← Quay lại trang sách

Tản mạn về tình yêu

Thời vụng dại, sẵn sàng vì cái tôi của bản thân mà vứt bỏ tình yêu, quay lưng lại với nhau dù trong lòng không muốn. Là thắng thua hơn kém, là ai nói chia tay trước người đó thắng. Cho đến khi trưởng thành rồi mới hiểu được rằng tìm được nhau đã là rất khó, yêu và giữ được nhau lại càng khó khăn hơn. Mỗi người nhường đi một chút, thắng hay thua không còn quan trọng, quan trọng là vẫn còn có nhau sau bao nhiêu biến cố cuộc đời.

Thời vụng dại, tôn thờ chủ nghĩa một túp lều tranh hai trái tim vàng, chỉ cần yêu thôi chẳng cần gì. Trưởng thành rồi, chỉ cần yêu thôi chẳng cần gì. Trưởng thành rồi mới biết, sống như thế sẽ có ngày phải bán bớt một trái tim vàng đi để mà ăn cơm.

Thời vụng dại, hứa yêu nhau mãi mãi, yêu đến sống cạn núi mòn. Đến khi trưởng thành rồi mới hiểu trên đời này chẳng có điều gì là mãi mãi, kể cả tình yêu. Chỉ có kỷ niệm đẹp mới tồn tại vĩnh viễn trong ký ức của mỗi người, nên sống tốt với nhau được ngày nào quý ngày đó.

Thời vụng dại, mải miết đi tìm một người thật hoàn hảo, thật xứng đáng để giao phó cả cuộc đời. Trưởng thành rồi mới biết, càng hoàn hảo lại càng không thể bền lâu vì hai nửa thuộc về nhau phải là mảnh ghép còn thiếu của nhau, nếu người kia đã hoàn hảo rồi thì một nửa này biết ghép vào đâu?

Thời vụng dại, trách cứ hận thù người đã gây ra lầm lỗi, đối xử tệ với mình. Đến khi trưởng thành rồi, mỗi lần người sai trái, ta tự nhìn lại mình, thật ra ta cũng sai.

Thời vụng dại, ích kỷ ước mong người mãi là của ta. Đến khi trưởng thành rồi mới hiểu, một nửa của mình biết đâu ngày mai sẽ là một nửa của người khác. Nhưng của ai không quan trọng, biết trân trọng lẫn nhau khi còn có nhau mới là điều phải khắc cốt ghi tâm.

Thời vụng dại, cứ nghĩ yêu là phải chết vì nhau. Trưởng thành rồi mới hiểu, yêu không là chết vì nhau mà là phải sống vì nhau.

Thời vụng dại, hạnh phúc là muốn cho cả thế giới biết rằng ta đang hạnh phúc, muốn chạy đi khoe khắp nơi. Khi đã trưởng thành rồi, càng hạnh phúc ta lại càng chỉ muốn giữ cho riêng mình, là một góc yên bình của riêng ta. Bởi vì không phải nói chơi, thời buổi một mét vuông tám chục tên móc túi, cuộn giấy vệ sinh hở ra còn mất chứ đừng nói chỉ là hạnh phúc.

Làm sao để cuộc đời an yên?

Rất nhiều phụ nữ đã tìm đến và hỏi tôi điều đó, họ có một điểm chung là đều muốn sống một cuộc đời ung dung tự tại, nhưng không biết phải làm sao để được như vậy.

Hai chữ an yên, viết thì dễ nhưng để thực hiện được thì là cả một quá trình, một sự nỗ lực rất lớn, trong đó có cả ý chí và sự tỉnh táo của mỗi người.

- Tài chính: Là một người phụ nữ, muốn ung dung tự tại thì trước hết phải tự chủ được kinh tế. Kiếm ít tiền cũng được, nhiều thì càng tốt. Nhưng tối thiểu phải tự chi trả được những nhu cầu cơ bản của bản thân mà không bị lệ thuộc vào bất kỳ ai. Sự khó khăn vất vả trong công việc có thể sẽ làm bạn thỉnh thoảng thấy mệt mỏi, nhưng vẫn khỏe hơn rất nhiều so với sự khổ tâm khi phải phụ thuộc kinh tế, kéo theo hàng loạt những phụ thuộc khác, lẩn quẩn không lối ra.

