← Quay lại trang sách

Chương 718 Chư Thánh Tụ Long Cung

Đại môn đại điện ầm vang mở ra, một quan tài to lớn màu đỏ sậm từ từ bay vào, nháy mắt ngừng lại, lơ lửng cách Lý Bình An không xa, mùi máu tươi gay mũi lập tức tràn ngập toàn bộ không gian.

Vô Lượng Quang Thần đưa tay phẩy một cái, một đóa hoa hướng dương từ trong hư không xoay tròn bay ra, nở rộ quang mang vô tận, tất cả mùi máu tươi đều bị tịnh hóa biến mất lập tức, bên trong đại điện tràn đầy cảm giác ấm áp.

Lý Bình An âm thầm gật đầu, Thánh Đường có thể chiếm cứ chủ đạo tín ngưỡng ở thế giới này, tuyệt không phải là chuyện ngẫu nhiên, chỉ loại lực lượng này thôi đã mang đến cho người ta một cảm giác an tâm.

Độc Cô Vũ Vân cười lạnh nói:

- Bất Hủ Chi Vương.

Nắp quan tài chậm rãi trượt ra, một thanh niên tuấn mỹ từ bên trong quan tài ngồi dậy, uể oải ngáp một cái, nhếch miệng cười tà nói:

- Vô Lượng tiểu Quang, Độc Cô tiểu Vân, các ngươi đều ở đây.

Lấy tay che mặt bất đắc dĩ nói:

- Quang mang thật đáng ghét.

Một giọt huyết dịch đỏ sậm xuất hiện phía trên hoa hướng dương, nhỏ xuống dưới, hắc ám lập tức lan tràn cả đóa hoa.

Vô Lượng Quang Thần vung tay lên, hoa hướng dương lập tức bay ra, nhanh chóng biến thành màu ám đen giữa không trung, phịch một tiếng vỡ nát, cảm giác ấm áp trong đại điện lập tức biến mất.

Bất Hủ Chi Vương hài lòng nói:

- Thế này tốt hơn nhiều.

Ngao Ân uy nghiêm nói:

- Ta mời các ngươi tới là để hỗ trợ trấn áp bí cảnh, nếu như các ngươi muốn đánh nhau, còn xin rời đi thôi!

Bất Hủ Chi Vương cười hắc hắc nói:

- Lão Long Hoàng tức giận, thôi thôi, không đánh cũng được, lão Long Hoàng tức giận rất là đáng sợ nha!

- Ai tức giận?

Một thanh âm âm trầm vang lên ở bên ngoài, đồng thời có khí tức bá đạo ập đến, một thân ảnh cao to bước vào, cái đầu sư tử tuyết trắng nhưng thân thể lại là của nhân loại, con ngươi màu u lam liếc nhìn mọi người, khi nhìn đến Lý Bình An thì đừng một chút, lại nhếch miệng nở nụ cười lạnh.

Ngao Ân mở miệng nói:

- Hoan nghênh Vạn Yêu Lâm Yêu Hoàng đại giá quang lâm!

Thân ảnh Tuyết Sư Yêu Hoàng khẽ động, oanh một tiếng vọt vào trong đám người, hắn quay đầu nhìn Lý Bình An, cười hắc hắc nói:

- Nghe nói Đạo Chủ dự định truyền giáo Nam Vực? Còn cho một người về Tây Vực thỉnh kinh.

Cách làm dối trá như thế cũng chỉ có Nhân tộc các ngươi mới làm được, dây dây dưa dưa thật không thống khoái, nào như Yêu tộc chúng ta, muốn làm liền làm.

Ánh mắt hắn chợt trở nên hung hãn, nhếch miệng lộ ra răng nhọn dày đặc, nói tiếp:

- Muốn giết liền giết!

Lý Bình An bình thản nói:

- Không rõ thiên thời, không tu công đức, nghiệp lực quấn thân mà không biết, thật đáng buồn đáng tiếc.

Ánh mắt Tuyết Sư Yêu Hoàng lạnh hẳn đi, nói:

- Ngươi nói cái gì?

Lý Bình An nhàn nhạt nhìn hắn, nói:

- Ta nói ngươi thật đáng buồn, đại họa lâm đầu còn không biết.

Thanh âm của Vô Lượng Quang Thần vang lên:

- Nơi này là địa bàn của Long Hoàng, mâu thuẫn gì cũng phải tạm gác lại.

Phu tử cười ha hả nói:

- Không sai, chúng ta đều là theo lời mời của Long Hoàng mà đến đây, hôm nay lấy bí cảnh làm chủ.

Độc Cô Vũ Vân bất thiện nói:

- Còn thiếu Minh vương chưa đến, nàng ta sẽ không lại ấp ủ âm mưu quỷ kế nào đấy chứ? Nếu thừa dịp chúng ta không ở, Minh giới Quỷ Vương tràn lên tấn công Thánh Địa của chúng ta, vậy là không ổn.

Lý Bình An nhìn hắn một cái nói:

- Dạ Vũ cô nương đại khái là đang tắm, không có gì thời gian đi đánh nhau đâu.

Vô Lượng Quang Thần được bạch quang bao phủ nhìn về phía Lý Bình An, thanh âm mờ mịt vang lên:

- Minh vương xảo trá đa dạng, Đạo Chủ chớ có bị bề ngoài của nàng lừa bịp.

- Tiểu Quang, ngươi vậy mà đang nói xấu sau lưng ta?

Dạ Vũ một thân áo bào đỏ hiển hiện giữa không trung, mái tóc còn ướt sũng, làn da trắng hồng, thoạt nhìn xinh đẹp mê người.

Lão Long Hoàng lên tiếng:

- Chư Thánh tề tụ, có thể tiến vào bí cảnh.

Tất cả mọi người nhìn về phía Hải Nhãn bên dưới chín Thần Long khổng lồ, Thần Long phun nước nện ầm ầm vào Hải Nhãn, hình thành chín thác nước cuồn cuộn không dứt. Bầu không khí giữa mọi người lập tức ngưng trọng hẳn lên, bí cảnh có thể uy hiếp toàn bộ thế giới, tất nhiên ẩn chứa nguy cơ trí mạng cùng kỳ ngộ.

Bất Hủ Chỉ Vương cười hắc hắc nói:

- Ta đang vô cùng hiếu kỳ về bí cảnh này, lão Long Hoàng đưa tín vật để tiến vào bí cảnh cho chúng ta đi.

Lão Long Hoàng gật đầu, vung tay lên, mấy đạo lưu quang bay ra, lơ lửng trước mặt mỗi người, bên trong lưu quang là từng mảnh vảy màu vàng của Long Hoàng.

Mọi người đưa tay cầm lấy, lập tức cảm nhận được lực lượng bàng bạc bên trong, chư vị Thánh Nhân đều âm thầm kinh hãi, chủ nhân cái vảy này đã chết không biết bao nhiêu năm, đến lúc này rồi mà lực lượng vẫn còn kinh khủng như thế, rốt cuộc lúc còn sống người này mạnh đến mức nào chứ? Chẳng lẽ là Siêu Thoát giả?