Chương 614 Thánh Đường Giúp Phạm Hiển
Chỉ thấy Ninh Khuyết mặc đạo bào từ không trung bay lượn mà đến, lơ lửng trên không Thánh Đường.
Ninh Khuyết cúi đầu nhìn mấy vạn Thánh Đường đệ tử phía dưới, vô thức nhíu mày, nơi này là Thánh Đường? Phạm Hiền làm sao lại tại nơi này?
Lão đường chủ tiến lên một bước, ngẩng đầu nhìn Ninh Khuyết, ngưng trọng nói:
- Đạo môn đệ tử!
Đông đảo Thánh Đường đệ tử phía dưới lập tức nháo nhào, khách quý đến đây xem lễ cũng đều kinh ngạc nhìn Ninh Khuyết, khoảng thời gian này Đạo môn danh dương bốn vực, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy Đạo môn đệ tử, hắn mặc đạo bào trong truyền thuyết ư? Thật không hổ là viễn cổ Hồng Hoang, có vẻ thật sự là bất phàm.
Có mấy người sắc mặt cổ quái, đây chính là đạo sĩ? Hình như ở Đại Minh quốc cũng có! Thanh Phong kia cũng là tự xưng bần đạo, hắn là thật hay giả?
Ninh Khuyết quét mắt một cái đã phát hiện ra Phạm Hiền, hắn nhìn chằm chằm năm tầng lầu các quát lớn:
- Phạm Hiền, ngươi thật là to gan, đại náo Địa Phủ, đả thương âm binh thần tướng, còn thả vô số ác quỷ ra ngoài, ngươi có biết tội của ngươi không?!
Phạm Hiền từ từ đứng lên, dựa vào lan can, ngẩng đầu nhìn Ninh Khuyết:
~ Ta cũng chỉ là bất đắc dĩ. Mối thù giết mẹ, không thể không báo.
Ninh Khuyết ngưng trọng nhìn hắn, phẫn nộ quát:
- Vậy ngươi có biết ngươi nhiễu loạn trật tự âm dương, thả ra ngàn vạn oan hồn lệ quỷ, dẫn tới bao nhiêu nhiễu loạn trên nhân gian hay không? Âm quy như núi, vong pháp vô tình, theo ta quay lại Địa Phủ lãnh phạt!
Phạm Hiền nắm chặt lan can ngẩng đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Ninh Khuyết:
- Không nghĩ tới ngươi vậy mà đến bắt ta, lúc ở bên trong Hãn Hải bí cảnh chúng ta còn xem nhau là chiến hữu, giờ đây lại đụng tới đao binh, quả nhiên là thế sự biến hóa khôn lường. Còn xin Thanh Minh đạo trưởng cho ta thêm một chút thời gian. Sự tình ở Địa Phủ, về sau ta sẽ cho ngươi một cái công đạo, nhưng hiện giờ ta muốn trả mối thù cho mẫu thân của ta trước.
Ninh Khuyết lạnh giọng:
- Chấp mê bất ngộ!
Hắn vung tay lên, ngay tức khắc Câu Hồn tỏa liên rầm rầm phóng về phía Phạm Hiền.
- Thần thuật, thần thánh bình chướng!
Một tiếng thét đanh gọn vang lên.
Một bức bình phong thủy tinh óng ánh ngưng kết giữa không trung, làm thành vách ngăn giữa năm tầng lầu các.
Keng Xiềng xích đâm vào bình chướng thủy tinh, lập tức toả ra hào quang rực rỡ, ngay lập tức bị ngăn lại.
Lão đường chủ xuất hiện ngay phía trên bình chướng, ánh mắt sắc bén nhìn Phạm Hiền, mở miệng:
- Đạo môn đệ tử, các ngươi không khỏi quá mức bá đạo đi! Phạm Hiền chính là Hạo Nhiên thập tam tiên sinh, một trong những đệ tử thân truyền của Thánh giả, các ngươi có tư cách gì xử phạt hắn?
Ninh Khuyết nhàn nhạt nói:
- Đã phạm sai lầm thì phải nhận phạt, chuyện này không liên quan gì đến thân phận cả.
Thân ảnh hắn lóe lên xuất hiện phía trên bình chướng thủy tinh, đưa tay vỗ một cái. Tiếng vang trầm bổng ngân lên, quỷ khí đen nhánh tỏa ra, toàn bộ bình chướng phát ra những tiếng giòn vang răng rắc.
Lão đường chủ biến sắc, không tốt...
Phanh!
Toàn bộ bình chướng vỡ nát, huỳnh quang phiêu tán đầy trời, lão đường chủ nhịn không được lảo đảo.
Ánh mắt Phạm Hiền ngưng đọng, đạp không bay lên, trường kiếm bên hông tuốt ra khỏi vỏ, hạo nhiên kiếm khí hướng về phía Ninh Khuyết bay đến.
Ninh Khuyết đưa tay chộp một cái, bàn tay bị quỷ khí bao bọc, nắm lấy lưỡi kiếm. Hạo nhiên kiếm khí sắc bén vô song vô thanh vô tức bị Ninh Khuyết giữ chặt, không thể động đậy nữa.
Con ngươi của Phạm Hiền co rụt, hạo nhiên kiếm khí cư nhiên bị một bàn tay chặn đứng, sao có thể như vậy được? Lúc này hắn nghĩ cũng không kịp nghĩ, lập tức xoay người bỏ chạy.
Tay Ninh Khuyết siết chặt, hạo nhiên kiếm khí thoáng chốc gãy nát, xiềng xích rầm rầm phóng ra, hướng về phía Phạm Hiền.
Bỗng một cột ánh sáng từ phía dưới vụt đến, đâm vào Câu Hồn tỏa liên, quang diễm bắn ra bốn phía. Cột sáng chặn đứng Câu Hồn tỏa liên tới không được mà lùi cũng không xong.
Ninh Khuyết nhíu mày, tay bỗng run lên, một tia chớp đỏ như máu xuất hiện, trong nháy mắt đã bao phủ cột sáng kia. Câu Hồn tỏa liên mang theo vạn lôi chỉ thế đẩy kim hoàng sắc cột sáng chảy xiết mà đi.
“Oanh!
Nơi xa, một tòa đại điện nổ lên từng tiếng ầm vang, một bóng người chật vật bay ra, là nữ tử trung niên, trên người khoác bạch bào, sắc mặt âm trầm lơ lửng giữa không trung.
Lão đường chủ, tân đường chủ, đại chủ giáo cùng Tài Quyết ti ti tòa một thân trang phục đen đồng thời xuất hiện trên đường truy kích của Ninh Khuyết, chặn hắn lại.
Ninh Khuyết tay cầm Câu Hồn tỏa liên, lạnh giọng:
- Tránh ra!