← Quay lại trang sách

Chương 1634 Nữ buôn lậu tình báo

“Tên của cô ta là Hu Lingye” Bên trong phòng khám nghiệm tử thi của Cục Cảnh sát, sau khi nhân viên mở tủ lạnh đặt thi thể của nữ buôn lậu tình báo ra thì Jenna giới thiệu cho Triệu Ngọc và Đinh Lam: “Năm nay bốn mươi mốt tuổi, không nghề nghiệp, đã từng bị bắt khi xâm phạm bất hợp pháp vào trang web của chính phủ nhưng vì đóng tiền phạt nên đã được bảo lãnh ra ngoài rồi”Jenna vừa nói còn đưa một phần tài liệu cho Triệu Ngọc, giải thích: “Rất lấy làm xin lỗi bởi vì chỗ chúng tôi không tìm được phiên dịch viên tiếng Trung phù hợp, cho nên báo cáo khám nghiệm tử thi vẫn chưa được phiên dịch sang tiếng Trung…”

Triệu Ngọc nhận lấy báo cáo khám nghiệm tử thi lật xem một chút, chân mày không khỏi nhíu chặt lại.

Không biết hoàn cảnh điều tra dò xét ở nước ngoài như thế nào hay là bọn họ cố ý làm như vậy mà bản báo cáo khám nghiệm tử thi này gần như đơn giản hóa tới mức không ra cái gì cả.

Mặc dù phía trên đều là chữ Ả Rập nhưng Triệu Ngọc vẫn có thể thấy được nội dung liên quan tới khám nghiệm tử thi chỉ có mấy câu ngắn ngủi, thậm chí phía sau còn không có kèm thêm hình ảnh nữa.

“Tim trúng đạn, một phát súng đã lấy mạng” Nhưng mà Đinh Lam biết chữ Ả Rập nên không thèm để ý, cô chỉ vào báo cáo khám nghiệm và giải thích cho Triệu Ngọc: “Theo dấu vết của vết thương thì hung thủ bắn súng với khoảng cách rất gần…”

“À…” Triệu Ngọc xoay đầu lại hỏi Jenna: “Hu Lingye là tên gì vậy? Lần đầu tiên tôi nghe thấy cái tên như vậy đấy, có hơi giống tên Trung Quốc thì phải?”

“Không phải, đây chỉ là một cái tên Ả Rập bình thường thôi, nó có nghĩa là tiên nữ!”

Trong lúc Jenna giải thích, Triệu Ngọc mở tấm vải được đắp trên người thi thể nạn nhân ra, thấy được gương mặt của nữ buôn lậu tình báo.

Chỉ thấy mặt mũi của cô ta xinh đẹp, có một mái tóc màu đen dài tựa thác nước. Mặc dù đã hơn bốn mươi tuổi rồi nhưng làn da được chăm sóc rất tốt, nếu như không phải nhìn thấy vết đạn bắn trước ngực cô ta thì hắn còn tưởng là cô ta đang ngủ ấy chứ.

“Tôi nghe nói…” Triệu Ngọc vừa cẩn thận tra xét vết thương, vừa tiếp tục hỏi Jenna: “Lúc bị người bắn chết, cô ta đang mặc áo dài phải không?”

“Đúng vậy!” Jenna lộ ra vẻ không vui, trả lời: “Theo tôi nhớ thì chúng tôi đã gửi tài liệu hiện trường cho các anh rồi mà. Lúc Hu Lingye gặp thương nhân của quý quốc đúng là đang mặc áo dài đặc sắc của Ả Rập…”

“Có phải chẳng những mặc áo dài, mà trên đầu còn quấn khăn choàng nữa không?” Triệu Ngọc giơ tay làm ra một động tác khoa trương: “Là cái loại lộ mặt ra ngoài có phải không?”

“Ừm…” Jenna nhìn Triệu Ngọc nhưng trong mắt rõ ràng đã lộ ra vẻ bực bội.

Theo cô ta thấy thì Triệu Ngọc đã biết rõ nhưng vẫn hỏi. Triệu Ngọc đã nhận được tài liệu có liên quan tới Hu Lingye, cũng đã biết quần áo cô ta mặc lúc xảy ra chuyện rồi, mà bây giờ hỏi lại một lần nữa, chỉ là lãng phí thời gian thôi.

