Chương 1843 Cô không hiểu thế giới của người giàu đâu
Trong văn phòng làm việc của tổ điều tra đặc biệt nửa đêm vẫn khẩn trương bận rộn“Chắc là không có vấn đề gì đâu” Ngô Tú Mẫn báo cáo với Triệu Ngọc: “Cả nhà Thẩm Văn Tân đều có bảo hiểm là chuyện vô cùng bình thường, đối với bọn họ, đó chỉ là bảo hiểm bình thường nhất chứ không phải bảo hiểm lớn gì!”
“Tổ trưởng” Ngô Tú Mẫn nghiêm túc nói: “Không chỉ Thẩm Văn Tân mà những người trong nhà họ Thẩm đều có thói quen mua bảo hiểm, đó chỉ là chi tiêu bình thường của bọn họ mà thôi”
“Còn nữa, vợ của Thẩm Văn Tân – Diệp Lan là thiên kim đại tiểu thư của gia tộc họ Diệp bên Hoài Tây, chỉ bằng thế lực nhà mẹ cô ấy thì tuyệt nhiên không đáng làm mấy việc thấp kém như lừa gạt bảo hiểm!”
“Số tiền một hai trăm triệu không có sức hấp dẫn gì với cô ấy hết. Cho nên, chắc chắn cô ấy sẽ không vì chút tiền bảo hiểm ấy mà bí quá hoá liều đâu!”
“Tôi thấy… chưa chắc đâu…” Thôi Lệ Châu lại dị nghị: “Tôi cảm thấy, quan trọng không phải tiền mà là phản bội!”
“Vợ hận chồng lăng nhăng bên ngoài, thẹn quá hóa giận, cho nên nảy sinh ý định giết người, đây chính là nguyên nhân phạm tội thường thấy nhất mà!”
“Nếu chồng tôi mà dám công khai dẫn người phụ nữ khác về nhà, nói không chừng tôi còn làm quá đáng hơn nữa, đừng nói là giết hắn mà tôi sẽ giết luôn kẻ thứ ba kia nữa! Sau khi giết xong còn treo bọn nó lên tường thành thị chúng!”
Thôi Lệ Châu dõng dạc, khiến người ta phải ghé mắt.
“Thôi thôi thôi, lăn sang một bên đi” Triệu Ngọc đẩy Thôi Lệ Châu ra: “Chị Ngô của cô còn chưa nói xong đâu! Cô giỏi quá nhỉ!”
“Lệ Châu” Ngô Tú Mẫn nghiêm mặt nói: “Không phải như thế, tôi tự mình hỏi cung Diệp Lan rồi, cũng lấy được chứng cứ đáng tin cậy thông qua con đường khác”
“Vị đại tiểu thư nhà họ Diệp này không phải thiện nam tín nữ gì, cô ta kết hôn với Thẩm Văn Tân đơn giản chỉ là kết quả của sự hợp tác phát triển phồn vinh giữa hai tập đoàn tài chính mà thôi, giữa hai người họ không có tình cảm gì đáng nói”
“Sau khi kết hôn, hai người họ gần như là ai đi đường nấy” Ngô Tú Mẫn nói: “Thẩm Văn Tân hái hoa khắp nơi, nhưng Diệp Lan cũng không nhàn rỗi, gần như tuần nào cô ta cũng đi hộp đêm Sói Hồng tìm trai bao, cuộc sống thậm chí còn xa hoa lãng phí hơn cả Thẩm Văn Tân!”
“Mặt khác, có lẽ mọi người không thể hiểu nổi, trong những người phụ nữ mà Thẩm Văn Tân dẫn về nhà, thậm chí có một vài người là Diệp Lan giới thiệu cho anh ta…”
⚝ ✽ ⚝
Lời nói của Ngô Tú Mẫn nhất thời khiến mọi người ở đây không biết nói gì.
