Chương 2487 Tôi muốn công bằng
Hai tiếng sau, trong phòng thẩm vấn Cục Cảnh sát Côn Dương, Lương Thần Thần bị bắt ngồi trên ghế thẩm vấn“Tổ trưởng Triệu” Trong phòng quan sát bên cạnh, đội trưởng Thi lại báo cáo tình huống mới nhất cho Triệu Ngọc: “Quan Tuyết Lệ bị chém một nhát vào tay phải, tính mạng không đáng lo, bây giờ đang chữa trị ở bệnh viện, phải làm phẫu thuật…”
“May mà đội cảnh sát tuần tra chạy tới kịp lúc” Thôi Lệ Châu nói: “Nếu trễ thêm chút nữa thì tình hình của Đầu Lưỡi Tiểu Lệ này khó mà nói được!”
“Tên quản lý sảnh kia cũng hay thật đấy” Tịch Mộng Na đứng bên cạnh chế nhạo: “Thấy sát thủ giết người trên livestream, không chỉ không tới cứu người mà còn chạy nhanh hơn bất kỳ ai! Đúng là quá giỏi…”
“Tổ trưởng Triệu” Đội trưởng Thi tiếp tục báo cáo: “Cửa sổ phòng ăn riêng bị mở ra, chắc là Lương Thần Thần đã vào bằng cửa sổ, sau đó lại đổi quần áo trong phòng ăn riêng, trốn dưới bàn ăn chờ cơ hội ra tay!”
“Còn nữa, chúng tôi cũng đã tìm được một chiếc ba lô ngoài cửa sổ…”
“Trốn dưới bàn ăn, lá gan cũng lớn thật!” Thôi Lệ Châu bóp lưng nói: “Đầu Lưỡi Tiểu Lệ đi giới thiệu món mới, bên cạnh tất nhiên phải có người giới thiệu chứ?”
“Biết rõ Đầu Lưỡi Tiểu Lệ không chỉ có một mình mà cô ta còn dám ra tay trắng trợn vậy sao?”
“Có lẽ…” Đội trưởng Thi đoán: “Cô ta vốn định chờ sau khi Tiểu Lệ ở một mình mới ra tay thì sao? Nhưng nhìn thấy chúng ta gọi điện cho cô ta nên mới ra tay trước?”
“Cũng có thể là dù có người khác đi nữa thì cũng không thể nào ngăn cô ta ra tay đúng không?”
“Chỉ cần chém chết Đầu Lưỡi Tiểu Lệ là cô ta có thể an toàn thoát khỏi đó bằng cửa sổ, bên ngoài lại là lễ hội ẩm thực náo nhiệt, muốn biến mất giữa biển người thật sự rất đơn giản…”
“Ha ha, dù thế nào đi nữa…” Thôi Lệ Châu nói: “Chúng ta cũng đã bắt được hung thủ rồi, cuối cùng cũng có thể thở ra một hơi!”
“Không được!” Ai ngờ Triệu Ngọc lại cẩn thận nói với đội trưởng Thi: “Tuy cô ta có động cơ rõ ràng nhưng giết người là chuyện lớn, phải điều tra rõ ràng mới được!”
“Đội trưởng Thi, anh lập tức cho người đi điều tra chi tiết tài khoản của cả nhà Lương Thần Thần, tôi sợ rằng vụ án quỷ vương Xuyên Tây sẽ lại diễn ra ở chỗ các anh!”
“Hả?” Đội trưởng Thi sửng sốt: “Vụ án quỷ vương Xuyên Tây? Anh… Anh có ý gì?”
“Sếp chúng tôi nghi ngờ phía sau vụ án này có lẽ còn cất giấu một vụ mua bán nào đó không muốn cho ai biết!” Thôi Lệ Châu hiểu rõ Triệu Ngọc, lúc này giải thích giúp: “Cũng có khả năng Lương Thần Thần được người nào đó thuê…”
“Hả? Không phải chứ?” Đội trưởng Thi há hốc mồm.
