III - NỘI TRỊ (5) Huấn Thị của Ngô Tổng Thống nhân dịp 2.000 cựu cán bộ việt cộng và đảng viên- cộng sản ly khai tới yết kiến Tổng Thống.- 26.2.1956
Các anh chị em,
Cũng như trong một gia đình, anh chị em thường gặp nhau hằng ngày, không quý bằng những anh chị em đi xa xôi, lạc lối mới trở về...
Đã là trong một gia đình, chàng ta phải đồng tâm, đồng sức để diệt trừ những âm mưu, những hành động của cộng sản là bọn thực dân đỏ làm hại nhân dân và Tổ Quốc.
Trông thấy anh chị em mà tôi lại nhớ tới bao nhiêu người khác đã cùng tôi tranh đấu cho Độc Lập và Tự Do...Chính vì chống lại những mưu mô của Thực Dân và cộng sản mà những đồng chí của tôi, và biết bao nhiêu người khác đã bị sát hại trong 10 năm qua. Tôi nhớ tới những người đã tranh đấu tới giọt máu cuối cùng cho chúng ta thấy được ngày nay.
Phần tôi, tôi quyết tranh đấu đến cùng để giải phóng đồng bào và thống nhất được nước.
Trong lúc tranh đấu để thực hiện độc lập, các phần tử Quốc Gia có ngờ đâu cộng sản lợi dụng xương máu của đồng bào, chiếm đoạt công nghiệp do các sự hy sinh của đồng bào mà có, và lợi dụng tất cả cho một đảng độc tài, lợi dụng để làm tôi tớ cho bạn lưu manh quốc tế. Vì vậy cho nên các phần tử quốc gia chơn chính một mặt phải chống thực dân, một mặt phải chống cộng sản độc tài.
Với sự giác ngộ và sự đoàn kết của toàn dân, việc góp sức của anh chị em tỏ rõ cho toàn dân được hiểu mưu mô xảo quyệt của cộng sản, và chúng ta thực hiện được nguyện vọng thiết tha của toàn dân là Độc Lập, Tự Do và Dân Chủ.
Về quan niệm dân chủ, nhiều nơi cũng nói dân chủ, nhưng lại quan niệm ‘’dân chủ’’ khác nhau. Quan niệm dân chủ của bọn cộng sản độc tài chà đạp nhân phẩm của con người, coi người như con vật. Cũng có nơi nói là dân chủ mà muốn đặt tư bản phong kiến trên tầng lớp cần lao, và chủ trương chế độ Thực Dân để bóc lột những nước, những dân tộc nhược tiểu...
Nếu như việt minh cộng sản mà có thành công thì kết quả đầu tiên của sự thành công đó là dân tộc Việt Nam gồm 20 triệu người sẽ bị bọn Cộng thôn tính đầu tiên...Thắng lợi của cộng sản sẽ đưa dân tộc ta, vẻn vẹn 20 triệu người trở lại vòng nô lệ Trung Hoa, cũng như cộng sản Nga thành công đối với các dân tộc nhược tiểu ở Tây Bá Lợi Á ở miền Đông bờ biển Baltique ở Đông Âu. Bởi vậy, chúng ta cương quyết tranh đấu đến cùng, muôn người như một, để diệt cộng sản thì mới bảo vệ dân tộc ta được trường tồn.
