← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 9 (2) 2. Cách nhà nghiên cứu Williamd D. Hersey học nhớ đám đông

Hersey kể như sau: “Ngày nọ tôi đến tham dự một cuộc họp mặt ở câu lạc bộ Rotary Club tại Sharon, bang Mass., nhằm mục đích thảo luận về quỹ công trái nhà nước.

Trong bữa ăn tối, vị chủ tọa tình cờ bảo rằng ông thống đốc bang đã từng tới đây phát biểu và ông ta đã nhớ tên từng người. “Này Bill”, ông ấy quay lại và nói, “anh có thể làm được điều đó không?”.

Lần đầu tiên tôi giật nảy cả người. Tôi chưa bao giờ nghe hỏi như thế trước đây.

“Tôi không biết”, tôi ngập ngừng lên tiếng. “Có thể được, nếu ông nói tên của họ cho tôi biết...”.

Thế là sau khi vị chủ tọa kể tên những người kia xong tôi liền soạn một bản tóm tắt trên 5 chiếc khăn trải bàn, quanh mỗi chiếc khăn là 6 cái ghế. Rồi tôi viết tên từng người theo thứ tự chỗ ngồi của họ. Tôi còn ghi chú công việc kinh doanh của từng người.

Nhờ sự xác định, nhìn tên và công việc kinh doanh, rồi nhìn từng người kế tiếp nhau qua từng cái bàn, tôi ghi nhớ tất cả họ trong vòng nửa giờ. Tuy đã ghi nhớ rồi nhưng tôi vẫn không chắc lắm.

Sau đó là một cuộc kiểm tra lớn.

Lúc tôi bàn về quỹ công trái nhà nước và giải thích quỹ thu nhập từ nhiều nguồn ra sao, tôi đề nghị họ thành lập một ngân quỹ từ tư cách hội viên của họ. Tôi nói: “Quý vị đại diện cho gần 30 nguồn thu nhập khác nhau”. Rồi tôi gọi tên từng người và nói to lên công việc kinh doanh đặc biệt của họ.

Cuối cùng, tôi đã thành công! Họ nhảy lên và vỗ tay hoan hô nồng nhiệt. Đây quả là một ngày đáng nhớ đối với tôi.

Tuần sau, tôi gặp 47 người ở Stoughton Rotary Club. Tôi tiếp tục thực hiện việc này và gặp không ít khó khăn, vì tôi ghi nhớ trong bữa ăn chứ không gặp riêng từng người. Cuối cùng, tôi bắt đầu sử dụng con đường tắt. Tôi ghi nhớ một bảng phân công của câu lạc bộ. Khi tôi tham dự cuộc họp rồi gặp riêng từng người, mặt đối mặt, tôi nói: “Ô, vâng, anh là Fred, hoạt động trong siêu thị. Còn anh là Jack, làm ngành buôn vải len”.

Dù tôi tiếp tục nói chủ yếu về quỹ công trái song tôi bắt đầu nổi tiếng vì có một trí nhớ phi thường. Một thời gian dài trước đây tôi được mời nói chuyện ở Stoughton Rotary Club. Về sau người ta yêu cầu tôi đến thuyết trình về cách luyện trí nhớ. Đó là lần đầu tiên tôi bàn về cách ghi nhớ số điện thoại.

Dần dần tôi thuyết trình tinh tế hơn rồi bắt đầu gây quỹ công trái ở những câu lạc bộ. Người ta đã hưởng ứng rất nhiệt tình”.

Thưa bạn, điều này bạn “thâu tóm” nhanh đấy, miễn sao bạn chịu thực hành những điều đã học trong quyển sách này là được.

A. Những mẹo quan trọng để nhớ nhiều nhóm người

Đừng bao giờ cho phép bất kỳ người nào cản trở khi bạn giới thiệu bản thân với những người lạ. Không để bất kỳ ai kéo bạn ra khỏi mục đích của bạn, làm bạn sao nhãng hay cố giữ độc quyền sự chú ý của bạn.

Khi bạn bị đẩy tới và được giới thiệu vội vàng với nhiều người, bạn chộp liền những cái tên thì chẳng bao lâu bạn có thể đi lại và nói: “ông biết không, tôi không nghe được tên ông” hoặc “Tôi gặp anh nhanh quá nên không biết chính xác tên anh ạ”.

Hãy từ tốn tiếp cận, tìm cách ghi nhớ tên, gương mặt và những sự kiện về người khác. Nhờ điều này, những người mà bạn gặp sẽ quý mến bạn. Xin nhớ, bạn là một người lạ đối với họ. Họ quan tâm tới việc tạo ấn tượng cho bạn hơn là bạn gây ấn tượng cho họ.

