Chương 676 Cướp Đoạt Lão Tế Linh (Hạ)
Hư ảnh của ba thần thú đồng thời hướng ngọc thủ đánh tới phát ra tam sắc thần quang bao phủ thiên khung, ngọc thủ dừng lại cũng phát ra thánh quang óng ánh.
Dưới các loại thần quang, đến ánh mặt trời cũng trở nên ảm đạm phai mờ, bên trong tứ sắc quang mang, ngọc thủ trắng noãn cùng ba thần thú đều nhạt dần rồi biến mất, một tôn thân ảnh chói lọi hiện ra trong không gian vỡ vụn.
Sắc mặt Hỏa Hoàng đại biến, sợ hãi kêu lên:
- Chước Quang Thánh Tử!
Thần Tinh kinh hỉ kêu lên:
- Sư phụ!
Các thế lực còn lại đều lộ ra về mặt ngưng trọng nhìn về phía Chước Quang Thánh Tử trong mắt tràn đầy kiêng kị.
Vô Lượng Quang Thần của Thánh Sơn không ra, Chước Quang Thánh Tử chính là người phát ngôn của quang thần, một thân thực lực mạnh mẽ vô song có thể xưng dưới một người trên vạn người, vô địch Thánh Giả, chém giết mấy ngàn năm, tàn ác vô cùng.
Chước Quang Thánh Tử đưa tay chộp một cái, nguyên khí liền ngưng tụ thành ngọc thủ trắng noãn bay về phía không gian Tế Linh.
Hỏa Hoàng lập tức hoảng loạn, trên trán đổ mồ hôi lạnh:
“Ta tuyệt không phải đối thủ của Chước Quang Thánh Tử, chẳng lẽ căn cơ của Hỏa Quốc ta hôm nay thật muốn đoạn tuyệt sao? "
Không gian Tế Linh trên không đột nhiên vỡ ra một cái khe, một ngón tay bạch cốt duỗi ra từ trong khe hở, xuyên qua không gian, nháy mắt chạm vào ngọc thủ trắng noãn, ngón tay bạch cốt xuyên thủng ngọc thủ khiến nó nổ tung, thánh quang phát ra cực lớn cũng đem ngón tay bạch cốt cũng phá hủy.
Thanh âm thật lớn của Chước Quang Thánh Tử vang vọng bầu trời:
- Ma Nữ Dạ Như Lan của Bất hủ tộc, đã tới sao không hiện thân gặp mặt?
Một tiếng cười thanh thúy vang lên từ vết nứt của không gian, cười hì hì nói:
- Chước Quang Thánh Tử nhớ thương nô gia như thế thật là làm cho nô gia thụ sủng nhược kinh!
Một nữ tử mặc sa y màu đen đi ra từ vết nứt không gian, thân nhẹ như phất liễu, khuôn mặt dụ hoặc xinh đẹp, đôi mắt long lanh mị nhãn như tơ.
Khuê Ú vội vàng bay lên trước, cách một khoảng, quỳ gối giữa không trung dập đầu bái nói:
- Đệ tử bái kiến sư tôn!
Ma Nữ cúi đầu quét mắt qua Khuê U rồi nhìn về phía Thạch Hạo cười hì hì nói:
- Ngươi chính là Thanh Thạch của Đạo môn! Thật không hổ là thiếu niên thiên kiêu, thật là làm cho tỷ tỷ rất thích!
Hỏa Linh Nhi phía dưới thổ phì phì trừng mắt Ma Nữ.
Thạch Hạo cười ha hả nói:
- Ta cũng thích tỷ tỷ, không bằng tỷ tỷ vào Đạo môn, theo ta chung tìm đại đạo đi! Ta có thể ăn chút thiệt thòi, thu tỷ tỷ làm đệ tử.
Ngón tay trắng noãn như ngọc của Ma Nữ nhẹ điểm, cười hì hì nói:
- Miệng lưỡi sắc bén.
Khuê U ngẩng đầu nhìn về phía Thạch Hạo, âm thầm nắm chặt nắm đấm, trong mắt tràn đầy phẫn hận ghen ghét.
Chước Quang Thánh Tử lạnh nhạt nói:
- Chắc hẳn Đông Phương trưởng lão của Thần Kiếm sơn cũng tới!
Một đạo kiếm quang xẹt qua bầu trời, thân ảnh già nua của Đông Phương Đế Minh xuất hiện, chậm rãi mở miệng nói:
- Tổ Tế Linh của Hỏa tộc chính là bằng hữu của lão phu, nên ta tới để tưởng nhớ một phen.
Ma Nữ cười hì hì nói:
- Lời này nếu là do Quân Lâm nói ra ta còn tin mấy phần, nhưng ngươi bắt chước không giống.
Các siêu cấp lão đại lần lượt xuất hiện, dẫn đến trận đại chiến phía dưới tạm ngừng, bọn hắn đã không ảnh hưởng tới chiến cuộc, tương lai của Hỏa Quốc được quyết định dựa vào ván cờ của ba vị siêu cấp lão đại trên không kia.
Ánh mắt Hỏa Hoàng loé lên tia tuyệt vọng, ba cường giả Siêu Phàm đỉnh phong, thì biết cản lại thế nào?
Hỏa Hoàng hai tay kết ấn ở trước ngực, xoay người cung kính cúi đầu kêu lên:
- Chước Quang Thánh Tử đại nhân, Ma Nữ đại nhân, Đông Phương trưởng lão, thân thể của Tổ Tế Linh Hỏa Quốc nguyện ý dâng ra, xin đại nhân cho chúng ta một chút thời gian, để Tổ Tế Linh đem truyền thừa lưu lại.
Chước Quang Thánh Tử giống như tuyên án bình thản nói:
- Từ hôm nay Hỏa Quốc sẽ không còn Tế Linh nữa.
Ma Nữ cùng Đông Phương Đế Minh đều không nói gì, hiển nhiên cũng đồng ý cách nói này, để Hỏa Quốc có Tế Linh mới, rất có thể ngàn năm về sau lại sinh ra một Tổ Tế Linh, ở một mức độ nào đó thánh địa cũng vì đó kiêng kị.
Hỏa Hoàng nắm chặt nắm đấm, đứng lên, trong hai mắt mang theo tuyệt nhiên nói:
“Tuyệt không có khả năng!
Chước Quang Thánh Tử lạnh nhạt nói:
- Tự tìm đường chết!
Hỏa Linh Nhi ở dưới sốt ruột kêu một tiếng phụ hoàng rồi vội vàng bay lên.
Thân ảnh Thạch Hạo khẽ động hóa thành một vệt kim quang biến mất, sau một khắc kim quang hội tụ trước mặt Hỏa Linh Nhi, vừa vặn ngăn trở đường đi, an ủi nói:
- Không cần lo lắng, không có chuyện gì.
- Thế nhưng là phụ hoàng người...
Hỏa Linh Nhi sốt ruột nói.