Chương 553 Huyết Mạch Đê Tiện
Sau một lát, ầm... Một quang trụ kim sắc khổng lồ phóng lên tận trời, đại điện lập tức bị tạo thành một lỗ lớn, tất cả dân chúng xung quanh đều hiện ra tu vi hoặc bay hoặc nhảy lên trên đỉnh, nhìn về phía quang trụ kim sắc trên không đại điện, tò mò bàn tán xôn xao với nhau.
Bên trong quang trụ, thân ảnh Thạch Hạo đứng thẳng chậm rãi lên cao, nhắm mắt lại chìm đắm bên trong quang trụ, sau một lát kim sắc dần nhạt đi rồi biến mất, một hư ảnh thạch đầu kim sắc bay múa quanh Thạch Hạo.
- Cái gì? Là huyết mạch của Hoàng thất!
- Đáng chết, là tên con hoang Tây Vực, hắn vào thành.
Bốn đạo thân ảnh bỗng chốc ngưng tụ xung quanh Thạch Hạo, mỗi một người đều siêu phàm trác tuyệt, khí tức như hải.
Phía dưới, tiểu nam hài chỉ đường trước đó hưng phấn kêu lên:
- Hắn cũng là huyết mạch Hoàng thất như ta. Ai... Chắc chắn hắn là con riêng, vừa rồi còn gạt ta.
Lão giả túm lấy bả vai tiểu nam hài, bay về phía sau, quát to:
~ LUI...
Những người còn lại cũng lần lượt lui theo.
Trong lòng Thạch Hạo bách vị tạp trần, dù dự đoán được từ trước, nhưng lúc thật sự chứng thực, trong lòng không khỏi dâng trào, ta có mẫu thân, mẫu thân ta bị trấn áp dưới chân núi mấy chục năm, không kịp chờ đợi muốn chạy đến Hoàng thành cứu mẫu thân ra ngay.
- Ngươi dám đến Thạch thành!
- Con hoang to gan, dám kích hoạt huyết mạch, hôm nay ngươi phải chết.
- Huyết mạch Hoàng thất tuyệt đối không thể chứa ô uế...
- Con hoang, mau quỳ xuống đất lĩnh tội!
Bốn Siêu Phàm đại năng xung quanh đều cầm thần binh trong tay, căm tức quát Thạch Hạo.
Trong lòng Thạch Hạo cảm thấy nặng nề, vươn tay ra ngưng hiện Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao trên lòng bàn tay, hạ giọng nói:
- Trước kia các ngươi cũng có vẻ mặt đáng ghét này với mẫu thân ta! Hôm nay ta sẽ đòi lại chút lãi cho mẫu thân ta.
- Tiểu tử ngang ngược... Nhận lấy cái chết đi...
Một cây trường thương đâm rách hư không, trong nháy mắt xuất hiện ngay trước mắt Thạch Hạo, đâm về phía trán không chút lưu tình.
Thạch Hạo vung Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao trong tay lên, keng...
Trường thương đột nhiên bị đẩy ra, quét mắt nhìn dân chúng Thạch thành phía dưới, đột nhiên phóng lên tận trời, quát chói tai:
- Đấu một trận trên không đi!
- Tam tiễn trục nguyệt...
Một tên to con trung niên, đột nhiên kéo trường cung tối đen nhắm ngay Thạch Hạo, vút vút vút... Ba mũi tên bay ra, tên như lưu quang.
Bên trong tầng mây trên không trung, rầm rầm rầm... Ba tiếng nổ mạnh kịch liệt vang lên, gợn sóng dữ dội khuếch tán trong không trung, mây trên trời lập tức quang đãng, một mảnh xanh ngắt.
Bốn vị Siêu Phàm đại năng, thân ảnh vặn vẹo biến mất giữa không trung đại điện.
Giữa không trung, cuồng phong càn quét, Thạch Hạo cầm Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao trong tay, gió thổi vào đạo bào phất phơ bay múa.
Bốn Siêu Phàm đại năng vây quanh bốn phía.
Một lão giả âm trầm nói:
- Nếu ngươi cứ trốn ở Tây Vực, may ra còn có thể tiêu dao một kiếp, nhưng hiện tại ngươi dám chạy đến Đông Vực, còn dám tới Thạch thành kích hoạt huyết mạch, quả thực là mạo hiểm làm liều, thật sự cho rằng kích hoạt Hoàng thất huyết mạch thì ngươi chính là Hoàng thất sao?
Tên to khỏe cầm trường cung tối đen khinh thường nói:
- Huyết mạch đê tiện của Tây Vực cũng xứng mang theo Hoàng thất chi danh? Chỉ là một đứa con hoang mà thôi.
Con hoang? Thạch Hạo đột nhiên quay đầu nhìn tên to khỏe tối đen kia, ánh mắt hiện lên một đạo hàn quang, cười lạnh nói:
- Hoàng thất? Ai thèm quan tâm đến Hoàng thất của các ngươi?
Ta chỉ muốn xác nhận thân phận mình mà thôi, còn bây giờ là muốn đòi lại công bằng cho mẫu thân ta.
Một tên to con khiêng đại đao, cười lạnh nói:
- Công bằng? Để ta xem ngươi có tư cách gì tìm chúng ta đòi công bằng? Nhất đao khai sơn!
Thân ảnh tên to con lóe lên xuất hiện ngay trước mặt Thạch Hạo, một đao quét ngang chém về phía hông Thạch Hạo, nếu thật sự tin lời hắn kêu to nhất đao khai sơn, giơ vũ khí lên ngăn cản thì sẽ bị một đao kia chém thành hai đoạn.
Thạch Hạo đột nhiên bay ra ngoài, đao quang sắc bén nở rộ trên đại đao, bay về phía Thạch Hạo.
Thạch Hạo bay lượn xoay tròn giữa không trung, tránh thoát đao quang sắc bén đồng thời, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao vung ra chém về phía bên cạnh.
Tên to con bên cạnh tay cầm trường cung, trường cung màu đen lập tức giương lên, bang... Một tiếng đinh tai nhức óc vang vọng, tên to con tay cầm trường cung đau đớn kêu lên một tiếng, sức mạnh khổng lồ chấn động cung tên run lên một trận, cánh tay run rẩy lảo đảo bay ngược về sau.
Thân ảnh lão giả lóe lên xuất hiện ngay bên cạnh Thạch Hạo, đâm ra một thương, hí... Một đầu Giao Long dữ tợn quấn quanh trên trường thương, đánh về phía Thạch Hạo.
"Kéc... ' Kim quang trên thân Thạch Hạo loé lên, hóa thành một con chim ưng, bỗng chốc thoát khỏi sự khóa chặt của Giao Long, giống như một vệt kim quang xông thẳng về phía lão giả.