Bài toán của việt minh sai, chúng tưởng sai khi cùng Thực Dân ký kết hiệp định Genève, miền Nam sẽ bị chúng thôn tính trong mấy tháng. Chúng theo những nhận xét cũ kỹ mấy trăm năm trước của Karl Marx chủ trương rằng tư bản tập trung sinh mâu thuẫn, phải đi chiếm nước người đặt chế độ Thực Dân và chế độ nầy gây sự phẫn uất trong dân chúng và nhờ đó cộng sản lợi dụng để dùng nhân dân chống lại chế độ Thực Dân rồi nhân dân dưới sự thống trị của cộng sản quốc tế. Nhưng những nhận xét của Karl Marx cũ kỹ và sai lầm không thích hợp với những sự trạng mới xảy ra sau khi Karl Marx và đồ đệ là Lénine chết. Những sự trạng mới là: Có nhiều dân tộc nhược tiểu đã được giải phóng mà không cần đến Karl Marx. Có những dân tộc hùng mạnh đã tự giải phóng, giúp đỡ giải phóng những dân tộc nhỏ yếu, chớ không đi theo con đường Thực Dân cổ lỗ quá thời. Các nước đó chủ trương tự do mậu dịch, trao đổi nguyên liệu, máy móc, hàng hóa, góp phần trùng tu khai thác những khu vực này. Chủ trương sai lầm của của cộng sản đã giết hại biết bao sanh linh, tuyệt diệt nhân tánh, chà đạp lên phẩm giá con người.
Đạo lý Cách Mệnh, quan niệm dân chủ của tôi, tôi đã nói rõ trong bản thông điệp trong đêm giao thừa vừa qua trên đài vô tuyến truyền thanh gửi toàn thể đồng bào. Vào dịp đầu xuân năm ngoái, tôi cũng vạch rõ và trình bày chương trình phô trương trên mặt giấy nhưng là những việc đã thực hiện được và đang tiếp tục thực hiện để khỏi phụ lòng của anh chị em, của đồng bào toàn quốc.
Ở những nước mới được độc lập, việc thành lập Quốc Hội và tổ chức Tổng Tuyển Cử cũng phải cần sắp đặt trong 4, 5 năm, như ở các nước Đông Nam Á.
Tôi lấy làm hãnh diện về đức tính và ý chí quật cường của toàn thể đồng bào. Tôi đặt cả sự tín nhiệm vào đồng bào, cho nên tôi không ngần ngại sau khi thâu lại chủ quyền quốc gia thì mở cuộc Tổng Tuyển Cử Quốc Hội.
Nhưng công việc nước có thành công và tiến triển mau chóng hay không là do nơi sự tham gia và sự đoàn kết của đồng bào góp những cố gắng hy sinh của mỗi người để đối phó với mọi trở lực.
Năm 1946, việt minh tổ chức tổng tuyển cử xảo trá như thế nào. Đồng bào đã rõ. Qua mười năm nay, chúng đã có tổ chức tổng tuyển cử lại lần nào không?
Trước đây, khi ký kết với thực dân, cắt đứt giang sơn làm hai chúng dành phần trên vĩ tuyến 17, và đòi mở rộng tuyển cử. Nhưng tại sao muốn mở tổng tuyển cử, chúng lại cấm đồng bào đi lại tự do trong vùng chúng thống trị? Tại sao chúng ký kết tại Genève chấm dứt mọi sự đi lại giữa hai vùng kể từ ngày 19.5.1955? Tại sao chúng còn giữ lại ở miền Bắc tù binh và đồng bào đã xin di cư vào Nam?
Tôi sẵn lòng để đồng bào nào ở miền Nam muốn ra ngoài Bắc.
Tại Genève năm 1954 phái bộ của tôi đã nói rằng. Nếu đồng bào thoát khỏi ách bộ đội Pháp và bộ đội việt minh, nếu hai bộ đội trên đây rút đi ở xa những vùng dân cư đừng áp lực trên nhân dân thì tôi rất hoan nghênh tổng tuyển cử ngay trong vài tháng, chuyện chi phải phân chia Việt Nam theo vĩ tuyến 17, đem quân lực áp đảo đồng bào thì làm thế nào mà đồng bào tự do đi bỏ phiếu được? Nhưng chúng không chịu như thế nhất quyết chia đôi giang sơn, rút quân lực về Bắc đè nặng đồng bào ta hiện giờ đang sống dưới bàn tay sắt của chúng.
Nếu chúng thành thực, thì sao chúng không để cho mọi người được đi lại tự do trong vùng chúng kiểm soát hay để cho người ngoại quốc vào quan sát như ở miền Nam tự do của chúng ta?
