← Quay lại trang sách

Chương 1824 Làm người không nên quá hẹp hòi

Máy bay lượn quanh trên tầng mây, không thể nhìn thấy đại dương mênh mông phía dưới, chỉ có thể nhìn thấy mặt trời sắp buông xuống ở phía TâyÁnh sáng khi mặt trời lặn xuyên thấu qua cửa sổ bên mạn máy bay phản chiếu lên gương mặt Triệu Ngọc.

Nhưng lúc này Triệu Ngọc đã nhắm mắt lại, không bị ánh sáng màu vàng kim này ảnh hưởng, chỉ thấy hắn vắt hai chân thoải mái nằm trên ghế sofa mát xa trong khoang hạng nhất, khóe miệng nhếch cao như đang đắm chìm trong sự hạnh phúc vậy.

Cũng đúng…

Do vụ án Kuman Thong giết người đã kết thúc mỹ mãn, cho nên quẻ biến dị “Khôn Càn” mà hắn mở lần trước đã thông báo hoàn thành từ sớm.

Hắn nhận được độ hoàn thành rất cao 810% không ngoài dự đoán, chẳng những nhận được hơn năm mươi món đạo cụ phần thưởng mà còn thắng cược điểm tích lũy và đặt cược thành công ống ngắm chuẩn vạn năng mơ ước đã lâu nữa.

Lần này Triệu Ngọc đã lời được khá nhiều, tổng điểm tích lũy đã đạt được con số kinh người 79720 điểm, cách mục tiêu thăng cấp một trăm nghìn điểm đã gần trong gang tấc.

Triệu Ngọc đoán chỉ cần mình lại mở được một quẻ siêu cấp nữa thôi thì chắc có thể thăng cấp cho hệ thống tiếp rồi.

Không biết sau khi hệ thống thăng cấp lần nữa sẽ xuất hiện chức năng gì mới? Có khi nào sẽ mở được đạo cụ càng lợi hại hơn không?

Triệu Ngọc cũng vô cùng ngạc nhiên với đạo cụ được thưởng này, không những cược được ống ngắm chuẩn vạn năng, hệ thống còn thưởng cho hắn thêm một đạo cụ giống vậy nữa, có nghĩa là bây giờ hắn đã có hai đạo cụ này.

Ngoài ra, hắn cũng nhận được thêm nhiều đạo cụ cao cấp mỗi loại một cái như quần áo vũ trụ tàng hình, quả cầu tránh nguy hiểm khẩn cấp.

Những đạo cụ thường dùng khác như máy bay tàng hình, quần áo tàng hình đều nhận được.

Ngoài ra, hắn cũng nhận được không ít đạo cụ lợi hại về mặt công kích như máy mài vũ khí tàng hình, côn điện tàng hình, đạn rung chuyển tàng hình…

Đương nhiên, trong năm mươi món đạo cụ này cũng xuất hiện một số đạo cụ mới, chẳng hạn như thuốc gây nôn tàng hình có thể làm người khác nôn mửa, thuốc làm mất thính giác tàng hình có thể khiến người khác đột nhiên không nghe thấy gì, cũng đủ để Triệu Ngọc phải nghiên cứu một thời gian.

Nhưng mà cũng có điều đáng tiếc, đó là từ sau khi Triệu Ngọc sử dụng máy kiểm tra nói dối tàng hình duy nhất xong thì sau này nó cũng không xuất hiện lại trong những đạo cụ mở ra nữa.

Tuy nhiên, Triệu Ngọc cũng không để ý tới điều đáng tiếc nhỏ bé này, dù sao máy kiểm tra nói dối bây giờ cũng không phải bug lợi hại như trước kia nữa, dưới tình huống nhiều hạn chế thì tác dụng của nó đã không còn như trước đây nữa.

Cuối cùng, giống như mọi khi, quẻ biến dị Khôn Càn vừa kết thúc thì khu gieo quẻ của hệ thống sẽ lập tức chuyển sang thời kỳ cooldown.

Lần này khu gieo quẻ phải cooldown tận ba mươi ngày, phải sau ba mươi ngày thì mới có thể gieo quẻ lại.

Tận cả một tháng trời…

Triệu Ngọc nhìn vào giao diện của hệ thống, trong đầu tính toán những dự định trong tương lai….

Đúng lúc này, Đinh Lam ở bên cạnh vỗ vào vai Triệu Ngọc một cái, chu cái miệng nhỏ nhắn nói: “Anh rể à, sao em lại cảm thấy anh còn có chuyện gì chưa nói cho em biết nhỉ? Anh phải biết là khi chúng ta trở về còn phải làm báo cáo nữa! Hay là… Anh kể lại cặn kẽ một lần nữa cho em biết đi? Em cứ cảm thấy có nhiều chỗ không đúng lắm, có phải quá mơ hồ không?”

“Ôi trời ơi” Triệu Ngọc bực bội xoay mặt sang phía cửa sổ khoang máy bay, vừa đúng lúc bị ánh mặt trời rọi thẳng vào mặt, khiến hắn hơi nhức mắt, nên vội dùng tay che lại nói: “Anh đã nói với em một ngàn lần rồi, anh đã kể hết mọi chuyện sau khi hai chúng ta chia ra làm việc rồi! Không hề giấu giếm cái gì cả…”

“Anh… Anh thật sự dám xông vào tòa nhà Quốc hội của người ta à? Anh thật sự biết thuật cải trang à?” Đinh Lam tò mò: “Hay là anh bịa đặt? Có phải đó đều là kế hoạch của Juliet, còn anh chỉ là một tên lâu la thôi đúng không? Này, anh nói thật cho em biết đi!”