“Mẹ Lương Thần Thần tuy mắc bệnh nặng nhưng không phải là không có hy vọng, nếu có người bỏ tiền bảo Lương Thần Thần đi giết kẻ thù, rất có thể cô ta sẽ đồng ý!” Triệu Ngọc nói: “Trong ba người bị hại, ngoại trừ Đậu Mạn Âm thì sức ảnh hưởng của Từ Du Nhiên và Quan Tuyết Lệ không hề nhỏ chút nào!”
“Một người làm dịch vụ du lịch, một người làm dịch vụ thực phẩm, hai người này lại có tiếng nói lời độc địa, ông chủ của các xí nghiệp lớn bị bọn họ đắc tội, muốn mạng của bọn họ cũng không phải là không có khả năng!”
“Tôi hiểu rồi” Đội trưởng Thi gật đầu nói: “Tôi sẽ cho người đi điều tra ngay!”
“Không chỉ tra mỗi nhà Lương Thần Thần thôi đâu” Triệu Ngọc nhắc nhở: “Phải tra cả những xí nghiệp lớn có thực lực, có tiền án và có cả kẻ thù nữa!”
“Tôi hiểu rồi!” Đội trưởng Thi nhanh chóng cầm điện thoại ra khỏi phòng thẩm vấn.
“Tổ trưởng… Anh xem thử đi, lại tìm thấy thêm chứng cứ xác thực rồi” Tăng Khả mở máy tính bảng của cậu ta ra cho Triệu Ngọc xem một đoạn video, nói: “Đoạn video này là do các cảnh sát điều tra lấy được từ camera hành trình của đội xe vận chuyển đi ngang qua đường Tây Xuyên!”
“Trong đó có một chiếc xe tải quay được toàn cảnh vô cùng rõ ràng” Tăng Khả kể lại chi tiết: “Vào lúc 12 giờ 17 phút, cũng chính là mười phút sau khi Đậu Mạn Âm bị giết, ở giao lộ giữa phố hoa cảnh và đường Tây Xuyên có một người phụ nữ đi ra từ phố hoa cảnh, trên lưng còn đeo một chiếc ba lô…”
Triệu Ngọc nhìn kỹ, nhận ra người phụ nữ trong đoạn video chắc chắn chính là Lương Thần Thần.
Thế là hắn lại càng khẳng định chuyện Lương Thần Thần chính là sát thủ trên livestream!
Đúng lúc này, buổi thẩm vấn cũng đã được bắt đầu, người phụ trách thẩm vấn là Miêu Anh và Ngô Tú Mẫn.
Bởi vì bị bắt tại trận nên Lương Thần Thần cũng rất thẳng thắn thú nhận hành vi phạm tội của mình.
Chẳng qua Lương Thần Thần không giống những tội phạm khác cúi đầu ủ rũ, mà là oán khí ngút trời, bướng bỉnh tàn bạo quát: “… Là bọn nó ép tôi vào bước đường cùng! Nếu bọn nó đã không cho cả nhà tôi được sống, vậy thì dù có chết tôi cũng phải kéo bọn nó chôn cùng…”
“Cảnh sát, tôi sẽ khai hết, tôi không việc gì phải giấu giếm cả. Từ Du Nhiên và Đậu Mạn Âm là do tôi giết, từ việc bày mưu đến thực hiện đều do một mình tôi làm, không liên quan gì tới người nhà tôi cả…”
“… Tôi không hề hối hận về những việc mình đã làm, nếu có thì chính là tôi hối hận vì đã không thể chém chết Quan Tuyết Lệ!”
