← Quay lại trang sách

Chương 706 Độc Lập (Phần 1)

Ầm!

Một tảng đá đen lớn đập vỡ đống đồ linh tinh ở cửa hang.

Tảng đá va vào vách hang rồi lăn xuống, phát ra tiếng động, cắt ngang dòng suy nghĩ của Lộ Thắng.

“Hửm?” Hắn ngẩng đầu nhìn về phía cửa hang.

Một người đàn ông cao lớn mặc áo đen chậm rãi bước ra từ đó.

“Hắc hắc hắc, ở đây rồi, quả nhiên là ở đây!” Người đàn ông cười nham hiểm, ánh mắt nhìn Lộ Thắng như nhìn thấy núi vàng núi bạc, tràn đầy tham lam và mong đợi.

“Người ư?” Lộ Thắng đã quá lâu rồi chưa gặp người. Mấy năm nay, hắn vẫn luôn sống cùng một đám Thất Thải Long, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy con người của thế giới này.

“Tiểu long, tiểu long à, ngoan ngoãn một chút, đừng động đậy, nếu không ta cũng không dám chắc là ngươi có chịu khổ hay không.” Nam tử Hắc Dực cười gian, chậm rãi mở miếng vải đen trong tay ra, tiến lại gần Lộ Thắng.

Lộ Thắng nghe không hiểu hắn nói gì, nhưng từ miếng vải đen kia tỏa ra một mùi hương thoang thoảng, hiển nhiên, hắn có thể phân biệt ra người trước mắt này không có ý tốt.

Phụt!

Miếng vải đen nhanh như chớp, phủ kín đầu Lộ Thắng.

“…”

Lộ Thắng nhìn nam tử xuyên qua miếng vải đen, vẻ mặt quái dị.

Nam tử cười đểu nhìn chằm chằm Lộ Thắng, chờ hắn ngã xuống.

Mười giây trôi qua.

Hai mươi giây trôi qua.

Lộ Thắng mặc cho miếng vải đen trên đầu từ từ trượt xuống.

“Ngươi, tên là gì?” Hắn chậm rãi nói bằng Ách Ngữ.

Nam tử mở to hai mắt, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy loại ngôn ngữ như Ách Ngữ. Rõ ràng hắn cảm thấy mình là lần đầu tiên nghe thấy loại ngôn ngữ này, vậy mà hắn lại có thể nghe hiểu?!

“Ban Ba...” Hắn theo bản năng ngây người trả lời.

“Chết tiệt!” Hắn lập tức phản ứng lại, Mê Hồn Hương vậy mà lại vô dụng?!

Hơn nữa chỉ là một con ấu long nho nhỏ, hắn không ngờ lại bị trấn áp trong thời gian ngắn. Hắn đường đường là chiến sĩ cấp mười Hoàng Kim!

Chỉ là một con ấu long mới vài tuổi!

Hắn nhanh như chớp rút đoản đao ra, đâm một nhát vào cánh phải của Lộ Thắng.

“Liệt Địa Trảm!” Trên đoản đao bùng nổ một lưỡi đao năng lượng màu vàng giống như cánh chim, đột nhiên bay về phía Lộ Thắng.

Lộ Thắng lập tức cảm thấy hứng thú, xem ra thực lực của đối phương không tồi, vừa hay có thể dùng để kiểm tra uy lực của pháp thuật mà hắn mới vừa thôi diễn ra.

Đối mặt với lưỡi đao năng lượng màu vàng, hắn ương ngực ra, đỉnh của cái bướu lớn trên ngực đột nhiên nứt toác.

Đi đi, Long Hỏa Thuật!!

Một ngọn lửa chói lọi như dung nham màu vàng ầm ầm bùng phát ra từ trước ngực Lộ Thắng, trong nháy mắt đánh nát lưỡi đao năng lượng màu vàng, sau đó đánh lên người nam tử áo đen.

Hô!

Ngọn lửa màu vàng lao ra khỏi cửa động, còn chưa tới mười mét đã tiêu tán trong chớp mắt. Mười mét chính là giới hạn lớn nhất của Long Hỏa Thuật.

Nam tử Hắc Dực miễn cưỡng ổn định thân hình trong ngọn lửa, hắn hét lớn một tiếng, lao về phía Lộ Thắng.

“Chỉ bằng một đạo pháp thuật cao cấp mà cũng muốn bắt ta, Ban Ba Tư Mễ Tư ư? Giết, giết, giết!!!” Hắn gầm lên, cầm đao xông về phía Lộ Thắng.

Phụt!!

