Chương 727 Ba Ngàn Pháp Tắc Hóa Thần Liên
Lý Bình An nghiêm túc đánh giá đầu lâu to lớn và tế đàn, đầu lâu đáng sợ như vậy rốt cuộc là bị trấn phong thế nào? Chẳng lẽ chỉ dựa vào một mình tế đàn này sao?
Hắn ngưng thần nhìn một hồi, đột nhiên trợn to mắt, cả kinh kêu lên:
- Các ngươi nhìn kỹ phía dưới đầu lâu!
Phía dưới đầu lâu chẳng phải là trống không? Trong lòng chúng Thánh Nhân nổi lên nghi hoặc, nhưng cũng đều thử nhìn xuống phía dưới đầu lâu. Ban đầu quả thực chẳng thấy gì, nhưng nhìn một lát, đột nhiên cảm giác không gian phía dưới đầu lâu vặn vẹo, mơ hồ thấy được có cả ngàn xiềng xích tựa như những tia sáng xoắn xuýt kết nối giữa tế đàn với đầu lâu, một mực khóa chặt đầu lâu lại.
Mọi người càng muốn nhìn rõ xiềng xích dày đặc kia thì lại càng mơ hồ, trong cơn hoảng hốt, mọi người như thấy được đại hỏa ma mị, hồng thủy ngập trời, sa mạc mênh mông, cuồng phong đây trời, hắc ám vô biên, các loại dị tượng hấp dẫn ánh mắt.
Ai nấy đều cảm thấy trong lòng áp lực trầm trọng, như có một phiến thiên địa chặn ngay ngực, bị đè nén khó thở.
Chúng Thánh Nhân lần lượt kêu lên đau đớn, dưới chân lui lại một cái, lập tức tỉnh ra từ trong huyễn cảnh, lại nhìn xuống phía dưới đầu lâu, rỗng tuếch, làm gì có dị tượng nào?
Lý Bình An tiếp tục nhìn chằm chằm không gian phía dưới đầu lâu, sắc mặt kích động ửng đỏ lên, trong mắt hắn căn bản không có dị tượng gì cả, cũng không có quang ảnh mơ hồ nào, nơi đó đều là từng sợi xiềng xích, trên mỗi một sợi xiềng xích đều tản ra Đạo vận khác biệt, tự như những sợi khoai tây ngon miệng, hấp dẫn ánh mắt khiến hắn không nhịn được muốn ăn sạch chúng.
Phu tử thở dốc một chút, khó có thể tin hỏi:
- Đó là cái gì? Ta phảng phất thấy được lực lượng bản nguyên của thiên địa!
Lý Bình An hưng phấn nói:
- Pháp Tắc Thần Liên, dùng Ba Ngàn Pháp Tắc của thiên địa thành xiềng xích giam cầm đầu lâu này, thật đúng là chơi lớn.
Trong lòng lại ngộ ra:
- Khó trách... Khó trách Pháp Tắc bên ngoài thiên địa bị thiếu, không được đầy đủ, thì ra đều ở nơi này. Không đúng, hẳn là nơi này cũng không được đầy đủ, chắc chắn bên trong các bí cảnh khác cũng có Pháp Tắc Thần Liên, hi vọng đột phá Nguyên Anh kỳ của bần đạo ở ngay trên số Pháp Tắc Thần Liên này!
Long Hoàng ngưng trọng nói:
- Hẳn số Pháp Tắc Thần Liên kia chính là thủ đoạn dùng để trấn phong đầu lâu đó.
Vô Lượng Quang Thần lên tiếng:
- Đúng vậy.
- Nhưng làm sao để tăng cường Pháp Tắc Thần Liên?
Bất Hủ Chi Vương hỏi.
Chúng Thánh Nhân đều không có đầu mối, ngay cả Pháp Tắc Thần Liên là gì bọn họ cũng không rõ, càng đừng nói chỉ đến tăng cường.
Dạ Vũ lên tiếng:
- Sợ là ngay cả tư cách đến gần tế đàn chúng ta cũng không có, chớ quên Long Hoàng bị ghim trên đỉnh sơn phong mười vạn năm về trước.
Chúng Thánh Nhân càng cảm thấy trong lòng nặng nề, chẳng lẽ một tia hi vọng cũng không có sao?
Đầu lâu khổng lồ lơ lửng trên tế đàn, tóc dài tung bay rối loạn, trong hai mắt nở rộ ngũ thải quang mang.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Nơi chân trời xa xôi, mặt đất vỡ ra, hắc khí vô tận từ trong khe nứt tràn ra, bốn khe nứt sâu hoắm như Thâm Uyên không đáy.
Oanh long long! Bốn khe nứt nhanh chóng lan tràn, giống như bốn lưỡi dao chặt đứt mặt đất chém tới chỗ bốn tòa sơn phong.
Oanh!
Bốn khe nứt đồng thời trảm vào bốn tòa cự sơn, trong chốc lát, bốn phía nổi lên bụi mù, tạo thành kết giới bụi mù bao lấy bốn tòa cự sơn, khiến người ngoài khó mà tiến lại gần phạm vi cự sơn dù chỉ một chút.
Đám người Lý Bình An đều bị bụi mù nhấn chìm, lại không người nào dám tiến vào phạm vi bốn tòa cự sơn để tránh né.
Cự sơn nhận được công kích, bốn pho tượng Thiên Sứ thủ hộ tế đàn lập tức tỏa hào quang rực rỡ, thân thể bằng đá màu xám trắng dần dần biến thành màu bạch kim, giống như bốn chiến sĩ mặc khôi giáp trắng noãn, khí tức uy nghiêm xuất hiện.
Chúng Thánh Nhân đều biến sắc. Bọn hắn thật sự sống lại? Nội tâm lo lắng bốn vị thủ hộ giả này sẽ ra tay với họ, nhưng cũng mơ hồ có chút chờ mong, nếu bốn vị này có thể trấn phong tế đàn lần nữa thì quá tốt.
Khí tức uy nghiêm trên người bốn thủ hộ giả đột ngột tắt ngấm, thân thể màu bạch kim răng rắc dày đặc vết rạn, bịch một tiếng nổ thành bụi phấn phiêu tán trong không trung.
- Ha ha ha!
Đầu lâu to lớn phát ra tiếng cười vui sướng, đầu lâu lắc lư, cả tế đàn rung lên ầm ầm.
Bên trong bụi mù, sắc mặt chúng Thánh Nhân cứng lại, ánh mắt sợ hãi. Cái này... Đại Ma này muốn thoát ra ngoài sao?
Long Hoàng nhỏ giọng nói:
- Không thể chờ! Tuyệt không thể để Đại Ma xuất thế.
Ngang!