← Quay lại trang sách

Chương 786 Minh Giới Nhúng Tay

Bạch La cười lạnh một tiếng nói:

- Tìm thấy ngươi!

Bạch Hiểu Thuần quăng xiên thịt nướng trong tay ra, nheo mắt bay lên, Cửu Xỉ Đinh Ba cũng nhanh chóng thu nhỏ lại.

Bạch Hiểu Thuần bay đến đối diện Bạch La, Cửu Xỉ Đinh Ba đã thu nhỏ bằng một nắm tay cũng bay lên theo, phịch một tiếng rơi vào lòng bàn tay hắn. Bạch Hiểu Thuần thuận thế vung lên, chín đạo thanh quang lao tới chỗ Bạch La.

Bạch La lập tức bay ngược ra sau, thanh quang xẹt ngang mặt hắn, hàn ý trùng trùng khiến lông tóc toàn thân Bạch La dựng hết lên.

Trong lòng Bạch La trĩu xuống, không dám khinh địch, liền phóng thẳng lên trời.

- Ê! Đừng chạy!

Bạch Hiểu Thuần hét lên, mau chóng đuổi theo.

Thanh âm khổng lồ của Đông Phương Đế Minh quanh quẩn trên không trung chiến trường:

- Tấn công Tây Vực, diệt sát Đạo Môn!

- Tiêu trừ dị đoan, vì quang minh mà chiến!

- Mũi kiếm chỉ, Thần Kiếm quân lâm!

- Rống! Ngao!

- Giết!

Tứ phương Thánh Địa đệ tử hô hào đủ loại khẩu hiệu, trùng trùng giết tới Hoành Đoạn sơn mạch.

Hưu!

Hưu!

Hưu!

Phi kiếm như lưu quang đánh tới Thánh Địa liên quân, ngàn vạn phi kiếm xẹt ngang không trung, tiếng binh binh bang bang do va đập và tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.

Đông Phương Đế Minh phóng lên tận trời, cười lạnh nói:

- Thanh Minh, lên không trung chiến một trận!

Hắn hóa thành một đạo kiếm quang sắc bén đâm tới không trung chiến trường.

Rầm rầm! Một xiềng xích từ trong hư không chui ra, giống như linh xà cấp tốc đuổi theo, một thân ảnh mặc đạo bào đứng trên xiềng xích.

Thánh Địa đại quân bị phi kiếm bao phủ, thương vong không ít, cuối cùng nỗ lực lắm mới thoát ra vượt vào dãy núi.

- Luil Bên trong Hoành Đoạn sơn mạch dâng lên hắc khí dày đặc, bên trong hắc khí hiển hiện trăm vạn Âm Binh Thần Tướng cùng mấy ngàn Quỷ Thần.

- Chúng tướng nghe lệnh, theo ta giết!

Quỷ Thần cùng Âm Binh Thần Tướng đánh tới Thánh Địa đại quân, Đạo Môn đệ tử và các thế lực còn lại cũng thuận thế giết về, tiếng la giết chấn thiên động địa.

Oanh! Oanh!

Hai bên vừa mới va chạm đã tạo nên dư ba kinh khủng bên trong Hoành Đoạn sơn mạch, vô số tu luyện giả bỏ mạng ngay trong dư ba.

Trên không trung chiến trường, Siêu Phàm cường giả ăn ý tụ lại, tứ phương Thánh Địa cùng Đạo Môn, Địa Phủ, và các thế lực còn lại của Tây Vực tạo thành thế giằng co.

Dù cho Thánh Địa Siêu Phàm không đến đây hết, nhưng vẫn chiếm thượng phong tuyệt đối.

Dạ Như Lan thân mặc hắc sa yêu bay bổng trước Thánh Địa Siêu Phàm, dịu dàng nói:

- Nếu Đạo Môn không phải Viễn Cổ dư nghiệt, nếu không phải bị chư vị Thánh Giả phát giác, chỉ dựa vào ba vị Siêu Phàm đỉnh phong đây cũng đủ để xưng là đệ nhất Thánh Địa, nhưng hiện tại chỉ cò một con đường hủy diệt.

Thanh Tuyết không chút khách khí nói:

- Muốn hủy diệt Đạo Môn, chỉ e các ngươi không làm được.

Dạ Như Lan yêu kiều cười nói:

- Thực lực thua kém tuyệt đối, các ngươi còn cơ hội nào lật đổi thế cờ?

Nói xong vung tay lên trảo không trung một cái, bầu trời ầm vang vỡ vụn, một con sông lớn đỏ thẫm từ trong lỗ hổng uốn lượn chảy ra, hắc ám, mục nát, vô định.

- Chém!

Một tiếng quát chói tai vang vọng hư không, trong tiếng quát đó, không trung phía trên sông lớn đỏ thẫm đột nhiên vỡ ra, một đạo kiếm khí màu xám lập tức bắn vào trong sông lớn. Oanh! Vô lượng kiếm quang nổ tung, mỗi một giọt nước sông đều bị kiếm quang ma diệt, sông lớn đỏ thẫm như bị cắn nuốt, chậm rãi biến mất khỏi không trung.

Dạ Như Lan lảo đảo lui lại một bước, mặt mày biến sắc, đột nhiên ngẩng đầu giận dữ nói:

- Mạnh Hạo Nhiên, ngươi cút ngay ra đây cho lão nương!

Mạnh Hạo Nhiên toàn thân áo đen bước ra từ trong hư không, bên hông là một thanh trường kiếm, dù là thân quỷ vẫn mang phong thái trác tuyệt.

Từ lúc Mạnh Hạo Nhiên đi ra, Dạ Như Lan vẫn nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt vừa ái mộ, vừa u oán, vừa phẫn hận, lại vừa không cam lòng.

Phần Thiên Khổng Tước cũng bước ra từ trong hư không, nhìn thấy Dạ Như Lan liền nhíu mày một chút, lạnh nhạt hỏi:

- Nàng ta là sao thế?

Mạnh Hạo Nhiên vội vàng giải thích nói:

- Phu nhân, nàng cũng biết mà, lúc ta còn sống không nói là phong hoa tuyệt đại thì cũng xem như có một không hai đương thời, vô số Thánh Nữ thiên kiêu bị khuất phục dưới mị lực của vi phu, ma nữ Dạ Như Lan chính là người ưu tú nhất trong số đó.

- Ồ, Phần Thiên Khổng Tước nhàn nhạt ô một tiếng, nhìn không ra mảy may cảm xúc biến hóa.

Trong hai tay Dạ Như Lan xuất hiện hai thanh dao găm, nàng ta phẫn nộ hét lên:

- Mạnh Hạo Nhiên, ngươi đi chết đi!

Nhanh như thiểm điện đánh tới Mạnh Hạo Nhiên.