Long Hỏa Thuật trước mắt bị hắn chém một đao nổ tung.

Nam tử điên cuồng lao về phía Lộ Thắng, nhưng thứ đang chờ đợi hắn, chính là chín trăm chín mươi tám đạo Long Hỏa Thuật hiện ra trước người Lộ Thắng...

Hơn chín trăm đạo Long Hỏa Thuật tạo thành vô số quả cầu lửa màu vàng, nhắm thẳng vào nam tử như dòng sông màu vàng cuồn cuộn chảy xiết.

“Không!!!” Sắc mặt nam tử đại biến, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.

Ầm ầm ầm ầm!!!

Tiếng nổ dữ dội liên tiếp vang lên, toàn bộ động quật rung chuyển một trận, phải mất hơn nửa phút mới dần dần lắng xuống.

Chờ đến khi một đạo Long Hỏa Thuật hoàn chỉnh được thi triển xong, Lộ Thắng vừa ho khan vừa vỗ cánh, thi triển Thanh Phong Thuật để xua tan khói mù trong động.

Chỗ cửa động chỉ còn sót lại một vài mảnh vụn cháy đen lộn xộn rơi rải rác trên mặt đất.

Nam tử vừa rồi đã hoàn toàn biến mất không thấy tăm hơi.

“Ừm... Uy lực này hơi lớn thì phải...” Lộ Thắng sờ cằm, lực trùng kích cũng không thể khống chế được...

“Lần sau phải cải tiến lại mới được...” Hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện, tên áo đen này từ đâu chui ra vậy?

Nghĩ tới đây, hắn vội vàng lao ra khỏi Long Quật, nhìn về mọi hướng.

Vừa đúng lúc nhìn thấy Đế Nhã dùng dây thừng pháp sư màu tím nhạt trói chặt những tên áo đen còn lại, ném vào một chỗ.

Ba con ấu long An Tái Phi, Bác Cách và Toa Lị đang ôm đầu gào khóc, hiển nhiên đã trải qua không ít thất bại.

“Lộ Thắng, ngươi không sao chứ?!” Long Hậu Y Tư Thản từ đằng xa bay tới, chậm rãi đáp xuống trước mặt Lộ Thắng, trong mắt tràn đầy vẻ quan tâm.

“Chuyện gì vậy?” Lộ Thắng ngơ ngác ngẩng đầu lên, “Đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Vừa rồi có người tập kích ấu long, sao vậy? Ngươi không gặp phải sao?” Long Hậu kinh ngạc hỏi.

“Tập kích? Có sao?” Lộ Thắng ngạc nhiên nói, “Ta vẫn luôn ở trong động học tập pháp thuật, căn bản là không gặp phải kẻ tập kích nào cả?”

Hắn không muốn để những Thất Thải Long khác biết Long Hỏa Thuật của hắn quá mạnh.

Còn có vấn đề cái bướu trên ngực này nhất định phải cải tiến, nếu không sau này ra ngoài đánh nhau, người ta thi triển đủ loại đạo cụ quang ảnh đẹp mắt, hắn thì đi ra, ngực mở ra, chi chít toàn là bướu thịt như vắt sữa...

Cảnh tượng đó sẽ rất xấu mắt.

“Không gặp phải?” Long Hậu nhìn chằm chằm Lộ Thắng với ánh mắt hoài nghi. Rõ ràng vừa rồi bà ta có nghe thấy tiếng nổ vang lên từ trong Long Quật của Lộ Thắng.

Hiện tại biểu hiện của tiểu tử này lại khiến bà ta có chút nghi ngờ.

“Đúng vậy, ta vẫn luôn rất chuyên tâm, dồn hết tâm trí vào việc nghiên cứu pháp thuật, người cũng biết ta sắp đột phá Pháp sư cấp một rồi. Những thứ khác ta thật sự không để ý.” Lộ Thắng giải thích.

“Vậy thì tốt, không có việc gì là tốt rồi. Nếu như ngươi phát hiện Long Quật có gì bất thường, nhớ kỹ nhất định phải kêu cứu thật lớn!” Long Hậu dặn dò.

Kỳ thật mấy người kia là bọn họ cố ý thả vào, để cho mấy con ấu long trải nghiệm một chút sự thất bại.

Bọn họ đã sớm biết kế hoạch đánh lén của mấy người này, bao gồm việc bọn họ dẫn Hồng Long tới, bao gồm việc bản thân bọn họ đều là cường giả Hoàng Kim cấp. Bọn họ đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

Ban đầu, Đế Nhã đề nghị trực tiếp xử lý đám sâu trùng này, nhưng Long Hậu Y Tư Thản lại đề nghị nhân cơ hội này để cho mấy con ấu long rèn luyện thêm một chút.

