Chương 683 Thánh Địa Đạo Môn
Thái Dương Hoa bị bắn đến tách ra lần nữa tụ hợp thành Thái Dương Hoa Điền mỹ lệ.
Bạch quang va chạm trước đó cũng hiển lộ thân hình, chính là một thanh thước.
Thần quang của Hạo Thiên kính được thu hồi, bầu trời cũng khôi phục nguyên dạng.
Vô Lượng Quang Thần vẫn luôn trầm mặc đột nhiên mở miệng nói:
- Phu tử!
Một cánh tay già nua duỗi ra từ không trung, nắm chặt một thanh thước, sau đó thân hình phu tử bước ra từ không trung, cười ha hả nói:
- Vô Lượng Quang Thần, dừng tay đi! Các ngươi chiến đấu kinh động quá lớn.
- Hì hì tiểu Quang, ngươi vẫn không có phẩm giá như thế, vậy mà khi dễ một hậu bối.
Một đạo thanh âm thanh thúy vang lên.
Ngữ khí Vô Lượng Quang Thần trầm xuống nói:
- Minh vương!
Dạ Vũ người mặc đại hồng bào đi ra từ không trung cười yếu ớt nhìn Lý Bình An.
Lý Bình An thu hồi Hạo Thiên kính, kinh ngạc nói:
- Dạ Vũ cô nương!
Dạ Vũ trừng mắt nhìn cười nói:
- Không đoán được đi!
Lý Bình An nhẹ gật đầu nói:
- Bần đạo thực sự không cách nào đem một Minh vương ai nghe đến cũng biến sắc cùng một trạch nữ thích xem tiểu thuyết tình cảm liên hệ với nhau.
Dạ Vũ trừng to mắt, trạch nữ là có ý gì?
Một đạo kiếm quang lướt qua hư không, không gian vỡ ra một cái khe, một lão giả mặc ma bào màu xám một cước bước ra, quay đầu nhìn Lý Bình An nói:
- Đạo Chủ!
Lý Bình An nhìn về phía lão giả ẩn ẩn nhíu mày, loại kiếm ý này, chẳng lẽ là Thánh Giả của Thần Kiếm sơn?
Phu tử cười ha hả nói:
- Đạo Chủ, vị này là Thánh Giả của Thần Kiếm sơn, Độc Cô Vũ Vân.
Lý Bình An thở dài nói:
- Bần đạo gặp qua Độc Cô cư sĩ!
Độc Cô Vũ Vân nhìn về phía Lý Bình An, trong hai mắt bắn ra một đạo kiếm ý vô hình vào thức hải của Lý Bình An.
Lý Bình An chỉ cảm thấy đầu đau xót, sâu trong thức hải, Thông Thiên giáo chủ pháp tướng ngồi xếp bằng trong vô số Tinh Vân từ từ mở mắt, hai cỗ kiếm ý vô hình dưới ánh mắt như là mùa xuân tuyết tan, đồng dạng bị một cỗ kiếm ý tỉnh thuần nhưng vô cùng yếu ớt bắn ngược trở về.
Trong mắt những người khác, Khí chất của Đạo Chủ trong một chốc đại biến, từ bình dị gần gũi trở nên tôn quý vô cùng, phảng phất thiên địa này không cách nào dung nạp hắn.
Đồng thời Độc Cô Vũ Vân phun ra một ngụm máu tươi, thân ảnh bay ra ngoài, tại không trung liên tục dậm chân trượt ra mấy ngàn mét mới miễn cưỡng dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía Lý Bình An, ánh mắt mang theo một chút sợ hãi, loại kiếm ý đáng sợ kia là cái gì? Mình tu luyện kiếm ý mấy ngàn năm tại trước mặt người này lại giống như hư ảo, dễ dàng sụp đổ.
Quang mang trên thân Vô Lượng Quang Thần dao động kịch liệt, hiển nhiên một kích có thể làm Độc Cô Vũ Vân bị thương của Lý Bình An khiến nó phi thường rung động, chẳng lẽ đây mới là thực lực chân chính của hắn sao?
Phu tử cũng biến sắc, loại khí chất siêu thoát trên trời đất này chẳng lẽ là tiên? Hắn vận dụng lực lượng tiên?!
Khí chất uy nghiêm tôn quý khí trên người Lý Bình An nhanh chóng thối lui, khôi phục bộ dáng vân đạm phong khinh, nhíu mày nhìn về phía Độc Cô Vũ Vân.
Độc Cô Vũ Vân khàn khàn nói:
- Bản tọa thừa nhận thực lực của hắn, thánh giả trong thiên địa này lại thêm một người, khụ khụ!
Dạ Vũ bất mãn nói:
- Các ngươi mắt mù sao? Thực lực Đạo Chủ cũng chưa đạt tới nhập thánh, hắn có thể mạnh như vậy là dựa vào món nguyên khí kia.
Lý Bình An nhìn về phía Dạ Vũ, cô nương biết rồi thì không nên nói ra chứ, chúng ta vẫn là hảo bằng hữu mà.
Sau đầu Vô Lượng Quang Thần phát ra một đạo thất thải thần luân, chiếu sáng toàn bộ bầu trời Bắc Vực, thanh âm hùng vĩ vang lên trong thiên địa:
- Đạo Chủ có thể làm Thánh Giả, Thánh Giả trong thiên địa lại thêm một người.
Thanh âm truyền khắp toàn bộ Bắc Vực, tất cả mọi người đều có thể nghe rõ ràng, vô số người nhao nhao ngẩng đầu nhìn về phía thất thải lưu quang chói lọi bầu trời, trong ánh mắt mang theo thần sắc chấn kinh, thánh địa mấy chục vạn năm chưa từng biến động qua vậy mà lại tăng thêm một vị, Đạo Chủ vậy mà cũng đã nhập Thánh cảnh giới.
Bên trong hoàng cung Hỏa Quốc, Hỏa Hoàng dùng sức nắm chặt nắm đấm, trên mặt hiện lên hưng phấn ửng hồng, quay đầu nhìn về phía Thạch Hạo, khuôn mặt già nua cười thành một đoàn hoa cúc, cười ha hả nói:
- Thanh Thạch đạo trưởng, Linh nhi gần nhất tu hành gặp một chút nghi vấn, có thể hay không làm phiền Thanh Thạch đạo trưởng hỗ trợ chỉ điểm một phen?
Thạch Hạo có chút khó khăn nói:
- Đạo môn ta tu hành chính là linh khí, khác biệt rất lớn với cách tu hành nguyên khí của các ngươi.