Chương 1786 Kẻ địch mạnh mẽ
Hai mươi phút sau, tại bãi tắm ở bờ biển nào đó ở MahazayaĐinh Lam tắm rửa sơ trong nhà tắm rồi thay quần áo khác.
Cô vừa lau mái tóc ướt nhẹp của mình bằng khăn tắm, vừa ngồi trên chiếc xe ba gác chạy bằng dầu hỏa, nói với Triệu Ngọc ngồi ở ghế lái: “Giờ anh có thể nói cho em biết vừa nãy đã xảy ra chuyện gì chưa?”
Ý của Đinh Lam đương nhiên là chuyện nhảy xe trước đó.
“Ừm… Cái này!” Triệu Ngọc úp úp mở mở: “Lúc đó có một cái hố, anh đang muốn nhảy xe, không ngờ rằng chiếc xe nghiêng ngả, sau đó trời đất xui khiến, anh cũng không biết đã vòng qua xe cảnh sát bằng cách nào!
“Em nói xem có phải nhân phẩm của anh bạo phát không?”
“Nhân phẩm của anh bạo phát hay không em không biết, nhưng em lại té vào cống nước thối…” Đinh Lam nhìn chằm chằm vào Triệu Ngọc bằng ánh mắt khác thường, nhìn đến mức Triệu Ngọc chột dạ.
“Chuyện này đâu thể trách anh…” Triệu Ngọc ra vẻ vô tội: “Anh vốn cũng định nhảy vào cống nước thối! Chỉ là đúng lúc thôi mà?”
“Haizz… Thôi vậy…” Đinh Lam cũng không biết nói gì, cô lau khô tóc rồi nói với Triệu Ngọc: “Tiếp theo chúng ta nên làm thế nào? Hiện tại chúng ta đã trở thành tội phạm bị truy nã ở Mahazaya rồi!”
“Không thể tới đại sứ quán được nữa!” Triệu Ngọc trả lời: “Chắc chắn bọn chúng đã bao vây kín đại sứ quán, trừ khi chúng ta có thể bay vào!”
“Vậy… Bên người Pháp thì sao?” Đinh Lam hỏi.
“Vẫn không liên lạc được!” Triệu Ngọc nói: “Tuy đều là đặc công nhưng anh cảm giác không ổn lắm! Nếu bên Juliet bị bắt hết, haizz…”
“Thế thì…” Đinh Lam lấy điện thoại của mình ra: “Giờ em liên lạc với đặc công bên mình, chắc bọn họ vẫn có cách rời khỏi đây! Hơn nữa, em phải báo cáo tình hình của mình với phòng Đặc Cần…”
“Ừm… Cũng chỉ có thể như vậy!” Vừa nói dứt lời, Triệu Ngọc lại nhớ ra điều gì đó: “À đúng rồi, Tăng Khả đã gửi cho anh vị trí, một tiếng trước, Thích Khôn vừa đăng nhập vào ngân hàng điện tử của ông ta từ vị trí đó!”
“Ồ? Ở Mahazaya sao?” Đinh Lam lo lắng: “Theo anh liệu có phải… là cái bẫy không?”
“Ha ha, chắc không phải đâu!” Triệu Ngọc lắc đầu.
“Sao anh có thể chắc chắn như vậy chứ?” Đinh Lam khó hiểu.
“Đương nhiên là anh chắc chắn” Triệu Ngọc mở điện thoại ra: “Vừa nãy anh đã kiểm tra vị trí Tăng Khả gửi đến, em đoán xem Thích Khôn đăng nhập vào ngân hàng điện tử ở đâu?”
“Ở đâu?” Đinh Lam nhận lấy điện thoại xem, bỗng nhiên cô trợn mắt, kinh ngạc hỏi: “Không thể nào? Chẳng phải đây… đây là tòa nhà quốc hội của Mahazaya sao?”
“Do đó đây chắc chắn không phải là cái bẫy gì cả!” Triệu Ngọc nói: “Rất có thể Thích Khôn đã cấu kết với nhân vật cấp cao ở Mahazaya! Kẻ này đã bày mưu tính kế giết chết Mia, trợ lý của Mia và cả nhà Marge!”
“Tòa nhà quốc hội! Quả thực…” Đinh Lam nhíu mày đoán: “Nếu vậy chẳng trách kẻ địch của chúng ta lại có thế lực như thế! Dám ra tay với chúng ta ở sân bay và còn giết nhiều người như vậy!”
“Đúng vậy” Triệu Ngọc nói: “Tuy bây giờ vẫn chưa thể xác định được chân tướng của vụ án Kuman Thong giết người, nhưng có thể đoán được kẻ vẫn luôn cản trở việc điều tra vụ án Kuman Thong giết người nhất định là một nhân vật ngầu lòi có thể hô mưa gọi gió ở Mahazaya!”
“Nếu ở nơi khác, có lẽ chúng ta vẫn còn cơ hội, nhưng mà…” Đinh Lam nhìn vào điện thoại của Triệu Ngọc rồi bất lực nói: “Chúng ta không thể đi chống lại cả một quốc gia chứ?”
“Em đã điều tra tài liệu” Đinh Lam nói tiếp: “Do hiện tại là thời điểm đặc biệt, tòa nhà quốc hội ở Mahazaya là nơi có hệ số an ninh cao nhất, có cả một đội quân canh gác ở đó, nếu muốn bắt Thích Khôn quả thực là nhiệm vụ bất khả thi!”
“Ừm…” Triệu Ngọc đồng ý với cách nói của Đinh Lam, nhưng trong lòng hắn vẫn hiện lên rất nhiều ý tưởng.
