Chương 287
Lục Chi Vận chưa bao giờ nghĩ tới, Từ Dương sẽ cho ra một đáp án như này.
Trong lúc nhất thời, tất cả nhận biết của cô ấy đều bị phá vỡ, cô ấy há hốc mồm, không nói được gì cả, chỉ nhìn về phía Tô Cẩm giống như cầu cứu.
Nhưng rất hiển nhiên, cho dù Tô Cẩm không nói ra đáp án kia, từ thái độ vừa rồi của Tô Cẩm, còn có sự nhắc nhở như có như không này, đều đang nói cho cô ấy: Cô ấy bị Diệp Ảnh lừa.
Hốc mắt Lục Chi Vận ửng đỏ, rõ ràng chịu sự đả kích không nhỏ.
Tô Cẩm thở dài một tiếng, đưa tay vỗ vai Lục Chi Vận, xem như trấn an: “Lục tiểu thư, về sau làm việc động não một chút, đừng có lại bị người khác mưu hại nữa.”
Từ lúc vừa mới bắt đầu, Lục Chi Vận đã bị Diệp gia tính kế.
Dù sao Lục gia xảy ra nhiều chuyện như vậy, không có khả năng một chút phong thanh cũng không lọt ra, nếu như thế, có lẽ Diệp gia rõ ràng cũng có thể mời được đại sư lợi hại như Lục gia.
Tô Cẩm híp mắt, đáy mắt trải rộng ý lạnh, trên đời này, lòng người luôn khó dò.
Ngay sau đó, Tô Cẩm lại hỏi Sở Lâm còn có Lục Chi Ninh: “Hai người các anh có cảm nghĩ gì không?”
Sở Lâm và Lục Chi Ninh cùng nhau rơi vào trầm mặc.
Trong giây lát, Sở Lâm khẽ nói: “Sư phụ yên tâm, tôi sẽ tiếp tục cố gắng!” Không phải anh ta không nhìn ra, thật sự là chuyện này của Diệp gia, quá khó có thể tưởng tượng được.
Ai có thể nghĩ tới, Từ Dương mới là người bị hại?
Hơn nữa còn là tên ngốc bị lừa mất luôn cái mạng nhỏ!
Lục Chi Ninh cũng thở dài theo: “Tạ ơn Tô quán chủ, nếu không phải Tô quán chủ chú ý cẩn thận, chỉ sợ lần này, chị gái tôi lại thảm rồi… Ai, kết bạn không để ý rồi.”
Quả nhiên là kết bạn không để ý!
Lục Chi Vận đỏ mắt, mơ hồ có nước mắt đảo bên trong.
Bạn bè của cô ấy rất ít, mấy năm này, cũng chỉ có quan hệ không tệ với Diệp Ảnh, dù sao có thân phận đại tiểu thư Lục gia ở đó, càng nhiều người tiếp xúc và giữ gìn mối quan hệ với cô ấy cũng là vì lợi ích.
Cô ấy cho là Diệp Ảnh không giống như vậy…
Nhưng kết quả, chỉ là mưu kế của Diệp Ảnh sâu xa.
Cô ấy cúi đầu xuống, cảm xúc có chút sa sút.
Lúc này, Từ Dương lộ ra một nụ cười khổ: “Mấy người không nghi ngờ tôi là nói dối sao?”
Tô Cẩm nhàn nhạt nói: “Tôi ngoại trừ bắt quỷ còn biết xem tướng, tướng mạo của Diệp tiên sinh, xem xét cũng đã dính một mạng người, chỉ có điều, trước đó chưa gặp Diệp Ảnh, tôi còn tưởng rằng cô ta là bị Diệp tiên sinh liên lụy.”
Bây giờ, gặp được Diệp Ảnh, lại phát hiện cô đoán sai rồi.
Diệp Ảnh rõ ràng có một đống đào hoa nát, xem ra cũng là tra nữ.
Hơn nữa trong lời nói của hai cha con Diệp Ảnh có rất nhiều lỗ hổng.
Từ Dương đương nhiên cũng có thể nói dối, nhưng không lừa được cô.
Lúc này, Nguyên Cảnh cũng tiếp một câu: “Điểm đáng ngờ của Diệp gia là ở chỗ hôn lễ, anh và Diệp Ảnh kết hôn, cái gì cũng không chuẩn bị, nhưng lại vào lúc sắp kết hôn, yêu cầu Diệp tiên sinh đi mua nến đỏ. Chuyện đó cũng không phải là làm khó dễ Diệp tiên sinh, mà chính là bởi vì anh rất coi trọng hôn lễ này.”
Nến đỏ là thứ rất phổ biến, nếu thật sự là làm khó dễ Diệp tiên sinh, tuyệt đối sẽ không chỉ bảo ông ta đi mua nến đỏ, còn có chuyện kết hôn, rõ ràng đã định từ sớm, lại từ đầu đến cuối không chuẩn bị những thứ cần thiết cho hôn lễ.
Hơn nữa, người của Diệp gia vẫn luôn bình an vô sự, căn bản là không bị thương tổn.
Cho nên anh suy đoán, mặc dù Diệp gia chịu sự kiềm chế, nhưng không nghiêm trọng lắm, thậm chí có thể chi phối ý nghĩ của Từ Dương…
Bỗng nhiên.
Tô Cẩm nhớ tới một chuyện.
Cô nhìn Từ Dương, ánh mắt có chút lạnh lùng: “Còn có một vấn đề, tôi muốn anh phải nói rõ ràng.”