắc phục nhân tâm để thành công trong sứ mạng.

Tôn trọng dân chủ và công lý xã hội. Chính phủ đang thi hành những cuộc cải cách về phương diện, nhất là cải cách ruộng đất, để ai ai cũng được hưởng một đời sống xứng đáng với phẩm giá con người. Chính Phủ cố giúp sao cho mỗi người có đôi chút tài sản riêng, mới có thể tự lập về kinh tế. Như thế là bảo vệ quyền tự do cho dân.

Việt minh cộng sản nói mọi tài sản là của chung của nhân dân; nhưng kỳ thật, ai nấy đều bị bần cùng hóa và bóc lột triệt để. Con người, một khi đã mất hết phương tiện làm ăn, sẽ bị đảng và chính quyền độc tài sai khiến mà không còn phương thế nào để đối phó lại. Dưới chế độ của cộng sản, con người hoàn toàn nô lệ.

Lý thuyết duy vật khinh miệt sinh mạng con người. Lịch sử đã từng ghi những việc làm của cộng sản sát hại hàng triệu sinh linh, nhưng chúng vẫn rắn mắt mà làm. Số người chết hại như thế, tuy lớn, song đối với những dân tộc có hàng trăm triệu người, dân tộc ấy cũng còn có phương tồn tại. Chí như nước ta, dân số vỏn vẹn hơn 20 triệu mà cộng sản chủ trương phá hoại, tàn sát nhân dân như vậy, tức là đưa dân tộc ta dưới chế độ cộng sản, chỉ còn là một kỷ niệm bi đát trong lịch sử nhân lại. Khi ấy, nếu cộng sản còn chăng trên đất Việt Nam, thì cũng chỉ là những người cộng sản ngoại lai, bọn lưu manh quốc tế đến ở mà thôi.

***

Có kẻ nghĩ rằng: Chỉ những nơi bị cộng sản áp bức, mới hiểu rõ và chống lại hiểm họa ấy. Còn những nơi, như Nam phần Việt Nam chẳng hạn, cộng sản yếu thế trong buổi chiến tranh, chỉ mới tuyên truyền đường mật mà chưa thi hành được chánh sách bạo tàn, nên người ta không nhận rõ chân tướng cộng sản và hờ hững với công cuộc chống cộng.

Điều ấy rất sai. Ở nhiều nước không bị cộng sản cai trị như nước Mỹ chẳng hạn, việc bài trừ cộng sản vẫn rất gắt gao, và tầng lớp chống cộng mạnh mẽ hơn hết lại là tầng lớp lao công thợ thuyền.

Sở dĩ như vậy, một là vì người lao động những nước đó, nhờ tổ chức xã hội dân chủ được hưởng một mực sống cao hơn nhiều, so với mực sống của nông dân hay thợ thuyền trong nước cộng sản. Nước Nga, mặc dầu là một nước rộng rãi, phì nhiêu, nhiều khoáng sản, thế mà mực sống chung ở Nga Sô thật là thấp kém, dân chúng lầm than dưới một chế độ chuyên chế.

Hai là nhờ Chính Quyền và các cơ quan ngôn luận giải thích sâu rộng, nên nhân dân đã ý thức rõ rệt tai họa ghê gớm của độc tài cộng sản không đợi phải bị cai trị rồi mới ý thức.

***

Ngoài hiểm họa cộng sản là hiểm họa lớn nhất phải loại trừ, chúng ta còn phải đập tan mối nguy hạn khác gây nên bởi những kẻ chỉ biết có quyền lợi ích kỷ của riêng mình mà quên hẳn quyền lợi tối cao của dân tộc.

Trong một nước dân chủ, nhà cầm quyền khi nào cũng phải nhận những lời phê bình chỉ trích xác đáng của những phe đối lập. Nhưng người đối lập cũng phải tôn trọng tinh thần dân chủ, và phải có óc xây dựng. Đối lập mà chỉ nghĩ đến tham vọng riêng, chỉ muốn đảng trị rồi dùng phương pháp bất chính, tuyên truyển xuyên tạc đi đôi với những kẻ thù của dân tộc, vu khống Chính Phủ, hay bạo động, hòng uy hiếp chính quyền hay dự luật thế không phải là ‘’đối lập dân chủ’’, mà là phiến loạn, phản quốc, phản dân.

***

Trong khi phổ biến chủ trương và chánh sách của Chính Phủ và giải thích cho nhân dân thấy đâu là tà thuyết đâu là chính nghĩa, người cán bộ Công Dân Vụ có nhiệm vụ làm cho đồng bào nhận định rõ và thi hành đúng bổn phận của người công dân trong giai đoạn này.

Nước muốn tiến, phải có sự đồng tâm nhất trí của toàn dân. Muốn đồng tâm nhứt trí phải có một lý tưởng chung, một đạo lý chung.