Những Thất Thải Long khác cũng đều đồng ý.

Kết quả sau đó chính là như bây giờ, mấy con ấu long đầu tiên bị bắt cóc, sau đó khi đối phương sắp thành công thì lại gặp phải một đám Thất Thải Long đang mai phục ở lối ra Long Quật.

Đối mặt trực diện, mấy người này bị Đại trưởng lão dùng một chiêu Cao cấp Pháp sư chi thủ đánh cho bất tỉnh nhân sự rồi trói lại.

Thân là Đại trưởng lão Thái Cổ Long cao cấp cấp Truyền Kỳ, uy lực của Cao cấp Pháp sư chi thủ do ông thi triển ra cũng không kém gì so với pháp thuật cấp chín bình thường là bao. Phải biết rằng pháp thuật cấp chín chỉ có pháp sư cấp mười tám trở lên mới có thể thi triển.

Đối phó với mấy tên chiến sĩ cấp mười, quả thực chính là giết gà dùng dao mổ trâu.

Sau đó, Long Hậu kiểm tra một lượt, phát hiện trong đám ấu long không có Lộ Thắng, liền tự mình đến xem xét, kết quả lại phát hiện Lộ Thắng không hề bị tập kích.

Mà những kẻ tập kích cũng thiếu mất một tên, sau khi tìm kiếm khắp nơi mà không thấy, đám Thất Thải Long cũng chỉ đành bỏ qua, bọn họ đều cho rằng tên mất tích kia chắc là đã phát hiện ra cạm bẫy nên đã lén lút chuồn mất rồi.

Lộ Thắng thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, chỉ có bản thân hắn mới biết rõ tình trạng của tên chiến sĩ Hoàng Kim cấp kia ra sao.

Hắn cũng không ngờ uy lực của Long Hỏa Thuật cấp một lại lớn đến vậy.

Mà sự biến hóa của Long Hỏa Thuật cũng khiến hắn nảy ra thêm nhiều ý tưởng mới.

Sau sự kiện trộm Long, Long Quật lại khôi phục sự yên tĩnh như ngày thường.

Một đám Thất Thải Long cũng không còn dạy dỗ đám ấu long nữa, mà chỉ thỉnh thoảng đến dạy cho chúng một bài, giải đáp những vấn đề mà chúng tích lũy được.

Trong bốn con ấu long, An Tái Phi và Bác Cách sau khi trải qua thất bại lần trước đã nhận thức sâu sắc sự yếu kém của bản thân, bắt đầu thường xuyên đi theo đội săn rồng ra ngoài săn bắn, rèn luyện kỹ năng săn giết của mình.

Còn Toa Lị, ấu long cái duy nhất, thì một lòng bái Đế Nhã làm sư phụ, theo học tập Phong hệ nguyên tố pháp thuật.

Đế Nhã am hiểu nhất chính là Phong hệ nguyên tố tạo hình pháp thuật.

Còn Lộ Thắng thì không đi theo ai cả, hắn cứ một mình trốn trong Long Quật của mình, cả ngày thần thần bí bí, cũng không biết đang làm gì.

Thời gian cứ thế trôi qua.

Sau khi Lộ Thắng trải qua nhiều lần cải tiến và thử nghiệm, lợi dụng Thâm Lam, cuối cùng hắn cũng đã cải tạo thành công phương thức thi triển pháp thuật bằng bướu thịt.

Biến thành lưu trữ năng lượng nguyên tố ở bên trong nội tạng của cơ thể.

Cấp bậc pháp sư của hắn cũng đang chậm rãi tăng lên.

Chớp mắt đã ba năm trôi qua.

Lộ Thắng và Kiệt Lợi An rốt cuộc cũng đột phá thành công lên cấp sáu, trở thành Đại Vu Sư thực thụ.

Ở thế giới này, bất kỳ chủng tộc nào, chỉ cần đạt tới cấp sáu về pháp thuật đều được gọi chung là Đại Vu Sư.

Đây là danh xưng tôn kính dành cho cấp bậc này.

Bởi vì Pháp sư cấp sáu là dấu mốc có thể xây dựng Pháp Sư Tháp. Bắt đầu từ đây, Pháp sư không còn là đơn thuần là người thi triển pháp thuật đơn lẻ nữa, mà có thể dựa vào Pháp Sư Tháp, lột xác thành vũ khí chiến tranh có uy lực cực lớn trong chiến tranh.