Vì suy cho cùng mình có nhiều đạo cụ ngầu lòi như thế, dù tòa nhà quốc hội tường đồng vách sắt, hắn vẫn có cách lẻn vào.
Chỉ có điều… hắn đang suy nghĩ hậu quả khi làm vậy liệu… có đáng không!?
“Anh rể” Đinh Lam vịn vào vai của Triệu Ngọc rồi nghiêm túc nói: “Theo anh… ngoài vụ án Kuman Thong giết người ra, liệu có nguyên nhân khác khiến chúng ta gặp chuyện không?”
“Hả?” Triệu Ngọc bất ngờ, vội hỏi: “Nguyên nhân gì?”
“Chẳng lẽ anh không cảm thấy cho dù có người muốn ngăn cản việc điều tra vụ án Kuman Thong giết người thì cũng hành động rất quá đáng à?” Đinh Lam nói: “Dù sao… chúng ta cũng đã chuẩn bị làm thủ tục xuất cảnh rồi, nhưng bọn họ vẫn không tha cho chúng ta, điều này có phải hơi nằm ngoài phạm vi bình thường không?”
“Cái này…” Triệu Ngọc suy nghĩ cẩn thận, hắn thấy Đinh Lam nói cũng rất có lý.
Nếu họ đã chuẩn bị làm thủ tục xuất cảnh, tức là bọn họ đã từ bỏ ý định điều tra, đã vậy thì tại sao kẻ thao túng phía sau phải làm khó bọn họ chứ?
Huống hồ Triệu Ngọc và Đinh Lam còn là công dân Trung Quốc, bọn họ vẫn dám ngang nhiên khiêu khích, lẽ nào không sợ gây ra phiền phức lớn hơn sao?
Chẳng lẽ… đúng như Đinh Lam nói, ở đây còn có ân oán cá nhân nào!?
Nhưng mà… trước giờ mình chưa từng quen người ở Mahazaya, sao có thể đắc tội với ai chứ?
“Tịch Mộng Na!” Đột nhiên Đinh Lam nói ra một cái tên rồi kéo lấy cánh tay Triệu Ngọc hỏi: “Liệu có phải người phụ nữ này âm thầm giở trò không!?”
“Tịch Mộng Na… Chậc chậc…” Vừa nhắc đến người phụ nữ này, Triệu Ngọc đã cảm thấy bất an.
“Người em nói không phải là Tịch Mộng Na đang ngồi tù ở Cục tình báo, mà là Tịch Mộng Na anh từng gặp trong ngôi nhà tội ác!” Đinh Lam nói: “Là người trước kia chúng ta luôn cẩn thận đề phòng! Theo anh có phải cô ta đã biết tin chúng ta tới Mahazaya, cho rằng đây là cơ hội tốt để trả thù chúng ta, nên mới ra tay với chúng ta?
“Nếu không…” Đinh Lam nói tiếp: “Sao bên Juliet lại bị tấn công được chứ?”
“…” Tâm trạng của Triệu Ngọc rất phức tạp, hắn trầm ngâm nói: “Juliet cũng là một trong những đối tượng trả thù của Tịch Mộng Na, Juliet không chỉ liên quan đến cái chết của Tịch Vĩ mà còn tấn công ngôi nhà tội ác, cứu Lundy… Chậc chậc…”
“Đúng vậy!” Đinh Lam nói: “Dù đối thủ của chúng ta là nhân vật cấp cao ở Mahazaya, nhưng muốn tấn công một đoàn người ngoại quốc đại diện cho đài truyền hình nước Pháp thì cũng phải mạo hiểm nhiều lắm? Nếu làm không tốt thì sẽ bị phía quân đội nước Pháp báo thù! Do đó, ở đây chắc chắn có nguyên nhân!”
“Cũng đúng…” Triệu Ngọc gãi đầu: “Mặc dù chúng ta đang điều tra vụ án Kuman Thong giết người, nhưng thực ra chúng ta vẫn chưa chạm đến chân tướng thật sự, theo lý mà nói dù bọn họ muốn che giấu chân tướng, thì cũng không cần giấu đầu hở đuôi một cách nhạy cảm như vậy chứ?”
“Anh rể” Có vẻ Đinh Lam hơi căng thẳng nói: “Dù nguyên nhân của chuyện này là vì điều gì, ít nhất có thể phán đoán được hai điểm. Thứ nhất, đối thủ của chúng ta là nhân vật tai to mặt lớn có quyền lực điều khiển một nước! Thứ hai, chúng ta đang rất nguy hiểm! Vậy nên…” Đinh Lam nắm lấy tay Triệu Ngọc: “Chúng ta lập tức liên lạc với phòng Đặc Cần, bảo họ phái người đến tiếp ứng chúng ta, nhân lúc còn sớm mà rời khỏi Mahazaya!”
“Không!” Ai ngờ, lần này Triệu Ngọc không tán thành ý kiến của Đinh Lam, cực kỳ bình tĩnh nói ra một câu, ngược lại hắn cầm lấy bàn tay ngọc ngà của cô, ánh mắt tà dị nói: “Em vợ, nghe anh nói, cái gọi là người không phạm ta ta không phạm tội… À không, ta không phạm người! Nhưng bây giờ, bọn chúng đã phạm anh rồi! Triệu Ngọc anh không nhịn được nữa, cho nên cho dù anh không thể phản kích lại nhưng anh tuyệt đối sẽ không để những người đó động vào anh, sống nhẹ nhõm thoải mái như vậy!”
“Cho dù đi…” Triệu Ngọc nhếch miệng, cười xấu xa: “Anh cũng phải để bọn chúng nuốt vài con ruồi rồi mới đi!”