Bên Quốc Hội, tội sẽ thiết lập Hội Đồng Kinh Tế trong đó sẽ có đại biểu của giới cần lao.
‘’Thiên lý tại nhân tâm’’, điều gì phải thì làm ở đâu cũng thắng. Chính lý bao giờ cũng thắng hết, Anh chị em không phải chỉ vì lầm lạc, mà bây giờ chấm dứt mọi hoạt động của mình. Những người không tranh đấu cho lẽ phải tức như những ký sinh trùng bám vào sự cố gắng hy sinh của người khác. Nay đã tìm được chính nghĩa, các anh chị em lại càng phải hoạt động mạnh mẽ cho chính nghĩa.
Anh chị em phải cùng tôi và đồng bào quyết chí làm cho cuộc Cách Mạng Quốc Gia thành công trong mọi phương diện, phải hết sức tranh đấu, vì không tranh đấu là tự đào thải.
Chúng ta không có thể để cho ai lợi dụng sự hy sinh của chúng ta, chúng ta không có thể để cho một số nhỏ người ngoan cố gây tai hại cho muôn, triệu lương dân vô tội.
Anh chị em có ý chí bất khuất bảo vệ tự do, một sự tự do trước tiên trong những tự do căn bản là mỗi người phải có quyền sở hữu bảo đảm cho sự sống của mình, của gia đình mình. Nếu không có quyền sở hữu thì ngày nào mà đảng không cấp lương thực cho anh chị em không thể có tự do thực hiện lý tưởng của mình, không có tự do phản đối những hành vi bất chính của đảng.
Tôi thấy nơi gương mặt anh chị em một ý chí cương quyết; cương quyết hoàn thành dân chủ, tự do và cải tiến xã hội bằng cách góp phần kiến thiết xứ sở, diệt trừ cộng sản phá hoại.
Khi trở về địa phương của mình, anh chị em sẽ nỗ lực trừ cho hết những phần tử phá hoại ngoan cố, kêu gọi những phần tử còn lầm đường lạc lối để họ trở về với chính nghĩa Quốc Gia, mau chóng xây dựng nền dân chủ chơn chính, xây dựng lại gia đình và tu dưỡng bản thân.
Tôi đặt tín nhiệm nơi anh chị em và mong nay mãi sẽ thấy được những kết quả giúp dân giúp nước mà anh chị em sẽ đem lại...
Huấn Thị của Ngô Tổng Thống trong cuộc biểu tình kỷ niệm Hai Bà Trưng tại Sài Gòn. 18.3.1956
Đồng bào thân mến,
Hôm nay, tưởng nhớ đến hai vị anh thư xưa kia đã dựng cớ khởi nghĩa đánh đuổi quân xâm lăng, giải thoát dân tộc khỏi ách nô lệ, toàn dân Việt hân hoan kỷ niệm Nhị Trưng, nêu cao tinh thần yêu nước của hai Bà, ý chí quật cường của dân tộc.
Từ ngàn xưa, hai Bà đã là gương mẫu cho bao nhiêu thế hệ nam nữ thanh niên, hai Bà đã là nguồn cảm cho biết bao chiến sĩ anh hùng như Ngô Quyền, Lý Thường Kiệt, Trần Quốc Tuấn, Lê Lợi...; hai Bà là hình ảnh cao quý của người phụ nữ Việt Nam: Trong gia đình Bà Trưng Trắc là vợ thảo, mẹ hiền, nhưng trong cơn quốc biến Bà cùng em đã biết thực hiện câu ‘’Giặc đến nhà đàn bà phải đánh’’, không ngần ngại đứng lên phất cờ chánh nghĩa, đánh đuổi xâm lăng, hy sinh tánh mạng, nêu cao tinh thần bất khuất của dân tộc.
Tưởng niệm đến hai Bà, tôi thành khẩn ước mong truyền thống oanh liệt ấy sẽ là một sứ mạng bất diệt nung nấu tâm thần nam nữ thanh niên luôn luôn nhớ tới nhiệm vụ giữ vững bờ cõi, giải phóng dân tộc.
