← Quay lại trang sách

Chương 2046 Kế hoạch lên chức

“Heo Mi Na!” Lúc này, Lee Jin Ju cầm súng lên, ra lệnh cho Heo Mi Na: “Bà muốn tôi ra tay hay là bà ngoan ngoãn tự mình lấy vật chứng ra?”“…” Khóe miệng Heo Mi Na co rúm, trong mắt lộ ra vẻ phẫn nộ và tuyệt vọng, nhưng bà ta vẫn ngồi yên ở chỗ ấy, không có bất kỳ hành động gì.

“Không thể không nói” Triệu Ngọc nói: “Kế hoạch này đúng là vô cùng thông minh lanh lợi!”

“Mấy người đoán được ngày này, cho nên cố ý phái Cho Suk xuất hiện trong camera giám sát ngoài tường nhà Su Min Chul vào lúc nửa đêm, giả tạo cảnh Cho Suk lẻn vào biệt thự, giết hội trưởng bằng thuốc độc”

“Thế là thành công dời sự chú ý của mọi người đi”

“Mặt khác, sau khi cảnh sát nhìn thấy bên trong lọ thuốc chỉ còn một nửa thuốc, xét nghiệm lại không phát hiện vấn đề thì sẽ không nghĩ đến việc thuốc có vấn đề, sẽ chỉ cho rằng Su Min Chul bị Cho Suk giết bằng thuốc độc!”

“Cho Suk là cấp dưới của Ahn Seon Soo, nên mấy người cũng có thêm một lý do để khai chiến với Ahn Seon Soo!”

“Quá trình thực hiện kế hoạch này coi như tạm được, chỉ tiếc…” Triệu Ngọc tạm dừng một chút rồi mới nói: “Tuy kế hoạch của mấy người vô cùng kín kẽ, nhưng mà “trời có lúc gió mây bất thường*”, trong lúc mấu chốt này lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn mà ai cũng không thể ngờ được!”

* Trích từ câu “Thiên hữu bất trắc phong vân, nhân hữu đán tịch họa phúc” (天有不测风云,人有旦夕祸福): trời có lúc gió mây bất thường, người có lúc họa phúc sớm chiều.

“Người chồng Kwon Yoo Dong của bà… đột nhiên qua đời!”

Thấy Triệu Ngọc vẫn chậm rãi nói chuyện, Lee Jin Ju không tiện ép Heo Mi Na giao vật chứng hoặc là soát người bà ta, đành phải cố nén tính tình để nghe tiếp.

“Cái chết của Kwon Yoo Dong hoàn toàn nằm ngoài ý muốn!” Triệu Ngọc nói: “Không biết vì nguyên nhân gì mà ông ta chọc phải hung thủ của vụ án con ngươi đen, bị hung thủ nhắm trúng!”

“Dựa vào những tin tức mà tôi nắm giữ trước mắt để phân tích, cái chết của Kwon Yoo Dong chắc là không liên quan tới cuộc đấu tranh trong Hội thương nghiệp của mấy người!”

“Cậu nói bậy!” Heo Mi Na bỗng nhiên cắn răng nói: “Chồng của tôi chắc chắn đã bị những kẻ tiểu nhân âm hiểm kia hại chết! Giết người xong còn chưa đủ, còn móc mắt của ông ấy, đổi thành viên đá màu đen nữa… A!!!”

Heo Mi Na vô cùng kích động, giống như sắp cắn người vậy.

“Không!” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Su Min Chul đã chuẩn bị xong việc chen chân Kwon Yoo Dong rồi, ông ta sẽ không giết Kwon Yoo Dong trong thời khắc mấu chốt này đâu!”

“Ahn Seon Soo lại càng không thể, sau khi giết Kwon Yoo Dong, Hội thương nghiệp Kim Kyu sẽ càng hài hòa hơn, điều này gây bất lợi cho ông ta! Nếu muốn giết, ông ta sẽ chọn giết Su Min Chul!”

“Còn nữa…” Triệu Ngọc lại nói: “Chắc là bà vẫn chưa biết, phía cảnh sát chúng tôi đã xác nhận cái chết của Kwon Yoo Dong đúng là do sát thủ con ngươi đen gây ra, chứ không phải do kẻ khác bắt chước!”