Lý tưởng chung của người Việt là yêu Tổ Quốc Việt, bảo vệ độc lập giang sơn xứ sở, nối chí oanh liệt của tổ tiên và duy trì cơ nghiệp vĩ đại mà bao nhiêu thế hệ đã dày công hy sinh gây dựng và truyền lại cho chúng ta.

Đạo lý chung của người Việt là yêu chuộng tư do, tôn trọng nhân phẩm, phát triển dân chủ và thực hiện công bình xã hội.

Tất cả công dân Việt Nam, muôn người như một, đồng tâm đồng đức bắt tay vào việc, trừ hại hưng lợi cho quốc gia dân tộc.

***

Trên đây, tôi đã nói đến họa nô lệ và diệt vong do bọn cộng sản gây ra. Tôi cũng đã nhắc đến nạn phá rối trật tự và cướp bóc của bọn phong kiến phiến loạn. Một công dân Việt Nam, trong giai đoạn nầy, phải cương quyết diệt trừ hai mối hại đó.

Có những bọn hèn nhát, không dám tỏ thái độ chống cộng, bài phong, không dám hoạt động trừ hại, chỉ muốn thỏa hiệp hay đầu hàng với kẻ thù, để cầu an, mà mong bảo toàn địa vị và tài sản riêng. Những kẻ đó đã lầm to. Một khi cộng sản lan tràn tới, hoặc bọn cướp bóc, phiến loạn thống trị áp bức, thì chẳng những tư sản của họ bị phá tan, quyền tự do của họ bị uy hiếp, mà cả đến mạng sống của họ chưa chắc được an toàn! Vì thời buổi này, mọi quyền lợi trong xã hội đều liên hệ với nhau. Đại cuộc quốc gia nếu không thành, chính nghĩa nếu không thắng, thời không một cá nhân nào, không một đoàn thể nào có thể yên ổn và tư do sinh hoạt được.

***

Lại có những người hẹp trí, ích kỷ, còn giữ giã tâm chia rẽ gây mối kỳ thị giữa đồng bào miền Nam với đồng bào Trung, Bắc.

Trong vụ dẹp bọn Bình Xuyên, Năm Lửa, Ba Cụt là những bọn đã xây tài sản trên xương máu đồng bào; các chiến sĩ quốc gia Việt Nam, không phân biệt Trung Nam Bắc, đã đồng cam cộng khổ, diệt trừ phiến loạn để giải phóng đồng bào Nam việt khỏi ách bóc lột của chúng. Lúc ấy, bọn thụ động chủ bại chia rẽ kia, sao không ra khỏi ngôi nhà trưởng giả của họ mà xông pha góp phần cùng các chiến sĩ? Chỉ muốn cho kẻ khác hy sinh liều chết để cho mình yên ổn, tuyên truyền chia rẽ chẳng phải là quá hèn nhất, ích kỷ, dã man và sâu mọt hay sao?

Người công dân có bổn phận hiệp lực mật thiết với Chính Quyền, quân sự cũng như hành chánh, để diệt trừ những mấm mống tai hại ấy.

Trừ hại, hưng lợi cho quốc gia, là nhiệm vụ chung của mọi người. Người công dân có bổn phận đóng góp và tham gia vào mọi công việc của nước nhà. Làm như thế, chính là để thực hiện hạnh phúc chung mà mọi người đều đồng hưởng.

Nước Việt Nam, như các bạn đã biết, đứng vào một địa thế hết sức quan trọng, khả năng về kinh tế cũng rất dồi dào, các nước dân chủ bạn đều sẵn lòng giúp đỡ nước ta tiến triển trong Tự Do và Dân Chủ chân chính. Quốc dân nên trên dưới thuận hòa, cùng nhau góp sức để đạt đến mục phiêu ấy.

***

Sau bao nhiêu biến cố trong mấy năm nay, trước khúc quanh lịch sử hiện tại, người dân Việt, có thể ví như người bệnh đang mong chờ thuốc. Nếu không được giải thích về chính nghĩa, thế tất sẽ bị tà thuyết lung lạc, cũng như người bệnh, nếu không gặp lương y, sẽ uống lầm bất cứ món gì của kẻ cố tâm đầu độc đem đến.

Anh chị em là cán bộ, cần phải đem các lẽ trên này, giải thích cho đồng bào thấu rõ. Có thể nói được rằng. Nhiều điều lầm lạc trước đây, một phần lớn là do sự thiếu giải thích gây nên. Có người đầy nhiệt huyết mà đi sai đường, cũng vì họ không biết đâu là chính nghĩa, đâu là tà thuyết.

Muốn giải thích có hiệu quả, việc làm phải đi đôi với lời nói. Các bạn hãy tự nêu gương người công dân kiểu mẫu.