- Sắc đẹp: Không hẳn là việc dao kéo bơm vá, cũng không hẳn là việc bắt buộc phải đến spa làm đẹp hằng ngày hằng giờ hay chạy theo các xu hướng mới. Hãy chú trọng chăm sóc sức khỏe, làn da, mái tóc, tâm hồn. Béo cũng được, gầy cũng được, nhưng phải có sức sống. Đẹp là khi người phụ nữ cảm thấy tự tin vào bản thân mình, bởi khi tự tin, ở người phụ nữ toát ra một phong thái, một nét đẹp rất đàn bà. Không nhất thiết phải chạy theo chuẩn mực vẻ đẹp xu hướng, vì xu hướng thì chỉ là nhất thời, khí chất mới tồn tại mãi mãi.

- Lòng tự tôn: Khác hẳn với sự tự cao, tự tôn là khi người phụ nữ hiểu rõ giá trị của bản thân và nhận thức tích cực về những gì mình đang có. Họ không bao giờ chà đạp ai và cũng không để ai có cơ hội làm điều đó với mình. Có một bạn từng hỏi tôi thế này: "Chị ơi, người yêu của em nói chia tay, vậy phải làm sao để anh ấy thay đổi ý kiến?" Cá nhân tôi nghĩ có một quy luật mà phụ nữ cần phải hiểu, dù nó hơi khó chấp nhận nhưng đó là sự thật. Với phụ nữ, lời chia tay nói ra có khi là thật, nhưng đôi khi cũng chỉ là để được níu kéo, để khẳng định về sự quan trọng của bản thân mình với đối phương. Nhưng với đàn ông, họ nói chia tay khi trong lòng họ thật sự muốn như thế. Và mọi sự níu kéo chỉ gây thêm mệt mỏi cho cả hai. Nhắc lại kỷ niệm ư? Không, họ sớm đã quên sạch cả rồi. Dọa làm điều dại dột ư? Đó là điều xuẩn ngốc nhất trên trái đất này. Khóc lóc van xin? Thế thì nếu có quay lại, thứ bạn có chỉ là một nắm mảnh vỡ không hơn không kém, có tỉ mỉ dán lại thì vết rạn cũng không thể mất đi được, đó cũng không còn là tình yêu mà đơn thuần chỉ là sự thương hại. Bởi một người đàn ông nếu còn yêu bạn, thì họ sẽ làm tất cả để giữ bạn lại bên cạnh, đàn ông khi chia tay có thể thốt ra trăm ngàn lý do để nhanh chóng kết thúc mối quan hệ đó, nhưng bạn chỉ nên tin vào một lý do duy nhất đó là tình cảm trong họ dành cho bạn đã nguội lạnh rồi. Ngày còn tình yêu, chỉ vết xước của bạn cũng là vết cắt sâu trong lòng đối phương. Nhưng một khi tình yêu đã vơi cạn, bạn có moi cả trái tim ra mà cắt làm đôi thì trong mắt người ta bạn cũng chỉ là trò cười, không còn chút thú vị, hứng thú nào. Vậy cho nên nếu hỏi rằng cần phải làm gì khi người đàn ông đã muốn ra đi? Câu trả lời duy nhất và duy nhất đó là: Nhẹ nhàng buông tay và chờ đợi người đàn ông thật sự dành cho bạn.

- Sự hiểu biết: Một người phụ nữ có thể không cần quá thông minh nhưng nhất định phải có khí chất và sự hiểu biết. Thông minh có thể là bẩm sinh nhưng khí chất, sự hiểu biết là do trau dồi hằng ngày mà có. Chả ai đòi hỏi một người phụ nữ hiểu biết là phải chém vanh vách về năng lượng hạt nhân, khoa học vũ trụ hay cấu trúc tên lửa. Hiểu biết đơn giản chỉ là biết lắng nghe, biết chia sẻ, biết lúc nào nên hạ cái tôi xuống, biết đưa ra quan điểm cá nhân một cách đúng lúc, biết tiến biết lùi, biết nắm biết buông. Và quan trọng hơn hết vẫn là biết cách yêu người - yêu mình. Yêu người tám phần thì cũng chừa cho mình lấy hai phần. Trong kinh doanh gọi đó là "phương án dự phòng". Khi yêu không quay đầu lại, nhưng vẫn nên chuẩn bị cho mình lấy một đường lui phòng khi có biến, như thế thì cuộc đời không phải đi vào ngõ cụt hay bế tắc bao giờ.

Quy luật của cuộc sống vốn là khắc nghiệt, nhưng không có nghĩa là chúng ta chấp nhận chết chìm trong sự khắc nghiệt đó. Bởi cuộc đời rất ngắn, tuổi thanh xuân cũng chẳng dài. An yên vốn là cả một quá trình, bạn chưa an yên bởi vì bạn chưa thấu rõ được bản chất của cuộc sống mà thôi.