← Quay lại trang sách

Chương 1952 Cường giả Thánh Tinh Bắc Ma 1

1 đao mang vô cùng khủng bố bổ ra, đánh về phía hư không.

Trong hư không xuất hiện từng vết nứt, dao động khí thế vô cùng khủng bố lưu chuyển trong không trung.

“Uy năng của đao Hắc Phệ không tăng lên nhiều, vẫn trong phạm vi chí bảo pháp tắc linh cấp cực phẩm.”, Dương Thiên cảm nhận uy năng của nó.

“Xem ra đao Hắc Phệ bây giờ có lẽ là đứng đầu trong khoảng chí bảo pháp tắc linh cấp, không biết thồn phệ thêm mấy chí bảo pháp tắc linh cấp nữa thì mới có thể chân chính trở thành chí bảo pháp tắc hỗn độn!”, Dương Thiên thầm nói trong lòng.

Đao Hắc Phệ là chí bảo pháp tắc hỗn độn không hoàn chỉnh, nếu thồn phệ đủ bảo vật thì nhất định có thể khôi phục lại được. Bây giờ đã đạt đến cực hạn của chí bảo pháp tắc linh cấp, dựa theo kế hoạch của Dương Thiên, nếu hắn lại lấy được bảo vật cùng loại như chiến đao, thì đao Hắc Phệ đột phá phạm vi chí bảo pháp tắc linh cấp.

Kỳ thực trong tay Dương Thiên vẫn còn 2 bảo vật như vậy nữa, là đao Trọng Huyền và kiếm Hồng Vũ, chẳng qua là đang ở trên người 2 phân thân của hắn, mà 2 phân thân của hắn cũng cần phải chiến đấu, vì vậy 2 bảo vật như đao Trọng Huyền cần phải giữ lại.

Hơn nữa, 2 món bảo vật trong tay hắn chỉ là chí bảo pháp tắc linh cấp bình thường, cho dù đao Hắc Phệ thồn phệ thì căn bản cũng không đủ để đao Hắc Phệ lột xác.

Thu lại sự vung mừng trong lòng, ánh mắt của Dương Thiên nhìn về phía xa.

“Khu vực cây Nguyên Linh này quá rộng lớn, cho dù lấy thực lực của mình, đã thăm dì 100 năm cũng chỉ mới được 1 khu vực cực nhỏ.”, Dương Thiên lắc đầu.

Khu vực cây Nguyên Linh quá lớn, nhân loại dùng vô số năm tháng mới chỉ thăm dò được 1 phần 10.000 nó, thêm khu vực mà hắn thăm dò trong 100 năm này, thì cũng chỉ chiếm 1 chỗ bé nhỏ trong bản đồ của nhân loại mà thôi. Có thể thấy khu vực này rộng lớn đến mức độ nào.

Mà trong tinh vực căn nguyên, nơi giống với khu vực cây Nguyên Linh, thì cũng có mấy trăm nơi có chí bảo pháp tắc hỗn độn hiện thế, ngoài ra còn có vô số khu vực lớn nhỏ giống cây Nguyên Linh, cũng tràn ngập nguy hiểm.

Nếu 1 vị cường giả nào đó có thể thăm dò hết hành tinh căn nguyên, vậy thì bảo vậy lấy được thì khó lòng mà tưởng tượng được.

Chẳng qua, cho dù là 3 hành tinh căn nguyên mạnh mẽ như Thánh Tinh Cổ Linh, thì tinh vực căn nguyên thăm dò được cũng chỉ chiếm 1 phần cực nhỏ mà thôi.

“Tiếp tục lang bạt.”, Dương Thiên lại bắt đầu con đường lang bạt của mình.

……

Thời gian chậm rãi trôi qua, nháy mắt đã qua 30 năm.

Từng lần thăm dò, từng lần đối mặt với nguy cơ, Dương Thiên cảm thấy tốc độ tu luyện của mình đang không ngừng được tăng lên.

Mỗi 1 cấp Thánh Thần trong hành tinh căn nguyên, thậm chí là cường giả cấp Thời Không đều sẽ tiến vào trong để mài dũa, thì có thể biết được hiệu quả mài dũa của nó.

Trong 1 khu vực, Dương Thiên đang chậm rãi phi hành. Lúc này hắn đã đến 1 nơi đặc biệt, nham thạch ở đó phát ra quang mang sắc bén, thỉnh thoảng còn có những ngọn gió hỗn độn thổi qua.

Khu vực cây Nguyên Linh vô cùng rộng lớn, chỗ nguy hiểm của nó chủ yếu là những sinh mệnh thể cây Nguyên Linh, nhưng ngoài ra, vẫn còn rất nhiều những nguy hiểm khác.

Giống như nơi này, 1 chỗ trong đó, gọi là khu Phong Vẫn, trong đó chỗ nào cũng có gió hỗn độn phiêu lãng, chẳng qua, uy lực của những gió hỗn độn này đại khái ở cảnh giới cấp Hư Thần đỉnh cấp, không có uy hiếp gì với cường giả cấp Thánh Thần.

Tại 1 vài nơi của khu Phong Vẫn, những gió Phong Vẫn này sẽ hình thành người khổng lồ phong vẫn, thực lực mạnh nhất có thể đạt đến cấp Thời Không. Hơn nữa, tốc độ của người khổng lồ Phong Vẫn cực nhanh, vượt xa cường giả cùng cảnh giới, 1 khi kinh động đến bọn họ, trừ khi là cảnh giới cao hơn hoặc là thực lực hay tốc độ mạnh hơn bọn họ, nếu không gần như là không thể chạy thoát được.

“Khu Phong Vẫn, cường giả nhân loại chúng ta biết đây là 1 khu vực nguy hiểm, nhưng chưa có cường giả nào lang bạt qua nơi này, cũng không biết là nơi nào có nguy hiểm.”, Dương Thiên cảm nhân từng ngọn gió hỗn độn lướt qua cơ thể.

Nếu là ở trong vũ trụ căn nguyên, khu vực hình thành gió hỗn độn này nhất định sẽ là nơi vô cùng nguy hiểm.

Ngoài cường giả cấp Thánh Thần ra, ai có thể ngăn cản được chứ?

“Xem thử ở đây, mình có thể phát hiện ra cái gì không.”, Dương Thiên bắt đầu chậm rãi tìm kiếm.

Trong mắt hắn tràn ngập sự cảnh giác, lang bạt 100 năm, hắn biết, trong tinh vực căn nguyên, bất cứ lúc nào cũng không thể lơ là.

Ong…

Lúc Dương Thiên đang phi hành, bỗng nhiên 1 dao động kỳ dị truyền đến, sau đó 1 con sông màu đỏ xuất hiện, lĩnh vực khổng lồ trực tiếp bao trùm lấy cơ thể hắn.

“Không tốt!”, sắc mặt Dương Thiên đại biến.

Trên con sông màu đỏ này, lĩnh vực bạo phát ra vô cùng khủng bố, ý đồ muốn trói buộc chặt chẽ hắn.

“Thánh Thần Dương Thiên của vũ trụ Tinh Lâm.”, 1 giọng nói bén nhọn chói tau truyền đến, sau đó 1 thân ảnh với tốc độ kinh người, gần như trong nháy mắt đã đến nơi này.