Trước khi khuyên người khác giữ kỷ luận, các bạn hãy giữ kỷ luật đặt ra cho mình trước đã.

Trước khi hô hào dân chúng tương thân ái, và đồng tâm nhất trí, các bạn hãy sống với dân chúng, thành thực yêu đồng bào và hợp lực với họ trong mọi công việc.

Trên tôi đã nói: Chính sách của Chính Phủ là vì dân nhưng cũng với dân. Không có dân, môi công việc đến không thành công được. Vì thế nên điều cốt yếu là phải khắc phục nhân tâm để đồng bào hăng hái trực tiếp tham gia công cuộc thực hiện nền dân chủ chân chính, cho toàn dân đồng tiến tới chỗ thanh bình hạnh phúc.

Cán Bộ Công Dân Vụ phải đi đến chỗ đó. Các bạn hãy phát động một chiến dịch bác ái rộng rãi trong toàn dân. Muốn thắng, phải hoạt động, phải tranh đấu luôn luôn, nếu chỉ thụ động tất cả chủ bại, tất sẽ thất bại.

Hỡi anh chị em các bộ.

Quốc Gia Việt Nam đang trải qua một giai đoạn quyết liệt, định đoạt sự sống còn của dân tộc.

Các bạn hãy hãnh diện được góp phần vào công cuộc cứu quốc và kiến quốc một cách mật thiết trong lúc này.

Thời bình, mọi việc yên xuôi, người tài đức, hy sinh hoặc thi thố tài năng nhiều khi không được hiển hách. Giai đoạn tranh đấu hiện tại là cơ hội đặc biệt cho thế hệ thanh niên, Nam, Nữ, phát triển tài đức và ý chí, đem ra phụng sự đồng bào.

Tổ Quốc vinh quang, không phải chỉ nhờ ‘’võ công, văn trị’’ của các bậc anh hùng tên tuổi, mà còn do đức hy sinh của bao nhiêu chiến sĩ vô danh nữa.

Các bạn hãy tỏ ra là những người thừa kế xứng đáng của bậc tiền nhân anh dũng, hăng hái nhận lấy sứ mệnh giúp đỡ đồng bào trong buổi gian truân này với tất cả bầu nhiệt huyết của tuổi thanh niên, để sớm đưa quê hương yêu quý tới một tương lai tươi sáng.

Các bạn hoạt động, không quản khó khăn lặn lội, vì các bạn biết rằng. Ích kỷ chỉ dẫn tới nô vong nhục nhã. Có hy sinh và quả cảm mới mong tự cứu mình và cứu nước. Hành động như thế tự hiểu và nhận lấy các điều kham khổ, không phải các bạn dại gì hơn những bọn hèn nhát, những kẻ du sinh. Vì trong những lúc thử thách như lúc này, liều mình như thế mới khai được đường sống cho toàn dân.

Hiểu thấu nghĩa lý cao cả của đời sống, biết hy sinh để bảo vệ sự sống còn cho đồng loại! Bài học ấy, các bạn tìm thấy đầy đủ trong cuộc đời vị anh hùng dân tộc mà tôi đã chọn để đặt tên cho khóa này: Võ Tánh.

Ước mong các bạn nối được chí lớn vị anh hùng và tâm hồn vị anh hùng sống lại trong tâm hồn các bạn!

Tôi chúc bạn thành công trong sứ mạng Cán Bộ Công Dân.

Ngô Thủ Tướng nói chuyện với nhân viên các công sở tại Dinh Độc Lập.

10.9.1955

Các anh chị em,

Trước đây không bao lâu, ngày 8.8.1955, tôi đã có dịp nói chuyện với các cấp chỉ huy của anh chị em về nhiệm vụ, thái độ và tác phong của người Công Chức Quốc Gia.

Hôm nay, tôi hội họp anh chị em để ân cần nhắc lại những điều thiết yếu mà tôi muốn rằng bất cứ một nhân viên nào trong cơ quan chính quyền cũng phải biết rõ ràng.

Các anh chị em là những nhân viên phụ thuộc, nhưng trách nhiệm không phải là nhỏ. Bởi vì chính các anh chị em đang đem tất cả khả năng góp phần xây dựng Chính Quyền Quốc Gia.

Muốn đạt được điều ấy, một điều kiện cần thiết là phải có một tinh thần đoàn kết giữa anh chị em. Thật thế, anh chị em chỉ có thể hăng hái và tiến bộ trong công việc khi nào có một tình đoàn kết thân ái ràng buộc lẫn nhau, không bao giờ nghĩ tới sự chia rẽ Trung Nam Bắc do chính sách ‘’chia để trị’’ của ngoại bang gây ra. Trung, Nam, Bắc đều là dân Việt, đều một giòng máu, đều phụng sự Quốc Gia và Dân Tộc.

