← Quay lại trang sách

Chương 662 Động Tác Của Chư Thánh

Trên đường đi chư vị tướng quân chém giết hỏa thú nhiều đếm không xuể, trong đó có một số hỏa thú mà chư vị tướng quân không địch nổi thì sẽ bị Bạch Hiểu Thuần ra tay đóng băng rồi sẽ bị chư vị tướng quân chém giết.

Chư vị tướng quân một đường đại chiến, tràn đầy tinh thần và hưng phấn vô cùng, đó giờ chưa được trải nghiệm chiến đấu thông thuận như vậy. Dưới sự trợ giúp của Bạch Hiểu Thuần, công kích và hành động của hỏa thú đều bị đông cứng, chúng chỉ có thể đứng im chịu đòn. Cảm giác chiến đấu này quá đã luôn, trong lòng không khối oán trách bệ hạ có cao thủ mà không chịu mời ra sớm hơn!

Đoàn người Thạch quốc tiến về phương Tây, trừ Bạch Hiểu Thuần cường lực phụ trợ ra thì những người còn lại không ai biểu hiện gì đáng kinh ngạc nên đám người ngoại giới cũng không chú ý nhiều, ai cũng tập trung toàn lực lên nhóm người của Thánh địa.

Trên đồng bằng dung nham nọ đang có trận đại chiến diễn ra, một cây búa to mang khí thế như muốn phá núi đập xuống chém con hỏa thú cao to mấy mét ra làm hai. Nham thạch nóng rực rơi rụng làm lộ ra một viên nội đan đỏ hồng đang bay ra từ trong cơ thể hỏa thú và lơ lửng trên cái xác đó.

Ánh mắt nam tử kinh hỉ, cười ha ha kêu lên:

- Sớm nghe đồn Truyền Thừa Bí Cảnh Hỏa Quốc là nơi sản xuất một loại nội đan thần bí được coi là chí bảo của người tu luyện hệ hỏa, thì ra chính là nội đan được kết tỉnh trong cơ thể hỏa thú.

Người trung niên đứng bên cạnh cười nói:

- Giết nhiều hỏa thú một chút thì cho dù tìm không được Hỏa Tang thụ cũng coi như không về tay không.

Nam tử phóng người ra bắt lấy nội đan nhưng tay chưa chạm tới thì viên nội đan bỗng nhiên hóa thành một vệt đỏ rực vọt về nơi xa.

Nam tử vác búa lớn cứng đờ, quay đầu quát:

- Ai?

Những người còn lại cũng đều cảnh giác quay đầu nhìn về phương hướng viên nội đan vọt đi.

Biểu tình phẫn nộ của mọi người cứng lại, chỉ thấy ở nơi xa có một con thuyền bạch ngọc đang trôi nổi trên nham thạch, trên thuyền có hơn mười người mặc áo bào của Thánh Đường.

Thần Tinh đứng trước mũi thuyền, tay vuốt ve viên nội đan đỏ hồng, trên mặt mang ý cười ấm áp.

Đám nam tử đứng trên đồng bằng đỏ thẫm ngưng trọng nhìn hành động của người trên thuyền bạch ngọc, tay cầm binh khí chảy đầy mồ hôi.

Nam tử chắp tay để trước ngực, xoay người thi lễ nói:

- Tham kiến Thánh Đường tiểu Thánh Tử cùng chư vị đại nhân.

Những người còn lại cũng đều xoay người thi lễ theo nhưng cũng không buông vũ khí trong tay ra.

Thần Tinh cũng chắp tay để trước ngực thi lễ cười nói:

- Thánh Đường Thần Tinh tham kiến chư vị Phong Vân môn, nguyện Quang thần bảo hộ các ngươi Nam tử buông tay, trầm giọng nói:

- Đa tạ tiểu Thánh Tử, chúng ta còn có chuyện quan trọng phải làm nên đi trước đây.

Người của Phong Vân môn lập tức xoay người muốn chạy xa, nội đan hỏa thú cũng không cần nữa.

- Thần thuật - Trói Buộc!

Trung niên giáo chủ đứng trên thuyền chỉ tay ra.

Nháy mắt từng sợi chỉ sáng óng ánh bao vây xung quanh nhóm người Phong Vân môn và trói chặt họ.

Tráng tử lơ lửng trên không trung, cúi đầu nhìn những sợi chỉ sáng trên người mình, quát:

- Mở ra! Bắp thịt cả người hắn phồng to, toát ra nguyên khí nóng bỏng đỏ rực.

Những người còn lại của Phong Vân môn cũng nâng cao nguyên khí nhưng những sợi chỉ vẫn gắt gao trói chặt họ không mảy may thay đổi gì. Ngược lại vì bọn họ giãy dụa mà những sợi chỉ đó càng thắt lại siết chặt da thịt họ cứa ra từng giọt máu.

Trung niên trưởng lão Phong Vân môn co rút đồng tử nhìn con thuyền bạch ngọc đang tiến lại gần, kinh sợ nói:

- Là Siêu Phàm trung cấp! Đây không phải thực lực của Siêu Phàm sơ cấp, chỉ có Siêu Phàm trung cấp mới có thể khống chế chúng ta.

Nghe được lời của trưởng lão, những người còn lại cũng đều ngưng giãy dụa.

Nam tử cầm đầu cười khổ nhìn Thần Tinh lớn tiếng nói:

- Tiểu Thánh Tử đại nhân, ngài muốn gì?

Thần Tinh cười nói:

- Phụng giáo chủ, phiền ngài thu hồi thần thuật đi!

Trung niên giáo chủ đứng bên cạnh gật đầu vung tay lên, đám người Phong Vân môn ở xa lập tức khôi phục tự do nhưng không còn ai dám chạy trốn nữa. Chênh lệch giữa một cấp của Siêu Phàm cảnh là rất lớn, muốn chạy trốn trước mặt Siêu Phàm trung cấp là chuyện nực cười, không phải ai cũng là đệ tử Đạo môn.

Thần Tinh búng tay, một đạo hồng quang xẹt ngang trời, nội đang đỏ hồng lại xuất hiện trước mặt đám người Phong Vân môn nhưng không có ai vui nổi. Bây giờ họ là đao còn mình là cá, sống chết giờ đều nằm trong tay người khác, mạng còn chưa biết giữ nổi không thì ai còn đám nhớ mong nội đan gì nữa!