Trong lúc Bạn đang quan sát và ghi nhớ mặt lẫn tên của họ thì họ cảm thấy được đánh giá cao vì bạn đang chú ý đặc biệt vào họ và còn vì bạn quan tâm tới điều họ nói nữa.

Khi làm như thế bạn đã vun đắp thêm cái tôi, sự tự mãn và cá tính của họ, giống như thầm nói với họ rằng “Tôi biết ông là một nhân vật quan trọng!”.

Một lần nữa tôi muốn nhắc lại quy tắc cơ bản rất quan trọng này: hãy luôn để người khác gây ấn tượng cho bạn.

Đừng lo về điều họ nghĩ về bạn. Họ muôn tạo ấn tượng tốt đối với bạn, với điều kiện là bạn cố nhận lấy ấn tượng tốt đó!

B. Làm gì trước khi gặp nhóm mới trong lần đầu tiên

Bạn cần có thời gian để tìm hiểu những người bạn sắp gặp. Nếu họ là đối tác kinh doanh hoặc được nối kết qua cách nào đó thì chắc chắn bạn cần xác định trước về họ.

Không làm điều này thì thật là tai hại. Thí dụ, có một diễn giả nổi tiếng, người này là hạ sĩ quan trong lực lượng hải quân. Anh ta lỡ lời chế nhạo công khai một nhân vật quan trọng trong lực lượng hải quân người mặc thường phục đang ngồi phía dưới nghe anh ta diễn thuyết. Sự lỡ lời của anh khiến đám đông huýt sáo ầm ĩ và anh ta bị buộc ngưng diễn thuyết nửa chừng.

Để tránh lỡ lời bạn hãy luôn tìm ra ai là nhân vật rất quan trọng trước hết và làm nổi bật họ.

Nhà nghiên cứu William D. Hersey kể rằng:

“Vài năm trước đây, trong một buổi họp mặt chính thức có mời tiệc, chàng diễn viên nọ xuất hiện trong rạp hát. Anh ta là khách mời danh dự, cùng đi với những nhân vật quan trọng và ngôi sao điện ảnh. Trong nhóm khán giả có cựu Tổng thống Harry S. Truman. Mặc dù chàng diễn viên trẻ được thông báo rằng ông Harry là người đứng giữa đám quan khách song anh ta không chú ý. Lát sau, khi ông Harry hòa lẫn trong đám đông, ông lên tiếng chào chàng diễn viên trẻ và hào phóng ca ngợi anh ta. Chàng diễn viên trả lời: “Tôi đoán là nhiều người sẽ nhầm ông đấy”.

Ông Truman cười tinh quái và hỏi anh ta nói như thế là có ý nghĩa gì. “Tôi đoán nhiều người sẽ nhầm ông là Harry Truman”.

“Điều đó thì có gì sai không?”, vị cựu Tổng thống Mỹ nhe răng cười và hỏi vặn lại.

“Không có gì. Ngoại trừ việc nó làm người ta phải lúng túng”.

Bạn nên dành ra vài phút để suy nghĩ về người mà bạn sắp gặp, người mà bạn muốn gặp hoặc người mà bạn đã gặp trước đây, có lẽ là cần lắm đấy.

Hãy bắt đầu bằng cách nghĩ về những điều mà một người quen biết cũ thích nghe về bản thân họ. Đừng lạm dụng quá mức. Cần thành thật. Thực hành dần dần. Đánh giá từng chút, từng chút một. Đó là cách làm cho tâm trí bạn được tự nhiên. Hãy hành động như bạn đã biết rõ từng người, hoặc ít nhất là biết sơ qua về anh ta.

C. Tại sao không nên lẫn nhóm này sang nhóm khác

Thí dụ, khi đứng trước ban lãnh đạo một công ty đa quốc gia hay trước nhiều người trong những tổ chức cạnh tranh, một diễn giả đánh giá người khác không dúng là một trong những lỗi lầm tồi tệ nhất mà họ có thể phạm phải. Không có gì khiến người ta bối rối hơn là việc đứng lên để nhận phần thưởng, lời khen danh dự hay đơn thuần chỉ là cúi chào rồi nghe diễn giả chuyển anh ta sang một nhóm khác cũng đang có mặt.

Lần nọ, tôi tham dự một hội nghi kinh doanh về đại lý du lịch. Tôi đã thấy một điều xảy ra khi diễn giả nhận xét không đúng về tất cả những người đang có mặt, quy chụp họ là “nhân viên bảo hiểm du lịch”. Mặc dù lúc đó có ba người là nhân viên bảo hiểm thật, song 400 người còn lại thì hoàn toàn không phải. Một lỗi như thế khó mà tha thứ được và nó là kết quả của một sự thiếu cẩn trọng hoàn toàn.

Người bán hàng và công nhân tuy ở những lãnh vực khác nhau song họ có thể tự hào về công việc của họ lúc được sáp nhập chung với nhau.

