← Quay lại trang sách

Chương 555

Để bày tỏ thành ý, Hứa Lăng Sơn thật sự ngoan ngoãn quét dọn Tam Thanh quán một lượt, ngay cả phòng củi ông ta cũng vào quét sạch, chỉ để thể hiện thành ý của mình.

Cả một đêm, người khác đang ngủ, chỉ có ông ta, không sợ vất vả quét tới quét lui, mãi cho tới khi trời sáng, ông ta mới hớn hở đi tìm Tam Thanh quán chủ.

Tam Thanh quán chủ nhìn cái sân như thay mới, lại bắt gặp ánh mắt mong chờ của người nào đó, ông ấy cố nhịn không cười ra tiếng.

“Ừm, rất tốt, sư đệ lần này thật sự khiến tôi nhìn bằng con mắt khác!”

Ông ấy nói xong liền lấy ra một lá bùa Thiên Lôi.

Khi đang chuẩn bị giao cho Hứa Lăng Sơn, ông ấy ể một tiếng: “Haiz, tôi lấy dư rồi…”

Ông ấy vừa nói vừa thu hồi một lá lại.

Hứa Lăng Sơn vội vàng gọi: “Sư huynh! Lấy cũng lấy ra rồi, chi bằng cho tôi hết đi?”

Tam Thanh quán chủ thu tay lại: “Không được, tuy thành ý của cậu rất tốt, nhưng không tới mức tôi hài lòng, nếu cậu có thể chép hết thư tịch đã làm hỏng trước đây rồi đi phạt quỳ mấy canh giờ, tôi sẽ cho cậu hết hai lá bùa này.”

Hứa Lăng Sơn sắp đần người.

Tiết Tử Sân giỏi gây họa như vậy sao? Chẳng trách bị Tam Thanh quán chủ đuổi đánh!

Ông ta cắn răng, lại nhìn hai lá bùa trong tay Tam Thanh quán chủ.

Tam Thanh quán chủ tiếp tục nói: “Tôi biết thành ý của cậu bình thường, cậu dừng ở đây, tôi cũng sẽ không nói gì, nhưng thành ý bây giờ của cậu chỉ có thể khiến tôi cho cậu một lá bùa.”

Ông ấy nói xong liền đưa một lá bùa cho Hứa Lăng Sơn.

Nhưng Hứa Lăng Sơn không nhận, ông ta trịnh trọng nói: “Sư huynh, lần này gân mạch bị phế, khiến tôi ý thức được rất nhiều chuyện, cho nên tôi sẽ cải tà quy chính, làm người trở lại! Anh đợi tôi, tôi đi làm theo lời anh nói ngay!”

Không phải chỉ là thành ý sao?

Chút thành ý cỏn con, há có thể làm khó được ông ta?

Hơn nữa quét dọn một Tam Thanh quán lại chép thêm mấy quyển sách là có thể có được hai lá bùa Thiên Lôi?

Bất kể là ai gặp phải, cũng sẽ đồng ý vô điều kiện.

Chỉ cần không phải là kẻ ngốc, đều không sẽ từ chối.

Ông ta bỏ lại một câu nói này rồi hớn hở đi làm chuyện thứ hai, cả người tràn trề sức lực.

Tam Thanh quán chủ nhìn bóng lưng ông ta rời đi, đáy mắt tràn ra vài phần thâm ý.

Cho nên nói làm người thật sự không thể quá tham lam!

Lúc này dừng tay cũng có một lá bùa Thiên Lôi rồi, nhưng Hứa Lăng Sơn này lại không muốn từ bỏ lá bùa thứ hai.

Nói thật, kế hoạch của Hứa Lăng Sơn luôn rất tốt, nhưng lần nào cũng bị thất bại, nguyên nhân sâu xa, quan trọng nhất chính là Hứa Lăng Sơn quá tham lam!

Tâm trạng của Tam Thanh quán chủ rất tốt, báo cáo tình hình ở đây cho Tô Cẩm.

Đáy mắt Tô Cẩm mang theo ý cười, xem ra chuyện này rất suôn sẻ.

Đầu óc của Hứa hội trưởng, vừa gặp được lợi ích nhiều hơn sẽ trở nên mụ mị…

Hứa Lăng Sơn vốn không biết mình bị gài!

Khi ông ta chép sách còn ở đó dương dương đắc ý!

Chỉ cần ông ta có được bùa Thiên Lôi, qua hai ngày nữa sẽ là ngày chết của Tô Cẩm!

Ông ta muốn cho Tô Cẩm chết trong tay bùa Thiên Lôi của chính cô! Ha, còn có cái chết nào có thể nghẹn uất hơn cái này?

Vừa nghĩ tới mình lại gần một bước so với kế hoạch, ông ta chép sách tới phiền chán lại lần nữa tràn ngập động lực!

giết chết Tô Cẩm, ông ta làm được!

Mỗi một bước bây giờ của ông ta đều là chuẩn bị để giết chết Tô Cẩm!

Hứa Lăng Sơn cười tới gần như nở hoa.