Đối với phụ nữ, gương hai Bà thúc đẩy chị em thêm hăng hái tham gia công việc quốc gia xã hội, góp phần với toàn dân thực hiện công cuộc cách mạng quốc gia.
Hai Bà Trưng là gương sáng cho toàn dân nước Việt.
Diễn Văn của Ngô Tổng Thống tại Tây Ninh.
18.3.1956
Quý Vị Chức Sắc,
Các anh em quân sĩ,
Đồng bào thân mến,
Tôi cảm ơn Quý Vị đã tổ chức lễ hôm nay.
Lễ nầy bao hàm nhiều ý nghĩa trọng đại: Tôn giáo và chính trị là hai vấn đề khác nhau, nhưng Đạo phải có Đời, Đời phải có Đạo.
Đạo không thề phát triển nếu không có an ninh tự do. Đạo cũng không thể phổ biến trong nhân dân nếu không tạo ra được người hiền kẻ sĩ để giữ vững đạo lý.
Cổ nhân nói:
Đạo phi thánh bất hoằng
Thánh phi đạo bất đại.
***
Bao năm khói lửa đã làm tán loạn lương tâm, luân lý suy đồi. Cho nên mộ đạo, tất phải quyết tâm nêu cao luân thường đạo lý, bài trừ xa hoa, cờ bạc, rượu phiện, dâm ô, tham nhũng.
Đạo phải nhận định rõ:
Tự do tín ngưỡng chỉ có thể có trong chế độ tự do, Đạo phải bị tiêu diệt trong chế độ cộng sản phi thần.
Trong xã hội nào cũng có người thiện kẻ ác; mà trong những lúc loạn lạc, kẻ ác lại càng hoành hành, lợi dụng huyền bí che đậy cho hành vi bất chính, hiếp đáp người hiền.
Không có trật tự an ninh thì làm sao có tự do nhân truyền giáo, tự do hành đạo. Nhiệm vụ của chính quyền phải giữ trật tự khuyến thiện trị ác: Tôn giáo mới đảm bảo, tự do mới cụ thể.
Tôn giáo chánh đảng chủ trương tôn trọng giá trị phi phàm của nhân vị, bồi dưỡng thuần phong mỹ tục. Như thế là giúp đời một cách hữu hiệu.
Nhưng muốn hành đạo một cách dễ dàng, cần phải có một mức sống tối thiểu. Đối riêng với dân Tây Ninh là dân tôi từng biết đức tính cần mẫn và chí khí anh dũng một chương trình nâng cao mực sống, khai thác lâm sản, cải cách điền địa, lập hợp tác xã, cho vay vốn và dụng cụ, lập thêm trường, nhà thương và chợ đã được hoạch định và sắp đem ra thi hành.
Trong công cuộc xây dựng đó, tôi tin chắc trong sự hưởng ứng của toàn thể đồng bào. Tôi cảm ơn quý vị cùng đồng bào đã đón tiếp tôi nồng hậu.
Diễn Từ của Ngô Tổng Thống đọc tại Mộc Hóa.
23.4.1956
Thưa Quý Vị,
Đồng bào thân mến,
Tôi đến Mộc Hóa hôm nay để chứng kiến những bước đầu trong việc thực hiện một chương trình to lớn của Chính Phủ tại đây.
Tôi lấy làm cảm kích vì thấy đồng bào, tuy đang ở trong hoàn cảnh khó khăn thiếu thốn, mà đã thấu hiểu tương lai vĩ đại trong vùng nầy.
