← Quay lại trang sách

Chương 2239 Phát hiện ngoài ý muốn

Trên đường đi tới cao ốc Phú Hào, Triệu Ngọc không nghiêm túc nhìn những tài liệu kia mà là bất giác nhìn về phía hệ thống Kỳ Ngộ ở trên đầu mìnhGiờ phút này còn cách thời gian hệ thống Kỳ Ngộ mở ra một lần nữa hơn 20 ngày.

Thời gian trôi qua thật sự rất nhanh, 100 ngày mà chỉ trong chớp mắt đã sắp qua đi, nhiều ngày qua, hắn dường như đã tạo được thói quen không gieo quẻ.

Vào lúc phá án những vụ án trọng yếu, hắn thậm chí còn không để ý tới sự tồn tại của hệ thống, mãi cho đến tận lúc này, những gì hắn gặp phải vẫn không thể không khiến hắn nhớ tới hệ thống Kỳ Ngộ của mình.

Triệu Ngọc thở dài trong lòng: Đại ca hệ thống à, có phải là để ăn mừng đại ca khởi động lại không? Anh có muốn tôi sắp xếp một nghi thức hoan nghênh long trọng cho anh không?

Vì sao lại sắp xếp cho tôi một hành động đặc sắc đến như vậy chứ?

Mẹ vợ đột nhiên xuất hiện, một nhiệm vụ chống khủng bố trông gò ép thậm chí không đáng tin cậy, Triệu Ngọc luôn cảm thấy chuyện này hơi trẻ con!

Nếu như thật sự liên quan tới tính mạng của nhiều người như vậy, nếu thật sự có liên quan tới kho báu của Tịch Vĩ, vậy thì chỉ dựa vào việc mình đi tiếp cận con gái của Lý Phú Hào… có khi nào…

À…

Ngược lại với tưởng tượng, Triệu Ngọc lại dần dần hiểu rõ, nhìn dáng vẻ không hề có chút sốt sắng của mẹ vợ, căn cứ vào cách hiểu về phòng Đặc Cần của hắn, Triệu Ngọc suy đoán, tất nhiên là người ta đã có sắp xếp ở trong cao ốc Phú Hào, mình có thể chỉ là một kế hoạch dự bị của bà ta mà thôi.

Cũng có lẽ là ở trong bóng tối, bà ta còn phái rất nhiều nhân viên chuyên nghiệp để bảo vệ mình.

Sở dĩ bà ta nhất định để mình tham gia hoạt động này, có một nguyên nhân là con gái của Lý Phú Hào là fan hâm mộ của mình, còn một cái khác thì cũng có thể giống như Miêu Khôn, muốn khảo nghiệm con rể tương lai là mình xem sao!

Còn nữa, mình còn rất nhiều đạo cụ mạnh, chỉ là một nhiệm vụ chống khủng bố thôi, chẳng lẽ còn có thể làm khó mình sao?

Kết quả là Triệu Ngọc không chỉ không cảm thấy mâu thuẫn, mà ngược lại còn thầm dâng lên một cảm giác hưng phấn.

Cao ốc Phú Hào ở trung tâm Ma Đô, là một tòa khách sạn tổng hợp cao cấp. Mặc dù về độ cao hay diện tích đều không phải là lớn nhất ở nơi đó, nhưng bởi vì tác dụng trọng yếu nên nơi này vô cùng nổi tiếng.

Nơi này được xưng là trung tâm quốc tế tư nhân, người lựa chọn ngủ lại ở chỗ này đều do tổ chức hội nghị, cơ bản đều là người nước ngoài chiếm đa số, những người này không phú thì quý, hoặc là đại biểu của tập đoàn lớn, hoặc là thổ hào phú thương.

Đương nhiên, tam giáo cửu lưu, ngư long hỗn tạp*, mặc dù người giàu chiếm đa số, nhưng cũng không tránh được việc pha tạp một vài người đầu cơ trục lợi, mưu toan một chút lợi ích cho bản thân!

* Tam giáo cửu lưu: dùng để chỉ đủ mọi hạng người trong xã hội.