Trinh sát, pháp thuật chiến tranh, giám sát theo thời gian thực, nghiên cứu và thí nghiệm pháp thuật cao cấp, thậm chí còn có thể sản xuất một phần lương thực và các loại cây trồng quý hiếm.

Trong vương quốc loài người, một Pháp Sư Tháp đại diện cho quyền lực khổng lồ của lãnh chúa đối với lãnh địa của mình.

Mà đối với Lộ Thắng, Pháp sư cấp sáu là khởi điểm chân chính để hắn bắt đầu tiếp xúc với các loại pháp thuật của dị vị diện.

Nếu không có sự trợ giúp của Pháp Sư Tháp, Dã Pháp Sư bình thường đều phải sau khi đạt tới cấp sáu mới có thể chân chính bắt đầu học tập pháp thuật của dị vị diện, dị thứ nguyên.

Còn Thất Thải Long tộc cũng bắt đầu đối mặt với một đợt di chuyển lãnh địa mới. Bởi vì kẻ thù truyền kiếp của bọn họ, cường giả của tổ chức Hoa Chỉ Hoàn sắp đuổi tới nơi rồi.

Hoa Chỉ Hoàn, tổ chức buôn bán nô lệ lớn nhất trên đại lục.

Sau khi Thất Thải Long tộc mất đi Thần Ân, lại liên tiếp bị những Long tộc khác đánh trọng thương, tổ chức này liền nhìn thấy cơ hội, bắt đầu trắng trợn săn giết Thất Thải Long.

Tính đến nay, đã có hơn trăm con Thất Thải Long bị tổ chức này bắt giữ hoặc giết chết trong suốt hàng nghìn năm qua.

Bọn chúng bị Hoa Chỉ Hoàn bán cho các thế lực của những chủng tộc khác, ngay cả thi thể của rồng cũng bị phân giải rồi bán cho rất nhiều tổ chức pháp sư để làm nguyên liệu thi pháp.

Thất Thải Long tộc di chuyển khắp nơi, kỳ thật chủ yếu cũng là vì trốn tránh bọn chúng.

Long Quật của Lộ Thắng.

“Sau khi thoát khỏi Ma Võng, lúc đầu còn rất khó và chậm, không ngờ về sau lại càng lúc càng nhanh, thật kỳ lạ...”

Lộ Thắng ngồi dưới ánh nến, chậm rãi lật giở cuốn sách pháp thuật trên bàn trước mặt, ánh mắt như đang suy tư điều gì đó.

Hiện tại, cấp bậc thi pháp của hắn hoàn toàn là dựa vào bản thân để tăng lên, mạnh hơn không ít so với những Pháp sư cấp sáu khác.

Hơn nữa bởi vì thần hồn của hắn trời sinh đã vô cùng cường đại, cho nên uy lực của pháp thuật mà hắn thi triển ra cũng lớn hơn rất nhiều so với pháp thuật cùng cấp.

Nếu như không phải ngày thường Lộ Thắng kiềm chế tinh thần lực của mình, e rằng khi các vị đạo sư kiểm tra đã sớm phát hiện ra tốc độ tiến bộ và thiên phú pháp sư đáng sợ của hắn rồi.

Chuyển sinh đến thế giới này đã được mười năm...

Mười năm qua, Lộ Thắng cũng đã hoàn toàn hiểu rõ tình hình chung của thế giới này, cũng như nguy cơ to lớn mà Thất Thải Long tộc đang phải đối mặt.

Mà nguyện vọng của nguyên chủ thân thể này là không để Thất Thải Long tộc biến mất trong lịch sử, khôi phục lại sự cường thịnh của tộc.

“Như vậy chỉ cần bảo đảm Thất Thải Long tộc có thể tiếp tục sinh tồn, có thể tiếp tục an ổn sinh sôi nảy nở, hẳn là có thể dễ dàng thỏa mãn nhu cầu nhân quả.”

Thế giới này bởi vì có Thần, nên quá mức phô trương, không có lợi cho việc che giấu thân phận, thậm chí còn có khả năng dẫn tới những đối thủ đáng sợ không biết thực lực mạnh đến đâu.

Khi chưa biết giới hạn cao nhất của thế giới này.

Lộ Thắng không định khiến Thất Thải Long tộc lớn mạnh một cách điên cuồng, mà chỉ lựa chọn che giấu thân phận và thực lực của mình, đi khắp nơi thu thập Ký Thần Lực, đồng thời ra tay giúp đỡ Thất Thải Long tộc vào những thời khắc then chốt.

“Thu dọn xong chưa?” Ngoài động truyền đến giọng nói của Toa Lị.