“Chị Ngô, chị có chắc… đây không phải là vẻ ngụy trang để Diệp Lan thoát tội chứ?” Thôi Lệ Châu vẫn không thể tin được trên đời này lại có kiểu vợ chồng như vậy.
“Cô không thể hiểu được thế giới của người giàu có đâu” Ngô Tú Mẫn bỗng nhiên nói đùa một câu, sau đó nói: “Tin tức của tôi thật sự đáng tin cậy, có nhân chứng vật chứng cụ thể”
“Quan trọng hơn là thông qua trạng thái của cô ta, tôi có thể nhận ra cô ta là một người phụ nữ vô cùng hào phóng, người như vậy hoàn toàn khác với kẻ bị tình nghi! Chắc không phải là cô ta đâu!”
“Cũng đúng…” Triệu Ngọc phối hợp nói: “Ít nhất, chuyện nạn nhân bị hoá trang thành Đậu Thị Nữ đã đủ chứng minh có người oán hận vì bị Thẩm Văn Tân vứt bỏ, theo ý nghĩa mà nói thì không phù hợp với Diệp Lan!”
“Có điều…” Ngô Tú Mẫn nói: “Tuy đã loại trừ cô ta ra khỏi diện tình nghi, nhưng tôi vẫn sẽ xếp người tiến hành điều tra Diệp Lan trong camera, tuy cô ta không phải hung thủ, nhưng chưa chắc đã hoàn toàn không liên quan tới vụ án!”
“Được” Triệu Ngọc gật đầu: “Vậy cứ tiếp tục đi! Có điều… Chị Ngô, sao tôi mãi mà không thấy bản phân tích tâm lý của chị về vụ án quỷ vương vậy?”
“Ừm…” Ngô Tú Mẫn khẽ nhíu mày: “Xin lỗi tổ trưởng, trước đó tôi có thử viết nhiều lần, nhưng lại phủ định tất cả bởi vì có mâu thuẫn!”
“Cách thức gây án của hai vụ án này vượt qua dự đoán của tôi, có rất nhiều điểm không phù hợp logic.
Cho nên tôi cần phải thu thập thêm thông tin, suy nghĩ tinh tế cẩn thận hơn nữa mới được, cho nên xin hãy cho tôi thêm chút thời gian nữa!”
“Được” Triệu Ngọc lại gật đầu: “Cẩn thận một chút cũng được, hồ sơ phân tích mà sai sẽ làm chệch hướng điều tra, vậy thì vất vả cho chị rồi!”
“Tôi sẽ làm ngay!” Nói xong, Ngô Tú Mẫn về chỗ ngồi của mình, tiếp tục làm việc.
“Kỳ quái, kỳ quái” Ngô Tú Mẫn vừa mới ngồi xuống, đội trưởng Trương Linh đã ưu sầu báo cáo với Triệu Ngọc: “Thần thám Triệu, tôi đã phái người xem xét camera trong thành phố ma lần thứ hai rồi, nhưng mà thật sự không xuất hiện hình ảnh nào khả nghi cả!”
“Camera không nhạy đúng là vì nguồn điện bị người ta cắt đứt, nhưng mà nếu muốn cắt đứt nguồn điện thì đầu tiên phải vào trong phòng giám sát trước”
“Bên ngoài rõ ràng có một cái camera quay cửa chính của phòng giám sát mà, nhưng nó không quay được gì cả, đúng là không thể hiểu nổi, đây là nguyên lý gì?”
“Có khi nào là…” Thôi Lệ Châu vốn hiểu biết rõ về lĩnh vực này, nói: “Cái camera kia đã bị người ta đổi hướng không? Hung thủ quay camera sang một bên trước, sau đó mới lẻn vào trong phòng giám sát, sau khi làm xong mọi chuyện thì đẩy camera về vị trí ban đầu?”
“Không phải…” Đội trưởng Trương Linh nói: “Người của tôi đã kiểm tra cái camera đó rất kĩ rồi, từ đầu đến cuối, nó không hề bị chếch đi chút nào, cuối cùng mất điện giống những cái camera khác!”