“Dường như… Trên mặt còn đeo một cặp kính râm nữa!?” Nhưng mà Triệu Ngọc lại vô cùng hưng phấn, lúc đặt câu hỏi, hắn còn rất hớn hở.

“Cảnh sát Triệu, không phải hai vệ sĩ của thương nhân đã mất tích đang ở chỗ các anh sao? Anh có thể đi hỏi bọn họ thử xem, bọn họ sẽ rõ ràng hơn chúng tôi nhiều!”

Jenna bắt chéo hai tay lại, tỏ ra có hơi nóng nảy.

“Cảnh sát Jenna à” Nhưng Triệu Ngọc lại vô cùng bình tĩnh giải thích: “Mặc dù trong tay chúng tôi có tài liệu nhưng mỗi ngày vụ án đều sẽ có biến hóa, tôi đây cũng chỉ muốn xác định lại tin tức với các cô một chút thôi, nhất định không thể để xảy ra sai lầm mà, có đúng không? Cô có biết không? Đầu mối để bắt tội phạm thường nằm trong các chi tiết tầm thường này đó!”

“Ừm… Anh nói đúng!” Jenna nói qua loa lấy lệ một câu nhưng vẻ mặt vẫn ra vẻ không phục.

“Cô Hu Lingye này… không có người nhà sao?” Triệu Ngọc tiếp tục tò mò hỏi: “Đến bây giờ vẫn chưa có ai tới nhận thi thể à? Không kết hôn, không có chồng, con cái, hoặc là cha mẹ sao?”

“Có” Jenna trả lời với vẻ không tình nguyện: “Hu Lingye đã từng kết hôn một lần, có hai đứa con nhưng đã ly dị từ lâu rồi! Chồng cô ta nuôi con ở Tây Ban Nha, chúng tôi đã phái người liên lạc rồi nhưng vẫn chưa liên lạc được. Còn nữa, Hu Lingye sinh ra ở khu vực Dabashi, chúng tôi cũng đã phái người đi điều tra tình hình gia đình cô ta rồi, còn cần thêm chút thời gian nữa”

“Người không nghề nghiệp thì dựa vào cái gì để kiếm tiền chứ?” Triệu Ngọc lại giả vờ tò mò hỏi một câu.

Lần này, sắc mặt Jenna rõ ràng lạnh băng.

Phải biết rằng Hu Lingye là một kẻ buôn lậu tình báo, mà điểm này ai cũng đều biết cả nhưng chỉ hiểu thôi chứ không nói ra. Bây giờ Triệu Ngọc lại cứ lấy vấn đề này ra hỏi này hỏi kia, rõ ràng cảm thấy vô cùng gai mắt.

“Tôi cũng không biết chuyện này” Jenna lắc đầu nói: “Chúng tôi còn đang điều tra…”

“Vậy thì…” Triệu Ngọc nói: “Các cô đã tới nhà của Hu Lingye chưa? Cô ta ở nơi nào? Có tìm thấy tin tức gì có giá trị hay không?”

“Chúng tôi đã tới rồi, cô ta ở trong nhà trọ phía sau thủy cung Meranda, chúng tôi đã tiến hành lục soát nhưng không tìm thấy tin tức gì có ích cả…”

“À…” Triệu Ngọc suy nghĩ một lúc, vừa định hỏi thêm gì đó, nhưng không ngờ Jenna đã giành hỏi trước: “Cảnh sát Triệu, tôi cho rằng chuyện thương nhân Miêu Khôn của quý quốc mất tích, còn có công dân Hu Lingye nước tôi bị giết hại đều có liên quan vô cùng mật thiết tới cuộc giao dịch giữa hai người họ. Cho nên chỉ có điều tra rõ tình huống giao dịch của bọn họ thì chúng ta mới có thể càng mở rộng điều tra có hiệu quả hơn. Anh nói xem có lý không?”