Bởi vậy, cao ốc Phú Hào cũng bị các đặc công gọi đùa là trung tâm tình báo thương nghiệp quốc tế, ở chỗ này, chỉ cần chịu chi tiền thì lập tức có thể mua được tình báo mình mong muốn.

Có điều, những tin tình báo này bị giới hạn ở phương diện thương nghiệp, những năm qua, Lý Phú Hào làm việc vô cùng cẩn thận, chưa từng công khai liên lụy với những vụ án phạm pháp.

Ở cửa lớn, Triệu Ngọc kiểm tra an ninh của cao ốc, không thể không nói, cấp bậc kiểm tra an ninh ở nơi này rất cao, ngoại trừ kiểm tra an toàn cần thiết ra, còn có một loại kiểm tra đối với camera mini hay máy nghe trộm chuyên nghiệp.

Bởi vì ở trong cao ốc, nhân vật công chúng và nhân vật trọng yếu chiếm đa số, cao ốc vô cùng không chào đón đội chó săn hoặc là phóng viên, cho nên tương đối mẫn cảm đối với việc kiểm tra các thiết bị điện tử.

Có điều, Triệu Ngọc cũng không lo lắng về phương diện này, những thiết bị phòng Đặc Cần đưa cho hắn đều không trái với quy tắc, hoặc là không thể kiểm tra ra được.

Còn nữa, lần này Triệu Ngọc lại không mang theo bất kỳ vũ khí nào, cho nên không cần lo lắng vấn đề kiểm tra an ninh.

“Triệu Ngọc” Sau khi tiến vào đại sảnh, tai nghe bluetooth bên trong tai truyền đến chỉ thị của mẹ vợ: “Cậu không cần phải làm thủ tục thuê phòng ở đây, không phải cậu đang điều tra một vụ án sao?”

“Cậu cứ lấy lý do điều tra án để tiếp cận Lý Lệ Nhã là được!”

Nghe chỉ thị của mẹ vợ, lại nhìn đại sảnh được trang trí xa hoa, vậy mà Triệu Ngọc lại cảm thấy ngẩn ngơ.

Buổi sáng hôm nay, trong đầu hắn vẫn đầy tình tiết của vụ án cánh tay trong két sắt đấy! Ai có thể ngờ được chỉ đến buổi trưa, hắn thế mà lại biến thành đặc công điều tra một vụ án chống khủng bố nghiêm trọng?

Cho nên, chuyện thân phận biến đổi lớn đã khiến hắn cảm thấy hơi hoảng hốt.

“Căn cứ vào tư liệu chúng ta nắm giữ được” Mẹ vợ còn đang chỉ thị đâu vào đấy: “Thời gian này, Lý Lệ Nhã sẽ ở quán bar Rừng Xanh ở tầng mười lăm thưởng rượu, sau đó gọi một đĩa salad nhiều lê, nghe nhạc nhẹ…”

“Triệu Ngọc, thời gian cấp bách, đi thẳng vào vấn đề đi!”

“Ha ha…” Triệu Ngọc cười khổ một tràng: “Nghe ý của ngài thì có vẻ như rất muốn tôi sinh em bé cho cô ta, à không, để cô ta sinh em bé cho tôi…”

“Cậu ba hoa y hệt lão già đó” Mẹ vợ châm chọc: “Cẩn thận người ba hoa mạng ngắn đấy!”

“…” Triệu Ngọc sững sờ, chỉ vào quần áo của mình: “Vừa rồi khi ngài phái người kiểm tra tôi đã xé cả quần áo của tôi ra rồi, dáng vẻ chật vật hiện giờ của tôi liệu có khi nào ảnh hưởng tới hình tượng không?

“Cậu có thể nói cậu vật lộn với kẻ bị tình nghi khiến cô gái kia thấy hứng thú với cậu, Triệu Ngọc, Miêu Miêu nhà tôi đã bị cậu theo đuổi thành công rồi, nên tuyệt đối đừng nói cậu không thông thạo việc tán gái đấy nhé?”