“Không… Không thể nào…” Heo Mi Na mở to mắt, hai gò má cũng run lên: “Sát thủ con ngươi đen, thứ rắm chó gì vậy? Tuyệt đối không phải…”

“Xem ra…” Triệu Ngọc bĩu môi nói: “Suy đoán của tôi đã đúng hết! Theo lý thuyết, Kwon Yoo Dong mà chết thì kế hoạch của mấy người nên bị hủy bỏ, hoặc là… chỉ chờ Su Min Chul uống thuốc độc là xong!”

“Nhưng mà… Bà lại không hề ngừng kế hoạch lại, mà phái Wang Yarn và Cho Suk… ra tay!”

“Vào hôm đội trưởng Ku vọt vào biệt thự nhà bà, kế hoạch của bà đã tiến hành đâu vào đấy…” Triệu Ngọc nói: “Bà hoài nghi lái xe của Kwon Yoo Dong bị người ta mua chuộc, cho nên bắt cóc gã ta, buộc gã ta khai ra!”

“Sau đó, bà lại sắp xếp để Cho Suk dẫn theo cấp dưới của Ahn Seon Soo đi cướp người, diễn một vở kịch hay cho mình xem!”

“Sau đó, bà lợi dụng Cho Suk, để người tài xế kia xuất hiện trong nhà hàng của Ahn Seon Soo.

Vậy là có thể khiến cảnh sát cho rằng Ahn Seon Soo đã bắt cóc người tài xế, Ahn Seon Soo liên quan đến cái chết của Kwon Yoo Dong…”

“Mà cùng lúc đó, bà lại sắp xếp cho Wang Yarn lái chiếc cần cẩu và quả tạ sắt mà mấy người đã chuẩn bị sẵn đi đập khách sạn của Ahn Seon Soo, mục đích là muốn đập chết luôn cả Ahn Seon Soo, chơi trò chết không đối chứng!”

“Thế là cả Ahn Seon Soo và Su Min Chul đều chết, cả hai Hội thương nghiệp sụp đổ, tương đương với việc bà vừa báo thù cho chồng mình vừa có thể nhân cơ hội lấy danh nghĩa của Kwon Yoo Dong để quật khởi, trở thành nữ chủ nhân của Hội thương nghiệp Kim Kyu!”

“Tôi nghĩ… Chắc đây là kế hoạch lên chức của bà đúng không?”

“Bà đúng là biết tính toán!” Triệu Ngọc cười nói: “Trước đó, tôi vẫn còn đang tìm hiểu xem rốt cuộc nếu như hai Hội thương nghiệp đánh nhau thì ai sẽ trở thành người thắng sau cùng!”

“Không ngờ, người được lợi lớn nhất lại là bà quả phụ này!”

“Chẳng qua… Điều khiến bà thất vọng là Ahn Seon Soo không bị quả cầu sắt to đùng đó đập chết! Tuy ông ta mất một chân nhưng tên đối thủ khiến bà khó chịu này vẫn còn sống, đúng là mất hứng đấy nhỉ!”

“Hừ!” Bỗng dưng, Heo Mi Na vỗ bàn một cái thật mạnh, đứng dậy quát Triệu Ngọc: “Nói xằng nói xiên! Cảnh sát các người không chút bản lĩnh thật sự nào, chỉ biết đứng ở chỗ này kể chuyện tưởng tượng, ngậm máu phun người, đúng là lãng phí thời gian!”

Nói xong, bà ta xoay người định đi nhưng lại bị cấp dưới của Su Min Chul bao vây.

“Heo Mi Na à” Lee Jin Ju đứng lên nói: “Tôi làm việc luôn luôn công bằng, nếu bà cho rằng chúng tôi đang nói xấu bà, được thôi, bà cứ để cho tôi soát người một phen là được!”

“Nếu tôi không tìm thấy chứng cứ trên người của bà, tôi tuyệt đối sẽ không làm khó bà đâu! Nhưng mà… Nếu như tìm được chứng cứ thật, vậy thì bà phải ngoan ngoãn đi theo tôi!”

“Hừ!” Heo Mi Na đá một cú khiến cho cái ly trên bàn trà lăn xuống đất vỡ vụn, sau đó quát lên như bị điên: “Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải cho các người soát người? Các người có biết đây là đâu không?”