“Đương nhiên là phải rồi!” Triệu Ngọc cảm khái nói: “Cho nên chúng tôi cũng đang tích cực điều tra đây, rốt cuộc thì bọn họ giao dịch cái gì chứ? Nhưng mà chúng tôi đã điều tra công ty và nhân viên của Miêu Khôn rồi, tất cả bọn họ đều không biết! Vậy phải làm sao bây giờ? Cho nên…” Triệu Ngọc chỉ vào thi thể trong hầm lạnh, nói: “Bây giờ chúng tôi chỉ có thể nghĩ biện pháp điều tra những chuyện liên quan tới cô ta thôi!”

“Hừ…” Jenna cười lạnh một tiếng, rõ ràng rất xem thường và khinh bỉ hành động giả ngây giả dại của Triệu Ngọc.

Nhưng mà Jenna chỉ lo khó chịu mà bỏ quên một chuyện, trong lúc Triệu Ngọc đang huyên thuyên nói linh tinh với cô ta thì cũng đã sớm tỉ mỉ kiểm tra toàn bộ thi thể một lần rồi.

Vả lại, bởi vì phát hiện được một số điểm khả nghi cho nên trong mắt Triệu Ngọc còn lóe lên ánh sáng khác thường nữa.

Thế là sau khi tra xét thi thể xong, Jenna chuẩn bị một chiếc xe cảnh sát cho Triệu Ngọc và Đinh Lam, định tự mình lái xe đưa hai người bọn họ đi xem hiện trường xảy ra vụ án.

Đó là một chiếc xe Jeep không biết tên gọi là gì, trên xe còn thoang thoảng một mùi kỳ lạ tựa như mùi hôi của dê vậy.

Nhưng không ngờ sau khi Triệu Ngọc và Đinh Lam lục tục lên xe, thì Jenna đang chuẩn bị rút chìa khóa ra khởi động xe lại ảo não vỗ lên trán mình một cái rồi nói: “Ôi trời ơi, xin lỗi, tôi để quên chìa khóa ở phòng làm việc rồi, bây giờ tôi sẽ đi lấy ngay, hai vị ngồi chờ một lát nhé!”

Jenna vừa nói đã lật đật chạy xuống xe đi lấy chìa khóa rồi.

Nhờ vậy mà bên trong xe bây giờ chỉ còn lại hai người là Triệu Ngọc và Đinh Lam, Triệu Ngọc ngồi ở vị trí kế bên ghế lái, còn Đinh Lam thì ngồi ở hàng ghế sau.

“Cảnh sát Triệu, ừm, anh rể…” Đinh Lam không kiên nhẫn chọc chọc Triệu Ngọc rồi nói: “Vừa rồi anh có nhìn thấy không? Thi thể đó có vấn đề!”

“Hửm? Vậy sao? Ha ha ha…” Triệu Ngọc quay đầu lại, chẳng hiểu sao lại đột nhiên cười điên cuồng mấy tiếng, trong lúc cười như điên, hắn giơ ngón trỏ ra làm một động tác tay ra hiệu cho Đinh Lam đừng lên tiếng.

Sau đó, hắn lại duỗi ngón trỏ chỉ về phía ghế điều khiển.

À…

Đinh Lam vô cùng thông minh, chỉ trong chốc lát đã hiểu được ý của Triệu Ngọc, cô không hề nghĩ tới trong xe hơi lại có lắp máy nghe lén!

Không cần phải hỏi cũng biết máy nghe lén nhất định là do người của Jenna gắn lên.

Một chiêu này là thủ đoạn mà gián điệp quen dùng, vừa rồi cô ta còn cố ý nói không đem chìa khóa xe theo, sau đó cho Triệu Ngọc và Đinh Lam có thời gian trò chuyện với nhau, rồi thông qua máy nghe lén để thăm dò ý của bọn họ.

Nhưng mà trong đầu Triệu Ngọc vẫn luôn mở máy thăm dò tàng hình, cho nên những thứ đồ như máy thu hình, máy nghe lén không thể chạy thoát khỏi tròng mắt của hắn được.

Con ngươi Triệu Ngọc xoay tròn, hắn lập tức nghĩ ra biện pháp. Hắn vội vàng rút điện thoại di động của mình ra, bật bài hát vẫn luôn đặt làm chuông báo lên:

“A… Anh hùng hơi, hãy cùng em theo đuổi mộng đẹp…”

Sau đó, hắn còn cố ý chỉnh âm thanh đến mức lớn nhất, rồi đặt hẳn lên trên vị trí của máy nghe lén…