← Quay lại trang sách

Chương 1286 Viên Khôi Nguyên thạch thứ hai

Mặc dù Dương Thiên động lòng, nhưng hắn biết thực lực của mình, nếu thực sự đi thì khả năng hắn tử vong là rất cao. Ai mà biết được những cường giả hoàng cảnh đỉnh phong đó có những con át chủ bài nào?

Mặc dù Dương Thiên cuồng nhiệt với Khôi Nguyên thạch, nhưng cũng sẽ không đánh mất đi lý trí của mình. Giả sử gặp bảo vật kết giới châu trong tay những cường giả Trùng tộc ở giới Mạn Tân, hắn bị vây hãm lại, cho dù tự bạo thì bảo vật cũng có thể bị mất.

Thực lực hiện tại của hắn đều là dựa vào sự gia tăng của bảo vật, nếu không có bảo vật, có lẽ hắn ngay cả cường giả hoàng cảnh sơ cấp cũng không đối phó được.

Dương Thiên suy nghĩ hồi lâu, tạm thời từ bỏ ý nghĩ đi cướp đoạt.

Nhiều cường giả như vậy, thực lực của hắn cũng chỉ được coi là bình thường, cùng lắm là năng lực bảo mệnh mạnh hơn một chút, không chiếm được bất cứ ưu thế nào.

“Cứ quan sát đã, xem Nguyên Vũ hoàng rốt cuộc có chạy thoát được không, rốt cuộc mình có cơ hội ra tay không.”, Dương Thiên suy nghĩ.

Hắn ẩn cảm xúc trong lòng xuống, dồn sự tập trung vào người Tiểu Quang.

……

“Uỳnh! Uỳnh!”

Những tiếng vang liên tục truyền ra, những cường giả cấp Lĩnh Chủ cường đại đó không ngừng phá vỡ dãy núi Hắc Mặc thạch.

Trước đó Nguyên Vũ hoàng chính là trong lúc đào xới núi Hắc Mặc thạch, vô tình phát hiện Khôi Nguyên thạch. Ông ta cũng không biết, vì vậy bị những cường giả cấp Lĩnh Chủ khác phát hiện, ông ta nhanh chóng chạy trốn, nhưng vẫn bị chặn lại, không có cách nào chạy thoát.

Chíu!

Ở phía xa, những phi thuyền không ngừng bay đến, sau đó gia nhập vào đội ngũ đào xới núi Hắc Mặc thạch.

Dương Thiên huy động đao Hắc Phệ trong tay, trực tiếp tấn công vào dãy núi màu đen trước mặt. Sức công kích của hắn vô cùng lớn, tấn công vào bề mặt dãy núi, nhưng cũng chỉ tạo thành một chỗ hở sâu không đến nửa mét.

“Độ cứng của dãy núi Hắc Mặc thạch ghê quá!”, ánh mắt Dương Thiên lộ ra sự kinh ngạc, đây mới chỉ là núi, chứ chưa thực sự là Hắc Mặc thạch.

Hiện tại một đòn công kích của hắn có thể dễ dàng phá hỏng một hành tinh nhỏ.

“Nhìn kìa, là Quang Tốc hoàng!”, ở phía xa, lại có một phi thuyền bay đến, họ nhìn thấy Dương Thiên, ngay lập tức nhận ra.

“Đi thôi! Thực lực của Quang Tốc hoàng bình thường, nhưng khó dây quá, bị hắn thù ghét thì không xong đâu.”

Dương Thiên ở giới Hạch Huyền một trăm năm, nhưng vẫn gây nên tiếng vang rất lớn, bởi tốc độ thực sự đạt đến tốc độ ánh sáng như hắn và trên hắn, thì ở giới Hạch Huyền chưa đến một nghìn người.

Dương Thiên nhíu mày, trực tiếp bay đến một khu vực khác.

Dãy núi này kéo dài hàng chục nghìn kilomet, lớn hơn mười lần dãy núi ở giới Mạc Nguyên mà Dương Thiên phát hiện ra Khôi Nguyên thạch, muốn khám phá hết, vô cùng gian khó. Cho dù là Tiểu Quang, cũng cần phải hàng trăm năm mới có thể khám phá hết.