Đồng Tháp Mười là một trong những vùng có triển vọng lớn lao về nông nghiệp, nhưng lâu nay chưa ai dám nghĩ đến việc khai thác. Trong khoảng 10 năm qua; đồng bào sống trong sợ hãi, cơ cực, và chịu đựng bao nỗi áp bức vì việt cộng và phiến loạn đã lấy nơi đây làm căn cứ địa. Trong khi những tài nguyên sẵn có, thừa sức cung cấp không những cho đồng bào địa phương, mà có thể nói cho một dân số đông gấp mười, thế mà đồng bào vẫn chưa đạt được một mực sống trung bình. Như thế đồng bào thấy rõ chủ trương của cộng sản là bần cùng hóa dân để dễ bề thống trị. Đáng lý dùng năng lực lao động của nhân dân khắc phục thiên nhiên để cải thiện đời sống và xây dựng hạnh phúc chung, cộng sản và phong kiến chỉ dùng ngụy thuyết lôi cuốn đồng bào vào sự thù ghét lẫn nhau, xâu xé nhau trên từng mảnh ruộng nhỏ, trong khi biết bao đất đai rộng lớn bỏ hoang không có người khai thác.
Chính thể Cộng Hòa lấy nhân vị làm căn bản, nên mối lo âu trước nhất là hạnh phúc của nhân dân, bất cứ thuộc hạng nào. Ngày nào trên lãnh thổ quốc gia còn có dân cư sống chật vật, là Chính Phủ có bổn phận cố gắng để cải thiện đời sống cho họ.
Diễn Văn của Ngô Tổng Thống trong dịp kỷ niệm Đệ Nhất Chu Niên
Cảnh Sát và Công An Quốc Gia Việt Nam.
26.4.1956
Thiếu Tướng Tổng Giám Đốc,
Các cấp Chỉ Huy và Anh em Công An Cảnh Sát,
Hồi tưởng lại những trường hợp đặc biệt mà nhân viên Công An Cảnh Sát đã phải đương đầu để phục hồi trật tự, và căn cứ trên mục phiêu trừ bạo khuyến thiện, mà các cấp đã theo đuổi suốt năm nay, tôi hài lòng nhận thấy ngành Công An Cảnh Sát đã góp phần xứng đáng trong công cuộc xây dựng Dân Chủ cho Tổ Quốc, đem lại an cư lạc nghiệp cho đồng bào.
Công An Cảnh Sát trước kia đã bị tay sai của ngoại bang và bọn phong kiến lợi dụng làm lợi khí riêng cho chúng.
Công An Cảnh Sát ngày nay là tai mắt, tay chân của Chính Quyền mục đích là giữ gìn trật tự an ninh cho đồng bào, giúp đỡ đồng bào về nhiều mặt: Truyền bá vệ sinh, bài trừ tứ đổ tường, giải thích những thể lệ để đồng bào khỏi phạm phải, giải thích cho đồng bào rõ đường lối chánh sách của Chánh Phủ để cho đồng bào khỏi phải bị lung lạc bởi luận điệu xảo trá của bọn phá hoại. Công An ngày nay không phải chỉ có nhiệm vụ tiêu cực đề phòng phá hoại mà còn có nhiệm vụ tích cực xây dựng Dân Chủ, cải tiến xã hội. Công An như vậy mới là Công An bạn dân.
Để làm tròn sứ mệnh ấy, trình độ Công An đã được nâng cao, nhờ sự đào tạo của Trường Huấn Luyện Công An cũng như sự giúp đỡ vằ kỹ thuật của những nước bạn.
Muốn thỏa mãn nguyện vọng chính đáng của nhân dân và Chính Phủ, các cấp phải luôn luôn giữ niềm trung tín; trung với Chính Phủ, tín với nhân dân. Có như thế, dân chúng mới tin tưởng và sẵn lòng tự ý đem lại một sự cộng tác chân thành rất quý báu.
Tôi mong rằng cán bộ Công An sẽ tỏ ra chẳng những xứng đáng, mà còn hãnh diện trong những hoàn cảnh khó khăn để khi nào cũng song song với quân sự đứng vào những vị trí xung phong. Chánh Phủ đặt nhiều kỳ vọng vào lòng dũng cảm, óc sáng suốt và lề lối làm việc mới của Công An Cảnh Sát để đạt được kết quả tốt đẹp là bảo vệ Tự Do cho cá nhân, đem lại an ninh, trật tự cho toàn thể.