Tinh thần đoàn kết còn tỏ rõ ở chỗ công chức gồm thành một đại gia đình không phân biệt ngành nầy, hay ngành khác, cấp trên cấp dưới, trong ngạch hay ngoài ngạch. Người công chức ở địa phương nào, ở cấp nào, ở ngành nào, ở ngạch nào cũng đều đứng trong hàng ngũ Công Chức Quốc Gia, làm việc cho Dân, cho Nước. Mà đã cùng chung một mục đích thiêng liêng ấy, thì đều đáng quý và có giá trị như nhau. Có đoàn kết thì mới có sức mạnh và ngăn ngừa được những tay sai của việt cộng và những lực lượng phản động khác đang len lõi vào hàng ngũ công chức để phá hoại Chính Thể Quốc Gia. Vì thế, các anh chị em còn có thêm một nhiệm vụ quan trọng khác: Phòng gian bảo mật, nghĩa là:

- Phải đề phòng gián điệp trà trộn vào hàng ngũ cơ quan và nhân dân.

- Bảo vệ cẩn thận tài liệu của cơ quan, giữ kín các công việc của từng người phụ trách, để tránh sự phá hoại của địch.

Muốn phòng gian bảo mật có hiệu quả cần phải đặt kế hoạch tỉ mỉ và có sự phối hợp chặt chẽ giữa toàn thể nhân viên trong cơ quan. Mỗi người phải tự mình khe khắt với hành động của mình và thẳng thắn phê bình, sửa đổi cho các đồng nghiệp còn thiếu sót. Phải nhớ rằng, mỗi anh chị em là mỗi tai mắt cho Chánh Phủ và cương quyết tố giác kẻ phản động.

Các anh chị em cần phải triệt để ‘’kín đáo’’ và triệt để ‘’trung thành’’ với Chính Phủ Quốc Gia.

Ngoài những nhiệm vụ nói trên, tôi thành thực khuyên nhủ các anh chị em một vài bổn phận thiết thực khác, các anh chị em cần phải lưu ý giữ gìn dụng cụ và tiết kiệm vật liệu. Việc tuy nhỏ, nhưng có một giá trị tinh thần lớn cao: Có biết quý của công, không xa phí của công, mới tỏ ra là những người biết thương đồng bào biết lo lắng tới quyền lợi chung. Vì những dụng cụ vật liệu, mà anh chị em dùng hàng ngày chính là do công lao, mồ hôi nước mắt của đồng bào tạo nên.

Các anh chị em thử nghĩ xem, cứ mỗi người trong anh chị em biết tiết kiệm, biết hạn chế sự xài phí của công thì ngân quỹ của Chính Phủ đỡ tốn kém biết bao! Công quỹ sẽ thừa ra một số tiền lớn để thực hiện những công ích khác, đem thêm phần hạnh phúc lại cho đồng bào chúng ta.

Tôi đã khuyên anh chị em phải có một tinh thần tự giác trong nhiệm vụ của mỗi người. Ngày nay, nước chúng ta đang tiến tới trên đường dân chủ. Tôi muốn các anh chị em phải được hưởng bầu không khí Dân Chủ thực sự ấy. Các anh chị không vì sự cách biệt giữa cấp trên cấp dưới mà còn phải chịu những đè nén, áp bức của thời nô lệ. Ai ở trong cương vị người ấy. Tất cả chỉ là hợp sức với nhau để phục vụ cho Dân Tộc, cho Đất Nước. Cấp trên sẽ không lạm dụng quyền thế của mình mà hống hách, hoặc vì tình riêng ban ân cho người nầy, hoặc vì ghét bỏ mà làm hại người khác dưới quyền mình.

Ngược lại, cấp dưới sẽ không hiểu sai ý Dân Chủ mà vượt qua phạm vi của mình, để tỏ là thiếu tinh thần kỷ luật, đáng chê trách. Tôi đặc biệt chú ý tới anh chị em. Tôi sẽ căn dặn các cấp chỉ huy của anh chị em theo dõi, kiểm soát hành động thường ngày của từng người. Tôi sẽ không quên khen thưởng những nhân viên xứng đáng gương mẫu.

Nhân dịp này tôi cũng nhắc nhủ để anh chị em nhớ rằng quyền lợi của anh chị em nằm trong quyền lực chung của quốc gia dân tộc. Tổ quốc có độc lập, tự do, dân tộc có hưng thịnh, phú cường thì bản thân anh chị em mới được an toàn hạnh phúc.

Tôi tin rằng anh chị em sẽ luôn luôn nhớ đến những lời khuyên nhủ của tôi trong công tác. Thực hiện đứng đắn những lời khuyên ấy, là các anh chị em đã cùng tôi tiến tới trên bước đường xây dựng Dân Chủ, cải tiến xã hội.

Tôi thân ái ngỏ lời chào anh chị em, và chúc anh chị em ngày một thêm tiến bộ.