Mẹ vợ không hổ có biệt danh là Tiên Nhân Chưởng, nói tới nói lui, dường như câu nào cũng có gai.

“Được rồi, đây chính là lệnh mà ngài đã đưa cho tôi đấy!” Triệu Ngọc nói: “Vì để cứu vớt muôn dân trăm họ, cứu vãn sự yên bình của thế giới, tôi chỉ đành bỏ hết sức lực để ứng phó thôi!”

Sự không biết xấu hổ của Triệu Ngọc vô cùng bá đạo, cũng đánh cho mẹ vợ phải lảo đảo, hồi lâu không ngóc lên được.

Ngay tại lúc Triệu Ngọc đấu võ mồm với mẹ vợ, hắn đã vào thang máy, thuận lợi đi lên quán bar Rừng Xanh ở tầng mười lăm của cao ốc Phú Hào.

Ở cửa quán bar có dựng một pho tượng đá mang phong cách Đông Nam Á, nhìn qua rất có cảm giác nghệ thuật.

“Cậu nhìn kỹ lại ảnh chụp Lý Lệ Nhã đi” Mẹ vợ nhắc nhở: “Tuyệt đối không được nhận lầm người!”

Thực ra, ở trên tai nghe bluetooth của Triệu Ngọc có gắn một camera ẩn, mẹ vợ hoàn toàn có thể thấy rõ ràng từng cử động nhỏ nhất của Triệu Ngọc.

“Yên tâm đi!” Triệu Ngọc trêu ghẹo nói: “Đối với những cô gái xinh đẹp, tôi mà đã gặp qua thì không thể quên được đâu!”

Tuy nói như thế, nhưng Triệu Ngọc vẫn mở điện thoại ra xem, lại nhìn thoáng qua ảnh chụp của Lý Lệ Nhã một cái, năm nay Lý Lệ Nhã ba mươi mốt tuổi, có một mái tóc đen nhánh, dáng dấp vô cùng xinh đẹp, cực kỳ giống minh tinh điện ảnh Maggie Q.

Quán bar này khác với những nơi Triệu Ngọc đã từng thấy, trong quán bar là một sắc thái ôn hòa an nhàn, khách ở đây không nhiều, tốp năm tốp ba ngồi ở trong các góc, dường như không có người nào cao giọng nói chuyện, trông có vẻ vô cùng yên tĩnh bình thản.

Triệu Ngọc cất bước tiến vào, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu của mình, trong đầu đồng thời nghĩ tới lời dạo đầu khi gặp được Lý Lệ Nhã.

Nhưng mà chuyện ngoài ý muốn luôn không hẹn mà gặp với Triệu Ngọc, khi Triệu Ngọc tìm một, hai phút ở trong quán bar, còn chưa tìm được mục tiêu thì lại đột nhiên bị hấp dẫn bởi một cô gái đang nhấm nháp cocktail ở trước quầy bar!

Cô gái này có một mái tóc ngắn, mang gương mặt của người phương Đông cực kỳ điển hình, mắt phượng, mày liễu, nhìn thì vô cùng quen mắt, hình như đã từng gặp ở nơi nào.

Cô gái này mặc một bộ trang phục mà Triệu Ngọc không có cách nào hình dung được, cảm giác như vừa mới trở về từ tuần lễ thời trang Paris, hoặc là tuần lễ thời trang Milan gì đó.

Đương nhiên, Triệu Ngọc đang thực hiện nhiệm vụ quan trọng, theo lý thuyết thì không nên bởi vì cô gái này mà phân tâm, hơn nữa, mặc dù cô gái này có dáng vẻ tương đối kinh điển, thế nhưng ở trong thẩm mỹ quan của Triệu Ngọc thì cũng không thể tính là xinh đẹp.

Sở dĩ Triệu Ngọc sinh ra hứng thú với cô gái này hoàn toàn là bởi vì hắn đột nhiên phát hiện ra trên cổ tay của cô gái này đeo một chiếc đồng hồ phát sáng lấp lánh.

Mà chiếc đồng hồ này, vậy mà trùng hợp là Sint Norway!!!