← Quay lại trang sách

Chương 674 Cướp Đoạt Lão Tế Linh

Bạch Hiểu Thuần ngẩng đầu nhìn về phía Hỏa Tang thụ nhỏ giọng nói:

- Sư huynh, cây này giống như sống.

Thạch Hạo nhẹ gật đầu.

Một tiếng sấm sét trầm lắng vang lên, toàn bộ Hỏa Thần không gian đều đang điên cuồng vặn vẹo chấn động, tựa như bên ngoài có một cự thú to lớn va chạm Hỏa Thần không gian.

Hỏa Hoàng biến sắc, thầm nghĩ trong lòng:

"Không ổn!"

Cây non của Hỏa Tang thụ bị di dài của Tổ Tế Linh cảm ứng được, không gian Tế Linh sớm hiện thế. Hỏa Tang thụ nháy mắt liền động, xuyên qua màn sáng môn hộ bay ra ngoài. Hỏa Hoàng không để ý những người khác, lập tức theo vào không gian Tế Linh.

Những người còn lại cũng đều nhao nhao hóa thành một đạo quang ảnh xông ra khỏi Hỏa Thần không gian tiến vào ngoại giới.

Bên ngoài Hỏa Thần Điện, một không gian hoa mỹ vặn vẹo bao phủ cả bầu trời, điểm đáng chú ý ở giữa không gian là một gốc cây chết khô, trên cành cây đen nhánh tản ra khí tức cổ lão tang thương, Hỏa Tang thụ lúc này hướng phía trên không gian mà lướt tới.

Bách tính trong thành nhao nhao ngẩng đầu nhìn bầu trời bị không gian bao phủ, tất cả đều thấp giọng nghị luận âm 1, nhưng có rất ít người tỏ thái độ kinh hoảng, chỉ cho là chỗ cử hành đại điển chọn tế của công chúa sinh ra dị cảnh.

Thạch Hạo ngẩng đầu nhìn gốc cây chết kia trên bầu trời, thì thầm nói:

- Đó là cái gì?!

Hỏa Linh Nhi đáp xuống bên người Thạch Hạo, thương cảm nói:

- Đó là Tổ Tế Linh của Hỏa Quốc ta, cũng là một gốc Hỏa Tang thụ, hiện tại đã vẫn lạc.

Bất Tử thi vương của Bất Hủ tộc khặc khặc cười to kêu lên:

- Khó trách Hỏa Hoàng ngươi bằng lòng đem Hỏa Quốc làm đồ cưới, nguyên lai là Tổ Tế Linh của các ngươi vẫn lạc, đã như vậy vậy bản vương liền không khách khí.

Bất Hủ thi vương đằng không hướng vẫn lạc Tổ Tế Linh đánh tới, khí thế màu xanh đen cuồn cuộn quanh thân, tà ác khôn lường.

- Thần thuật - thánh quang lồng giam!

Lam Oánh cũng không cam chịu yếu thế, bầu trời một trận vặn vẹo, từng đạo tia sáng xẹt qua không trung, trong nháy mắt tạo thành một cột sáng lồng giam vây lấy Bất Tử thi vương.

Bất Tử thi vương đánh một quyền vào lồng giam cột sáng, thánh quang tỏa sáng tựa mặt trời.

Lam Oánh đi vào không trung, vừa đi về phía Tổ Tế Linh của Hỏa Quốc, vừa giơ quyền trượng lên quát:

- Thần thuật - trục xuất!

Không gian chung quanh lồng giam ầm vang vỡ vụn, lồng giam cột sáng cùng bên Bất Tử thi vương bên trong nháy mắt rơi xuống trong không gian vỡ vụn, biến mất không còn tăm tích.

Bạch Hiểu Thuần ở phía dưới cảm thán nói:

- Thiệt ngầu quá xá!

Nghị trưởng lão của Thần Kiếm sơn, Hỏa Long vương của Long tộc cũng đều đồng thời bay lên trên Tổ Tế Linh của Hỏa Quốc khi còn sống chính là một cường giả với tu vi đã đạt đỉnh phong chỉ kém một bước là trở thành Thánh Giả, sống hơn ba vạn năm, dù cho hiện tại chết đi, nếu thân thể mang đi luyện chế thì chính là Siêu Phàm nguyên khí khó có được, mà chúng thánh địa đều không hi vọng Hỏa Quốc lại sinh ra một Tổ Tế Linh.

Thân ảnh Hỏa Hoàng xuất hiện tại bầu trời đang bị không gian bao phủ, gầm thét kêu lên:

- Các ngươi thật to gan!

Một quyền đánh về phía Hỏa Long vương của Long tộc, hoàng đạo uy nghiêm quyền thế ngập trời.

Hỏa Long vương không chút nào yếu thế, trên thân nổi lên vô số vảy phiến, hai cánh tay cũng biến thành một đôi long trảo, đầu rồng trở nên càng thêm dữ tợn, một trảo đánh về phía Hỏa Hoàng Một tiếng va chạm chấn động thương khung vang lên, toàn bộ hoàng đô đều có thể nghe rõ ràng, nháy mắt bên trong hoàng đô lâm vào yên tĩnh, tất cả bách tính đều ngẩng đầu ngơ ngác nhìn từng đợt gợn sóng đang dâng trào phía trên hoàng cung, tốc độ càng lúc càng nhanh như một trận cuồng phong quét qua hoàng đô, vải vóc, thúng sọt bay múa đầy trời.

Hỏa Hoàng đẩy lui Hỏa Long vương về sau, trong tay xuất hiện ngọc tỉ, phẫn nộ quát:

- Trấn!

Ngọc tỉ đón gió biến lớn che khuất bầu trời, bay tới trấn áp nhị trưởng lão của Thần Kiếm sơn.

Một đạo kiếm quang sáng như tuyết xẹt qua không trung, keng!

Một tiếng điếc tai, ngọc tỉ to lớn phát ra một tiếng vang giòn răng rắc rồi văng ra ngoài, nhanh chóng thu nhỏ rơi vào trong tay Hỏa Hoàng, phía trên đã xuất hiện một vết nứt.

Nhị trưởng lão của Thần Kiếm lảo đảo lui về sau.

Trong lúc mọi người còn đang đại chiến, Hỏa Tang thụ đã bay vào không gian Tế Linh, dừng lại bên cạnh Tổ Tế Linh héo úa, từng đạo lưu quang từ thân của Tổ Tế Linh tràn vào Hỏa Tang thụ.

Ánh mắt Lam Oánh ngưng lại, giơ cao quyền trượng trong tay, nói:

- Thần thuật - giảo sát!

Trong lòng Hỏa Hoàng vang lên hồi chuông cảnh báo, long hành hổ bộ phóng ra, vượt qua mấy ngàn mét, xuất hiện trước mặt Lam Oánh.

Trước khi hắn kịp đứng vững, từng đạo lưu quang hiện lên, không gian rạn nứt như mạng nhện rồi vỡ tan.