“Ả đàn bà rắn rết này vu khống chúng tôi đổi tiền của cô ta thành tiền giả, còn vì thế mà kêu gọi fan của cô ta tới công kích chửi bới nhà hàng của chúng tôi, nói nhà hàng của chúng tôi làm ăn gian dối…”
“Nhà hàng chúng tôi chẳng qua chỉ làm ăn buôn bán nhỏ, là người làm ăn có lương tâm. Tờ một trăm tệ giả kia rõ ràng là do Quan Tuyết Lệ lấy ra nhưng cô ta không chịu thừa nhận, còn quay sang cắn ngược chúng tôi…”
“Tôi không hiểu tại sao những người này lại có thể độc ác như vậy chứ? Vì thể hiện và năng lực của mình mà nhất định phải khiến chúng tôi không làm ăn được, tại sao ngay cả đường sống cũng không để lại cho chúng tôi chứ?”
“… Tôi biết chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, cả nhà chúng tôi đắc tội một lượt ba nữ streamer quả thật có hơi xui xẻo…”
“Nhưng mà… chúng tôi cũng đâu muốn đắc tội bọn họ? Chúng, chúng tôi chỉ muốn kiếm tiền, chỉ muốn chữa bệnh cho mẹ già…”
“… Em trai tôi vất vả lắm mới mở được một cửa hàng đặc sản, chỉ vì không cho Từ Du Nhiên chỗ tốt mà bị cô ta ác ý chửi bới, cường ngạnh hủy cả sự nghiệp của em trai tôi…”
“Đậu Mạn Âm không phân biệt tốt xấu, vu khống em chồng tôi Lý Đức Băng quấy rối cô ta, hại em chồng tôi thân bại danh liệt, vợ con ly tán, công việc tốt đẹp cũng vì thế mà bị mất, thậm chí còn không thể tiếp tục ở Côn Dương, phải chạy ra nước ngoài kiếm sống…”
“Làm vậy có công bằng với chúng tôi không!?”
“Thái độ làm người của Lý Đức Băng tôi là người hiểu rõ nhất, nó tuyệt đối không phải là kẻ đáng khinh, nó chỉ là tên nhóc thành thật tới mức không thể nào thành thật hơn…”
“Bọn họ vừa mở miệng đã có thể dễ dàng khiến cho cuộc sống của chúng tôi bị hủy hoại hoàn toàn…”
“Cảnh sát à… vốn dĩ ban đầu tôi cũng không có ác niệm như vậy” Lương Thần Thần trừng to đôi mắt đầy tơ máu: “Sau khi em trai tôi gặp chuyện không may, sau khi em chồng tôi gặp chuyện không may, sau khi nhà hàng chúng tôi gặp chuyện không may, chúng tôi cũng muốn dùng pháp luật để giải quyết mọi chuyện!”
“Chỉ là… phí luật sự quá đắt, tranh luận qua lại khiến chúng tôi không còn nhìn thấy hy vọng gì nữa!”
“Có người hiểu rõ nói cho chúng tôi biết, chỉ bằng chút khả năng nhỏ bé này, chúng tôi căn bản không thể trêu vào đám người có tiếng nói đó*…”
* 大咖 – big coffee: ban đầu có nghĩa là người thành công hơn trong một lĩnh vực nào đó, người Đài Loan thường dùng để chỉ tất cả các ngôi sao trong giới showbiz theo tên tuổi của họ.
“Tính tình tôi thẳng thắn, nếu cách giải quyết hợp pháp mà chúng tôi đang sử dụng không có tác dụng thì tôi đây chỉ có thể dùng cách của mình thôi!” Lương Thần Thần căm hận nói: “Không phải nói tôi không chọc nổi sao? Vậy thì tôi lại càng muốn chọc vào…”
“Không phải bọn nó thích khoe mẽ trước màn hình sao?”
“Được thôi, tôi sẽ giúp bọn nó, để bọn nó trở thành tiêu điểm hấp dẫn sự chú ý của toàn Internet… Chẳng qua…” Lương Thần Thần cắn răng nói: “Đây chính là lần cuối cùng bọn họ được livestream! Ha ha ha…”