Chương 715 Ứng Long
Lý Bình An trầm ngâm một chút nói:
- Đường xa vất vả, ngươi nghỉ ngơi trước một lát, bần đạo cân nhắc một hồi sẽ cho ngươi một câu trả lời chắc chắn.
Ngao Mạc xoay người thi lễ, cung kính nói:
- Vâng!
Lý Bình An nói:
- Thanh Tuyết, ngươi mang theo Ngao Mạc tham quan đạo quan một chút.
Thanh Tuyết đi tới cung kính đáp:
- Vâng!
Lại cười khẽ với Ngao Mạc nói:
- Cư sĩ, xin mời đi theo ta.
Ngao Mạc cười đáp:
- Làm phiền đạo trưởng.
Sau khi hai người đi, Lý Bình An cũng rời khỏi đại điện, hắn quay lại gian phòng của mình, từ trên tủ đầu giường gỡ xuống một tấm gương đồng, bên trong mặt gương bắn ra hai đạo lưu quang, hình thành nên hai hình chiếu giữa không trung, một cái là phu tử ngồi trên xe bò, còn một cái là Dạ Vũ thân khoác hồng trang như thể sắp xuất giá.
Phu tử cầm quyển sách trong tay, cười nói:
- Đạo Chủ.
Dạ Vũ uể oải nói:
- Quan chủ, có chuyện gì không?
Lý Bình An thở dài thi lễ nói:
- Phu tử, Minh vương.
Phu tử cùng Dạ Vũ cũng đều đáp lễ lại, đều là tồn tại cùng cấp bậc, không ai dám khinh ai.
Lý Bình An nói:
- Hải Long tộc phái sứ giả tới tìm ta, nói bí cảnh của bọn hắn xuất hiện biến cố, muốn mời ta đến thăm dò một phen, còn nói bọn hắn đã bảo vệ bí cảnh cả trăm vạn năm, một khi bí cảnh bị mở ra, thế giới sẽ phải hủy diệt. Các ngươi có biết bí cảnh này không?
Phu tử ngưng trọng nói:
- Hải Long tộc cũng tới tìm lão phu, lịch sử của thế giới này cũng chỉ có thể ngược dòng tìm hiểu đến khoảng trăm vạn năm trước, nói cách khác, kể từ lúc lịch sử được bắt đầu, bọn hắn đã bảo vệ cái bí cảnh kia rồi.
Dạ Vũ nói:
- Hải Long tộc cũng tới Minh giới của ta, kỳ thật trong ghi chép của các đời Minh Vương thì Thánh Sơn, Tử Hải, Vạn Yêu Lâm đều có một chỗ bí cảnh kỳ quái như thế. Thần Kiếm Sơn có một chỗ kiếm trủng bí cảnh, mặc dù không khác mấy so với các bí cảnh khác, nhưng cũng rất là cổ quái.
Lý Bình An nghi hoặc hỏi:
- Các ngươi đều không biết bí cảnh là cái gì à?
Phu tử lắc đầu nói:
- Không biết! Kỳ thật ta từng thỉnh cầu Thánh Sơn và Thần Kiếm Sơn, xin được tham quan bí cảnh bọn họ một phen, nhưng đều bị bọn họ cự tuyệt. Lần này đi Hải Long tộc lại có thể tìm tòi hư thực, tuy chưa biết bên trong bí cảnh của bọn hắn là gì, nhưng có thể suy đoán được, nó có liên quan đến chuyện Viễn Cổ.
Trong lòng Lý Bình An khẽ động, có liên quan đến chuyện Viễn Cổ? Vậy chẳng phải chuyện bần đạo nói láo sẽ bị bại lộ?
Dạ Vũ cười nói:
- Ta cũng rất tò mò bí cảnh được Long tộc thủ hộ cả trăm vạn năm kia.
Thôi cứ vậy đi, tắm rửa xong liền đến Hải Long tộc chơi, nghe nói Hải Long tộc có rất nhiều bảo thạch thủy tinh mỹ lệ, ta sẽ mang một ít về Minh giới, xây một tòa Thủy Tinh cung thật lớn.
Thân ảnh Dạ Vũ lập tức tối xuống.
Phu tử cười ha hả nói:
- Lão phu xuất phát trước, chúng ta sẽ gặp nhau tại Vô Tận Hải Long Cung.
Lý Bình An gật đầu, thân ảnh phu tử cũng tối xuống.
Lý Bình An nhíu mày nói thầm:
- Viễn Cổ bí cảnh! Cảm giác không tốt cho lắm, chẳng lẽ lại phải bịa ra Hồng Hoang Thái Cổ trước cả thời kì Viễn Cổ? Bần đạo là Thái Cổ Hồng Hoang truyền thừa xuống?
Lý Bình An âm thầm suy tính sẵn một phen, lại xoay tay một cái, Hạo Thiên Kính biến mất không thấy đâu nữa, hắn gõ pháp kiếm treo trên đầu giường xuống, đi ra ngoài.
Cửa phòng kẽo kẹt mở ra, Lý Bình An vừa ra khỏi phòng liền thấy, Thanh Tuyết Thanh Vũ Thạch Hạo đang vây quanh Ngao Mạc, tò mò nhìn sừng rồng trên đầu hắn.
Thanh Vũ hiếu kì hỏi:
- Sừng rồng của Long tộc các ngươi không thể che giấu sao?
Ngao Mạc gật đầu cười nói:
- Hiển nhiên có thể, nhưng cần phải đạt đến cảnh giới Long Vương, ta còn kém lắm.
Thạch Hạo nghi hoặc hỏi:
- Long Vương là cảnh giới gì?
- Chính là Siêu Phàm cao cấp đến Siêu Phàm đỉnh phong mà các ngươi hay nói, Long Hoàng chính là Thánh Nhân.
Thanh Vũ lập tức hỏi:
- Hiện tại Long Hoàng của các ngươi là Cự Long tộc hay Hải Long tộc?
Ngao Mạc cười nói:
- Long Hoàng bệ hạ đương nhiệm là hậu đại của Hải Long tộc Long Vương và Cự Long tộc Vương Phi, vừa có thân thể của Hải Long tộc chúng ta vừa có hai cánh của Cự Long tộc. Chúng ta cũng không biết hình dung Long Hoàng bệ hạ như thế nào, dù sao loại Long tộc do hai tộc kết hợp sinh ra như thế là rất ít.
Lý Bình An đến gần, cười ha hả nói:
- Đó gọi là Ứng Long!
Ngao Mạc liền vội vàng xoay người, cúi đầu bái Lý Bình An, nói:
- Bái kiến Đạo Chủ!
Thanh Tuyết Thanh Vũ Thạch Hạo cũng nói:
- Bái kiến sư tôn!
Lý Bình An vung phất trần, cười nói:
- Đều đứng lên đi!
Bốn người đứng lên.