“Bà…” Thành viên Hội thương nghiệp kia liếc Heo Mi Na một cái, đang định nổi giận quát to.

Ai ngờ, việc đá vỡ cái cốc chính là tín hiệu, cái cốc vừa vỡ, ngoài cửa lập tức “rầm” một tiếng, có tới hơn mười người to cao mặc âu phục kiểu Tây xông vào!

Tất cả những tên này đều là đàn em của Heo Mi Na, vừa mới xông vào đã đẩy nhóm hội viên Hội thương nghiệp sang một bên.

Những tên này hiển nhiên có chuẩn bị mới đến, chẳng những hùng hổ mà trong tay còn cầm những thứ vũ khí lợi hại như gậy gộc.

“Heo Mi Na!” Lee Jin Ju nhắm họng súng ngay bà ta: “Bà mà nhúc nhích thì tôi sẽ nổ súng đấy!”

“Sao nào?” Heo Mi Na lại thờ ơ nói: “Muốn bắn thì cứ bắn đi! Tôi cũng cảnh cáo cô, bây giờ tôi không phải là người bị tình nghi của các người đâu!”

“Chẳng lẽ, cô muốn nổ súng với một người dân vô tội hay sao?”

“Bà chính là người bị tình nghi!” Lee Jin Ju kéo khóa an toàn của súng ra: “Bà có gan thì thử di chuyển xem!”

“Dựa vào cái gì?” Heo Mi Na không phục: “Lệnh vây bắt của cô đâu? Không có lệnh bắt thì tôi không phải người bị tình nghi! Nào, nổ súng đi!

“Cô dám cược không?” Heo Mi Na kêu gào: “Dùng nghề nghiệp kiếm sống của cô cá xem trên người tôi có lọ thuốc hay không?”

“Bà…”

Trong lúc do dự, một tên đàn em của Heo Mi Na bỗng dưng chắn trước người Heo Mi Na mà la lớn: “Phu nhân, bà không cần để ý tới bọn họ đâu, bà cứ đi trước, nơi này có chúng tôi rồi! Bọn cảnh sát thối tha! Có gan thì cứ nổ súng bắn tao này!”

Tên này vừa hô lên, những tên khác cũng nhanh chóng chắn trước người Heo Mi Na…

Lần này, Lee Jin Ju không khỏi hoảng hốt, tuy cô ta là nhân viên của Ban Tình báo trong nước, nhưng dưới tình huống không có chứng cứ xác định, cũng không bị tấn công nguy hiểm đến tính mạng thì không thể mạo muội nổ súng!

“Hừ…” Heo Mi Na hừ lạnh một tiếng, chậm rãi lui về phía sau, mắt thấy sắp rời khỏi phòng khách và rời khỏi biệt thự.

Một khi bà ta rời khỏi biệt thự, thì chứng cứ trên người bà ta cũng sẽ biến thành mây khói.

Nhưng khi thấy Heo Mi Na càng lúc càng xa, Triệu Ngọc lại không sốt ruột chút nào, không hề có ý muốn đánh nhau với những người áo đen này.

Hắn chỉ ôm bả vai, đợi đến lúc Heo Mi Na sắp ra ngoài mới hé miệng, rống lớn một tiếng: “Này! Heo Mi Na, bà nghĩ hay quá nhỉ!

“Chẳng lẽ bà cho rằng chỉ cần bà xử lý được hai lọ thuốc trên người là bà có thể thoát tội sao?”

“Hả?” Nghe thấy câu nói này, Heo Mi Na đành phải đứng lại. Bà ta hung hăng nhìn Triệu Ngọc chằm chằm, hình như đang suy nghĩ xem Triệu Ngọc có đang nói dối hay không?

“Ái chà… Tiếp theo…” Lúc này, Triệu Ngọc bỗng nhiên bật di động của mình lên, quăng di động cho Heo Mi Na, đồng thời nói: “Lúc bà vừa xuất hiện đã cho tôi xem một đoạn video clip rồi. Như vậy bây giờ, tôi cũng cho bà xem một đoạn video clip nhé!”

“Ôi…” Sau khi Heo Mi Na nhận lấy di động, vừa xem video clip thì hai chân nhất thời run lên, cả người ngã quỵ xuống đất…