Chương 368
Bạn gái cũ đã chết xuất hiện 2
Sau khi Lê Nhạc Vi nổi giận đùng đùng lái xe về căn hộ, mãi một lúc sau cô ấy mới phát hiện có gì đó không đúng.
Ví dụ như chiếc cốc đặt trên bàn trà không hiểu sao lại bị rơi xuống đất, phát ra tiếng vang, lại ví du như ti vi của cô đột nhiên nhảy lên mấy hình ảnh.
Mà trong căn hộ này rõ ràng chỉ có một mình cô ấy, cô ấy chẳng làm gì cả.
Lúc ấy Lê Nhạc Vi sợ tới mức không buồn tắm rửa, đi thẳng vào phòng ngủ và khoá trái cửa lại.
Sau đó, cô ấy nghĩ đến lá bùa mà Tô quán chủ đã đưa cho mình, cô ấy nắm chặt lá bùa và bình an vượt qua một đêm.
Buổi sáng lúc rời giường, Lê Nhạc Vi đã bình tĩnh lại, nghĩ rằng có lẽ tối hôm qua mình quá căng thẳng nên mới cất kỹ lá bùa đi, sau đó bước vào trong nhà vệ sinh.
Đến tận đây mới thực sự có vấn đề.
Khi cô ấy đang rửa mặt, cô ấy nhìn thấy một bóng người phía sau mình ở trong gương.
Người kia mặc một bộ áo cưới màu đỏ khiến Lê Nhạc Vi lập tức sợ chết khiếp, vào lúc cô ấy đang sững sờ đứng đó không biết phải làm sao thì nữ quỷ mặc áo đỏ ở phía sau lại ngẩng đầu lên nhếch miệng cười.
Nụ cười này suýt nữa tiễn Lê Nhạc Vi đi thẳng xuống suối vàng.
Mà trong khi Lê Nhạc Vi kinh hoảng, cô ấy cũng thấy rõ khuôn mặt của nữ quỷ mặc áo đỏ kia. Cô ấy nhận ra khuôn mặt đó chính là khuôn mặt của bạn gái cũ của bạn trai mình, người đã qua đời cách đây sáu tháng.
Vừa nghĩ tới trong album ảnh trong điện thoại của mình vẫn còn ảnh của nữ quỷ này, Lê Nhạc Vi liền ngất xỉu.
Đến lúc cô ấy tỉnh lại đã là một giờ sau.
Cô ấy vội vàng gọi điện thoại cho bạn trai, muốn hỏi anh ta vài chuyện về bạn gái cũ, nhưng cho dù cô ấy có gọi thế nào thì cũng không có ai trả lời.
Sau đó Lê Nhạc Vi liền nghĩ đến Tô quán chủ.
Vội vội vàng vàng đi một chuyến tới phố thương mại, nhưng sau khi không tìm thấy ai ở đó, cô ấy mới chạy tới khách sạn này.
Cũng không biết có phải là do cô ấy đang kinh sợ hay không mà cô ấy luôn cảm thấy dọc theo đường đi, luôn có thứ gì đó đang đi theo mình.
Lê Nhạc Vi nói xong, có chút sợ hãi, run rẩy cuộn người lại trên ghế sô pha.
Tô Cẩm nghe xong liền nhắc nhở: “Cô lấy lá bùa trên người ra để tôi xem một chút.”
Lê Nhạc Vi nghe lời làm theo, lấy lá bùa ra đặt ở trong lòng bàn tay mình.
Tô Cẩm nhìn thoáng qua lá bùa là đã hiểu.
Lá bùa này không bị phai màu, cũng có nghĩa là nữ quỷ kia tuyệt đối không tấn công Lê Nhạc Vi.
Tô Cẩm lại suy nghĩ thêm mấy giây nữa rồi nói thẳng: “Nếu đã là bạn gái cũ của bạn trai cô, không bằng gặp mặt nhau rồi nói chuyện cho rõ ràng.”
Lê Nhạc Vi sửng sốt: “Là có ý gì?” Gặp nhau?
Đó có phải là điều mà cô ấy đang nghĩ không?
Trong mắt Tô Cẩm hiện lên một nụ cười nhẹ.
“Lê tiểu thư không cần lo lắng, nếu như cô là khách hàng của tôi thì những chuyện này tôi sẽ giải quyết hết, để sau này cô không cần phải lo gì nữa.”
Lê Nhạc Vi đối mặt với ánh mắt của Tô Cẩm, bỗng nhiên nghĩ đến cảnh tượng đêm đó khi hai người mới gặp nhau.
Cô ấy gật đầu, trong mắt toát ra mấy phần tín nhiệm: “Tôi, tôi nghe Tô quán chủ.”
Dứt lời, Tô Cẩm nhìn về phía cửa. Cô khẽ giơ tay lên, cửa phòng đột nhiên mở ra.
Tô Cẩm nhẹ nhàng nói: “Vào đi.”
Lê Nhạc Vi nhìn theo, thấy ngoài cửa không hề có ai, vậy Tô quán chủ đang nói chuyện với ai chứ?
Một giây tiếp theo, cửa lại đóng lại. Lê Nhạc Vi chợt nghĩ đến một khả năng, cô ấy theo bản năng co người lại vào bên trên ghế sô pha, hận không thể vùi mình vào thẳng trong ghế sô pha.