“Nếu em không tin có thể đi hỏi Juliet…” Triệu Ngọc bĩu môi, nhíu mày lại: “Không phải anh đã nói với em rồi à? Vụ án Kuman Thong giết người vốn không liên quan gì tới chúng ta cả, cần gì phải viết báo cáo? Em hãy kết thúc vụ án Mia bị hại trước đi rồi hãy nói sau!”

“Ừm” Đinh Lam hạ thấp người xuống nói: “Em đã nói rõ tình huống với bên Hương Giang rồi, nhưng mà… Thích Khôn đã chết cho nên chuyện kết án chỉ có thể cung cấp bằng văn bản báo cáo thôi…”

“Không sao cả” Triệu Ngọc nói: “Anh là người trong cuộc, anh cũng sẽ viết báo cáo cặn kẽ về chuyện này.

Nếu như bên Thái Lan muốn kiểm tra thì cứ trực tiếp tới tìm anh là được rồi!”

“Anh rể” Đinh Lam vội kéo lấy cánh tay Triệu Ngọc: “Anh có thể nói chi tiết cho em nghe được không? Rốt cuộc thì tên hung thủ Kuman Thong giết người đó có dáng vẻ thế nào?”

“Số liệu bên phía chính phủ đưa ra lên tới hai mươi sáu nạn nhân. Nhưng nếu tính luôn kẻ thù mà ông ta giết đầu tiên thì chẳng phải là hai mươi bảy người à?” Đinh Lam thở dài nói: “Đây chính là hai mươi bảy mạng người đó, nếu như đều là sự thật thì ông ta đúng là một tên ác ma giết người rồi!!”

“Người đó trông vô cùng hung ác” Triệu Ngọc nhớ lại nói: “Mặc dù không thể nhúc nhích nhưng ánh mắt đó chỉ cần nhìn một lần là có thể khiến người ta giật mình rồi!”

“Vậy sao?” Đinh Lam rùng mình nói: “Nhưng mà cũng xem như ông ta gặp báo ứng rồi! Đến cuối cùng ông ta bị mắc căn bệnh này đúng là trừng phạt thích đáng…”

“Haiz…”

Triệu Ngọc thở dài một tiếng, tuy hắn biết hung thủ vụ án Kuman Thong tội ác tày trời nhưng ông ta giết người cũng là có nguyên nhân…

Không biết tại sao vụ án Kuman Thong giết người lại khiến Triệu Ngọc nhớ tới Lý Phi của vụ án thi thể nữ không đầu trước kia.

Do Lý Phi bị ngược đãi từ lúc còn nhỏ khiến cho tâm lý của ông ta không ổn định, nên ông ta mới làm ra những vụ án trả thù đó.

Mà Tất Khôn bây giờ cũng có vài chỗ tương tự như Lý Phi.

Nhưng Triệu Ngọc biết rõ cho dù là lý do gì thì cũng không thể trở thành cái cớ để giết người, cho dù là ai cũng không có quyền tước đi sinh mạng của người khác!

Cho nên hung thủ của vụ án Kuman Thong giết người sẽ mãi mãi là một hung thủ giết người xấu xa, bị người đời phỉ nhổ.

“Nói thật nha…” Đinh Lam kéo cánh tay Triệu Ngọc nói: “Trước khi đi Mahazaya, em chưa từng nghĩ tới chúng ta có thể phá được vụ án Kuman Thong giết người này. Dù sao thì đây cũng là vụ án chưa được giải số một Đông Nam Á, hung thủ đã dừng tay được ba năm rồi, còn tưởng rằng từ đây vụ án sẽ chìm vào lịch sử!”

“Nhưng không ngờ rằng…” Đinh Lam khâm phục vỗ lên vai Triệu Ngọc: “Anh rể không hổ là người quét sạch những vụ án chưa giải quyết, những vụ án khó khăn mấy vào tay anh thì tất cả đều được làm rõ chân tướng!”

“Em đừng khen anh” Triệu Ngọc dặn dò: “Anh không thể quá kiêu căng!”

“Đúng là không có người nào làm được…” Nhưng Đinh Lam vẫn tiếp tục bướng bỉnh khen ngợi: “Hay là anh đi điều tra mấy vụ án đã chìm vào lịch sử đi? Chẳng hạn như… Rốt cuộc ngọc tỉ truyền quốc đã đi đâu rồi? Còn có viên dạ minh châu của Thái hậu Từ Hi…”

“Được rồi chị gái” Triệu Ngọc đẩy tay ngọc của Đinh Lam ra, vô cùng nghiêm túc nói: “Anh cho rằng anh đã đủ mặt dày rồi, không ngờ em còn mặt dày hơn anh nữa, còn rất biết khoe khoang thay anh rể này…”

“Thật ra thì…” Triệu Ngọc ấn lên vai Đinh Lam, nghiêm túc nói: “Anh cho rằng anh nên đi điều tra cái chết của Tống Thái tổ Triệu Khuông Dẫn mới đúng, vụ án mưu sát này thật thú vị, em nói có đúng không?”

Phụt…

Đinh Lam bị suy nghĩ không bình thường của Triệu Ngọc làm cho bật cười không thể ngậm mồm được.

Triệu Ngọc uể oải nằm xuống, vốn cho rằng đề tài này đã kết thúc nhưng không ngờ sau khi cô Đinh cười xong lại kéo lấy cánh tay Triệu Ngọc nghiêm túc nói: “Nhưng mà… Em thấy anh rể có thể thử vụ án của Jack the Ripper, có vẻ như thời gian của nó cũng không xa lắm…”

“Ái chà, đừng có đùa nữa bà cô!” Triệu Ngọc lại đẩy tay Đinh Lam ra, vô cùng nghiêm túc nói: “Làm người không thể quá ích kỷ, chúng ta nên để lại mấy vụ án chưa giải quyết cho thế giới đi!”