“Vậy thì chỉ còn lại một khả năng thôi” Thôi Lệ Châu nói: “Có lối thoát khác trong phòng giám sát!!”
“Không thể nào, chắc chắn không có đâu” Đội trưởng Trương giải thích: “Cánh cửa sổ duy nhất cũng nằm trong phạm vi ghi hình của cái camera đó, sao lại không quay được gì?”
“Vậy có khi nào…” Triệu Ngọc quay sang Tăng Khả, hỏi: “Vốn dĩ hung thủ đã bị cái camera đó quay được, nhưng sau đó hắn đến phòng quản lý xóa video đi, cuối cùng mới cắt nguồn điện?”
“Cũng không thể nào…” Tăng Khả còn chưa nói gì, Trương Linh đã giành trả lời trước: “Tôi có đi tìm đội kỹ thuật điều tra, video trên máy không có dấu vết từng bị người ta xử lý!”
“Chậc chậc… Vậy thì đúng là kỳ lạ!” Triệu Ngọc nhíu mày, trong đầu đột nhiên nảy ra một cách nghĩ quái lạ: “Chẳng lẽ… Hung thủ biết ẩn thân à?”
“Biết ẩn thân cũng không được!” Ai ngờ, Trương Linh lại cho ra đáp án khẳng định: “Cánh cửa sổ của phòng giám sát không hề bị di chuyển mà?”
“…” Triệu Ngọc không nói gì, suy nghĩ sâu xa.
“A!” Một giây sau, Thôi Lệ Châu lại giơ hai tay lên cao, hưng phấn kêu lên: “Tôi nghĩ ra rồi, nếu phỏng đoán trước đó không thành lập, vậy chỉ còn sót lại khả năng duy nhất thôi!”
“Ừm… Hình như vừa nãy cô có nói chữ ‘duy nhất’ này rồi thì phải…” Tăng Khả châm chọc.
“Lần này thì thật sự là duy nhất đấy!” Thôi Lệ Châu nói: “Theo tôi thấy! Chắc chắn hung thủ không chiến đấu một mình, hắn ta còn có một tên đồng bọn trốn trong thành phố ma nữa!”
“Ôi trời…”
“Ừm…”
“Chuyện này…”
Lời nói của Thôi Lệ Châu không tính là gây sốc cả phòng, nhưng vẫn khiến mọi người cảm thấy bất ngờ.
“Không… Không đâu…” Ngô Tú Mẫn nghiêm túc cân nhắc một phen, nói: “Trước đây chúng ta đã chứng minh điều đó với vô số tình tiết vụ án rồi, phàm là vụ án giết người hàng loạt có liên quan tới nhân tố bệnh trạng về mặt tâm lý, thông thường sẽ do một người gây nên, khả năng có đồng bọn là rất thấp!”
“Hơn nữa…” Tăng Khả dị nghị: “Nếu đúng là có một tên đồng bọn trốn trong phòng giám sát, như vậy chẳng phải chúng ta chỉ cần xem đoạn trước của video là có thể tìm ra hắn ta sao?”
“Ừm…” Trương Linh có phần khó hiểu, không quá xác định mà vò đầu nói: “Hay là… Tôi phái người xem lại đoạn video trước đó nhé?”
“A!” Ai ngờ, Triệu Ngọc lại đột nhiên vỗ tay một cái, hưng phấn kêu lên: “Tôi biết rồi, tôi biết rồi!”
“Ừm…” Mọi người kinh ngạc, Tăng Khả vội hỏi: “Tổ trưởng, anh biết gì vậy?”
“Tôi đang bảo trước kia tôi cứ cảm thấy có chỗ nào đó không hợp lý!” Triệu Ngọc mở to mắt nói: “Lời của Tiểu Thôi đã nhắc nhở tôi, có khả năng hung thủ không gây án một mình, vụ án quỷ vương này có lẽ là một vụ hợp tác giết người được lên kế hoạch tỉ mỉ!”