Chương 656 Các Phương Tề Tụ
Đoàn người Vũ Lăng vương từ long xa bước ra, đứng tại chỗ.
Dương tướng quân nhìn thoáng qua Vũ Lăng vương, hạ thấp giọng:
- Vũ Lăng vương, chúng ta nên tiến vào!
Vũ Lãng vương lạnh nhạt nói:
- Chờ một chút!
Dương tướng quân nghi hoặc:
- Còn chờ cái gì? Đại điển sắp bắt đầu.
Vũ Lãng vương:
- Chờ viện binh!
Viện binh? Trong lòng mọi người đều dâng lên một cỗ nghi hoặc, viện binh ở đâu ra?
Thạch Hạo Thái Tử cười giải thích:
- Vì để cho ta có thể thắng thế trong đại điển, chiếm được cảm tình của Hỏa Quốc công chúa, phụ hoàng cố ý mời hai vị viện binh đến tương trợ.
Dương tướng quân nhìn Thạch Hạo Thái Tử, trong mắt mang theo hoài nghi, Thạch hoàng bệ hạ đâu có nói với ta như vậy!
Thạch hoàng bệ hạ rõ ràng phân phó, trận này Hỏa Quốc công chúa chọn ai cũng không nên cưỡng cầu, chỉ cần đi ngang qua sân khấu là xong, Hỏa Quốc cuối cùng cũng thuộc về Thánh Địa, trong lòng bệ hạ đã sớm biết là đi không một chuyến, như thế nào lại phái viện binh?!
Thạch Hạo quay đầu nhìn về phía sau, cười nói:
- Viện binh đến rồi!
Tất cả mọi người nhìn lại, chỉ thấy hai người mặc áo đen, mang theo đấu bồng đen thần thần bí bí, cước bộ không nhanh, nhưng thân ảnh chỉ cần chớp mắt hai cái liền đến được bên cạnh mọi người.
Thạch Hạo khóe miệng co giật, truyền âm hỏi:
“Các ngươi ăn mặc kiểu gì vậy?"
Ninh Khuyết bất đắc dĩ truyền âm:
- Đều là sư huynh an bài"
Bạch Hiểu Thuần dương dương tự đắc:
“Nhìn vậy mới thần bí! Có phải là nhìn rất khí chất, cảm thấy rõ ràng là cao thủ hay không?"
Những người còn lại đánh giá Ninh Khuyết và Bạch Hiểu Thuần, trong lòng nghiêm nghị, thần bí như vậy, chẳng lẽ bệ hạ âm thầm bồi dưỡng cao thủ?
Vũ Lãng vương mở miệng nói:
- Chúng ta vào thôi!
Thạch Hạo Thái Tử nhẹ gật đầu, đi ở phía trước, những người còn lại vội vàng đuổi theo.
Cửa cung đã mở, mọi người dọc theo đường lớn đi vào, thủ vệ cấm vệ nghiêm nghị đứng thẳng, phảng phất không thấy được bọn họ vậy, dù Bạch Hiểu Thuần Ninh Khuyết ăn mặc cổ quái cũng không kiểm tra, trực tiếp cho qua.
Hỏa Linh Nhi chọn phò mã, các đại thế lực tề tụ, cách ăn mặc cổ quái cũng không thiếu, chẳng lẽ muốn thăm dò từng người sao?
Nếu như vì vậy mà đắc tội các đại thế lực, thực sự là được không bù mất! Cho nên Hỏa Hoàng trực tiếp hạ lệnh, tất cả người đến thì đều được vào.
Mọi người vừa đi vào hoàng cung liền có một tiểu thái giám chào đón, bọn họ lập tức dừng chân.
Tiểu thái giám khom người, cung kính nói:
- Cung thỉnh Thạch quốc Thái Tử điện hạ cùng chư vị đại nhân.
Bệ hạ lệnh ta đến đây nghênh đón chư vị, đưa chư vị đến Hỏa Thần Điện.
Thạch Hạo Thái Tử nhẹ nhàng gật đầu:
- Làm phiền!
Dương tướng quân nghi hoặc đánh giá Thạch Hạo Thái Tử, kỳ quái, sao cứ cảm thấy Thái Tử dường như biến thành người khác?
Từ lúc nào mà Thái Tử điện hạ lại khách khí như vậy đối với một tên tiểu thái giám?
Tiểu thái giám cung kính nói:
- Thái Tử điện hạ, mời theo ta!
Xong hắn khom người dẫn đầu mọi người đi về phía trước.
Lát sau, mọi người đi vào một tòa cung điện, mái hiên có hình hỏa diễm bay lên, một con chu tước to lớn đứng trên đỉnh cung điện, cửa cung mở rộng, một đạo ánh sáng đỏ rực bao phủ đại môn.
Tiểu thái giám cung kính đứng bên cạnh:
- Đây chính là Hỏa Thần Điện, Thái Tử điện hạ cùng chư vị đại nhân, mời vào.
Thạch Hạo đi trước mọi người, bước xuyên qua màn sáng, nháy mắt liền tiến vào không gian riêng biệt. Có một gốc thần thụ xanh um tươi tốt đứng vững giữa trung tâm, tán cây khổng lồ bao phủ, Hỏa Hoàng ngồi trên hoàng vị, cao cao tại thượng, bên dưới là văn võ trọng thần cùng các đại thế lực.
Màn sáng lại nổi lên một trận gợn sóng, đám người Thạch Hạo từ trong gợn sóng bước ra, đầu tiên nhìn thấy chính là cảnh tượng này.
Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt nhìn về hướng bọn người Thạch Hạo.
Lão Hỏa Hoàng cười nhạt:
- Bản hoàng thay mặt tiểu nữ hoan nghênh khách quý, mời an vị.
Thạch Hạo Thái Tử xoay người, thi lễ:
- Đa tạ Hỏa Hoàng bệ hạ.
Nói rồi mang theo mọi người đi đến chỗ ngồi.
Một thanh âm âm dương quái khí vang lên:
- Hắc hắc! Hỏa Quốc công chúa tôn quý cỡ nào, kén phò mã dĩ nhiên là lựa chọn thiên kiêu nhân kiệt, Thạch quốc mà cũng gọi là thiên kiêu sao?
Bên cạnh lại có thanh âm trêu tức:
- Hồi bẩm đảo chủ đại nhân, Thạch quốc hẳn là có thiên kiêu.
Thạch Hạo vương chẳng phải đã từng đại náo Thạch quốc hoàng cung, chặt đứt Thần Long thiên trụ đó sao.
Ha ha ha! Các đại thế lực đang có mặt đều phát ra tiếng cười chế giễu.
Thạch Hạo tìm theo tiếng nói, chỉ thấy ở khu vực hơi xa nơi này có một đám người biểu tình khinh miệt nhìn nhóm người mình.