Một người bán hàng có liên quan đến việc quản lý không thích ngồi với người bán hàng có địa vị thấp hơn, hay bị “phân loại” hoặc so sánh với những người có địa vị kém hơn hoặc ít quan trọng hơn.

Thẻ đeo trên ngực của một người cho thấy sự quan trọng của anh ta. Khi bạn làm anh ta tổn thương bằng một lời lăng mạ - và dùng lời nói để hạ anh ta xuống cũng là cách lăng nhục anh ta. Anh ta sẽ giận dữ vì mọi người đều nhìn thấy tấm thẻ cho thấy cấp bậc quan trọng của anh ta trên ngực. Do đó bạn nên luôn cẩn thận lúc xếp hạng hay phân loại ai đó. Nếu họ là một trong những “con chốt” thì bạn cũng nên xếp họ vào “hàng ghế dành cho vua”.

D. Làm thế nào để không nhầm nghề nghiệp của từng người trong một nhóm

Nếu bạn là diễn giả tham dự một hội nghị lớn, thông

thường lúc ấy sẽ có nhiều thành phần tham dự: những người có chức vụ cao, những ủy viên ban quản trị và các công nhân. Bạn cần luôn kiểm tra trước tên và chức vụ của họ một cách tỉ mỉ. Bạn nên dành thời gian tập hợp họ thành nhóm.

Bạn cần tìm cách tập hợp các công nhân lại thành một dãy trước khi bắt đầu thuyết trình. Bạn hãy lập danh sách này trước rồi nghiên cứu nó.

Như bạn thấy đấy, trước hết tôi phân loại các viên chức nêu trên theo thứ tự chức vụ rồi cẩn thận nối kết chức vụ với tên của họ. Đây là cách làm giảm đi chức vụ quan trọng của họ.

Còn bây giờ, tôi phân loại những người cùng một vị trí hay thang bậc, họ là những người từ các chi nhánh của một công ty khác nhau hay từ những hãng đối tác trong một cuộc họp.

Về sau, khi gặp lại những người trong danh sách trên tôi không thấy khó khăn gì trong việc nhớ tên và công ty của họ. Như bạn thấy đấy, tôi chuyển những cái tên thành các biểu tượng hoặc hình ảnh cụ thể và có thể nhớ lại được. Trong tâm trí tôi, “Hoàng” được nhớ là “hoàn”, còn “Kim Ngân” được nhớ là “tiền”.

Dĩ nhiên bạn có thể chọn hình ảnh khác nhau để liên kết những cái tên nêu trên. Hình ảnh càng buồn cười càng tốt. Dù bạn làm bất cứ nghề nào, bạn cũng có thể nhớ được cả một nhóm người nếu thực hiện đúng những nguyên tắc mà tôi đã trình bày ở chương này.

Bí quyết đơn giản phải không? Khi gặp ai đó bạn cần hỏi tên của họ lần nữa. Cái tên phải chính xác. Nghe đánh vần tên đó. Tạo ra một vài chú thích “thú vị” về cái tên đó. Đừng bao giờ bạn nói: “Chao ôi, cái tên buồn cười quá”. Thay vào đó bạn lên tiếng: Ái chà, đây là một cái tên đáng chú ý” hoặc “Ồ, anh có cái tên lạ thật. Xin cho tôi biết, cái tên đó có nghĩa là gì?”.

Nghe hỏi như thế, người ta sẽ háo hức nói cho bạn biết và tỏ ra thích bạn. Và khi đã thích bạn rồi thì họ sẽ dễ nhớ đến bạn. Và khi đã nhớ bạn rồi thì họ muốn làm ăn với bạn.

Xin nhớ, khi đối mặt với một người mà bạn vừa gặp, hãy nhìn gương mặt người ấy rồi chọn vài đặc điểm nổi bật. Hãy thầm nói: “Thưa bà Hồng My, bà có cặp chân mày (My) màu hồng tuyệt đẹp. Tôi nghĩ cặp chân mày có kích cỡ lớn hơn bình thường của bà được kẻ bằng màu hồng đấy”.

Bạn hãy tự lập lại nhiều lần cho tới khi hình dung được cặp chân mày của bà Hồng My kẻ màu hồng. Nếu nhớ được điều này thì trong bất kỳ trường hợp nào bạn vẫn có thể nhận ra sự kết hợp đó trong tâm trí.

Không có sự khác biệt trong việc nhớ những nhóm người hay chỉ nhớ một người tại một thời điểm nhất định. Bạn có thể nhớ lần lượt tất cả. Đó là bí quyết trong việc nhớ mặt, tên và sự kiện về người khác, nhớ bất kỳ cái gì và đó là bí quyết của sự thành công.

Nào, mời bạn đọc tiếp những điều khác nhé.