Những cường giả hoàng cảnh khác chỉ dựa vào đào xới, thì hàng trăm nghìn năm cũng chưa chắc có thể đào hết được dãy núi này.

“Nếu ở đây có thể phát hiện ra viên Khôi Nguyên thạch thứ nhất, nói không chừng cũng sẽ có viên thứ hai, thời gian trăm năm thì mình đợi được.”, Dương Thiên thầm nghĩ.

Hắn đang nghĩ, đột nhiên sững người lại.

Bóng dáng Tiểu Quang di chuyển rất nhanh, rồi phát hiện một không gian.

Không gian này rộng gần nghìn mét vuông, bất ngờ xuất hiện ở dãy núi Hắc Mặc thạch đặc ruột này.

Cả không gian hiện lên một hình trạng rất kỳ dị.

Ở vị trí chính giữa của nó, đang trôi nổi một viên đá to khoảng mười centimet, màu sắc hiện lên là màu xám.

Mặc dù viên đá này trông rất bình thường, nhưng ánh mắt Dương Thiên bỗng nhiên xuất hiện sự kích động.

“Đó là Khôi Nguyên thạch!”

Hắn đến dãy núi Hắc Mặc thạch mới có hai tiếng, Tiểu Quang đã phát hiện ra một viên Khôi Nguyên thạch.

Dương Thiên đè nén sự hưng phấn trong lòng mình xuống, không thể hiện ra ngoài, cường giả hoàng cảnh ở xung quanh rất nhiều, để họ phát hiện ra một chút khác thường, đối với Dương Thiên mà nói thì tuyệt đối là tai họa cực lớn.

Nhìn tình cảnh của Nguyên Vũ hoàng bây giờ thì biết.

“Nhẫn không gian không có cách nào thu được viên Khôi Nguyên thạch đó, mình chỉ có thể đích thân đến đó, mình phải tìm khu vực nào kín đáo để vào bên trong dãy núi.”, Dương Thiên thông qua thiết bị tìm kiếm tân tiến để thăm dò cường giả hoàng cảnh ở xung quanh mình.

Thiết bị tìm kiếm của hắn là thiết bị tìm kiếm đỉnh cao nhất, cho dù là cường giả hoàng cảnh đỉnh phong cũng có thể thăm dò được.

“Xung quanh có mười một cường giả hoàng cảnh đỉnh phong, lĩnh vực mạnh nhất của họ cùng lắm là đạt đến mười tỷ kilomet, khu vực mình đi vào dãy núi chỉ cần cách những cường giả hoàng cảnh đỉnh phong này trên mười tỷ kilomet, sẽ không bị bất cứ ai phát hiện.

Cường giả dưới hoàng cảnh đỉnh phong, thì thiết bị tìm kiếm của hắn có thể né tránh được sự thăm dò của họ.

Dương Thiên di chuyển thân ảnh, nhanh chóng đến được một khu vực.

Huy động đao Hắc Phệ, trước mặt Dương Thiên nhanh chóng xuất hiện một chiếc hố, hắn ngay lập tức chui vào đó, sau đó bịt chỗ đó lại, che giấu vết tích hắn đi vào. Lĩnh vực của cường giả cấp Lĩnh Chủ mặc dù cường đại, nhưng không thể đi sâu vào bên trong dãy núi được.

Đợi xử lý xong chỗ này, Dương Thiên nhanh chóng đi về phía trước, vừa thẳng tiến, vừa ẩn thông đạo đằng sau người phải đến hàng nghìn kilomet, hắn mới tăng tốc đi về phía trước.

“Haha, những người khác tìm kiếm Khôi Nguyên thạch đều là nhờ vận may của bản thân, từ từ đào xới. Mình có Tiểu Quang, tốc độ tìm kiếm gấp họ vô số lần!”, trong lòng Dương Thiên mừng rỡ.