← Quay lại trang sách

Chương 801 Phong Thần

Liên quân đệ tử còn lại cũng đánh tới Thánh Sơn, đại chiến bắt đầu khai hỏa.

Mặt trời lên mặt trời lặn, sáng sớm hôm sau, bầu trời ầm vang nổ tung, một lão giả tóc vàng mắt xanh toàn thân đẫm máu từ trên hư không rơi xuống, một thanh Hắc Nhận xuyên qua tim.

Trên không trung, Long Kỷ, Ngao Ân, Dạ Vũ xuất hiện. Dưới tình trạng Vô Lượng Quang Thần liều mạng, ba người cũng có chút chật vật, trên thân ít nhiều đều mang thương tích.

Bên trên mặt đất, Tam Tài Trận xoay tròn, Lý Bình An bước ra từ trong đại trận, đạo bào thắng thớm không vướng bụi. Hắn tiện tay vung lên, cả tòa đại trận sụp đổ, hiển nhiên hai vị Thiên Sứ đã bỏ mạng.

Giờ phút này, trận chiến giữa Đạo Môn liên quân và Thánh Đường đệ tử cũng tới hồi kết thúc, dưới tình huống ngoài ý muốn là Thiên Sứ thảm bại, Thánh Sơn đã định là bị diệt.

Thạch Hạo, Ninh Khuyết, Bạch Hiểu Thuần vây Chước Quang Thánh Tử vào giữa, hắn run rẩy cầm trường thương, một đầu tóc hoa râm tung bay, làn da đầy vết nhăn lấm tấm đồi mồi, quang mang trên trường thương cũng đã ảm đạm hẳn.

Ánh mắt Chước Quang Thánh Tử đục ngầu, hắn nhìn về phía Lý Bình An, cười khổ nói:

- Đáng nhẽ năm đó ta nên liều mạng hủy diệt Đạo Môn mới đúng, thật đáng hận!

Lý Bình An chậm rãi nói:

- Cho dù là năm đó ngươi cũng không có chút cơ hội nào, bần đạo đi vào giới này, Đạo Môn liền định sẵn sẽ quật khởi.

Chước Quang Thánh Tử ngẩng đầu cười ha ha nói:

- Đạo Môn! Thánh Địa truyền thừa cả trăm vạn năm lại bị hủy trong tay Đạo Môn, ha ha ha! Buồn cười, buồn cười quá!

Hắn vung trường thương lên cắt ngang cổ, một cái đầu lâu bay lên, cả người ngửa ra sau đổ ầm xuống, như một búp bê vải rách nát.

Lý Bình An thở phào một hơi nói:

- Kết thúc!

Long Kỷ, Ngao Ân, Dạ Vũ cũng từ không trung bay xuống.

Dạ Vũ cũng cảm thán nói:

- Đúng vậy! Kết thúc rồi.

Ngao Ân dò xét hỏi:

- Đạo Chủ, sau này ngươi định làm gì? Muốn chấp chưởng phương thế giới này ư?

Lý Bình An cười hỏi lại:

- Long Hoàng có nguyện ý phong Thần không?

Ngao Ân sững sờ, ta phong Thần?

Long Kỷ chờ không nổi nói:

- Ai nha, nói chuyện phong Thần gì chứ! Hiện tại quan trọng nhất là Đạo Chủ ngài đi khống chế tòa bí cảnh cuối cùng, chuyện khác để sau rồi nói.

- Được!

Trong lòng Lý Bình An cũng có chút chờ mong, không biết sau khi khống chế hoàn chỉnh Ba Ngàn Pháp Tắc sẽ phát sinh biến hóa gì. Hắn nhắm mắt lại, tâm thần dung nhập thiên địa.

Sau một lát, Lý Bình An đột nhiên mở to mắt, nhìn về phía Thần điện rách nát nói:

- Ngay tại nơi đó!

Long Kỷ chờ không nổi dẫn đầu phóng tới Thần điện.

Lý Bình An nhìn về phía liên quân nói:

- Đa tạ chư vị đạo hữu đã xuất lực trong trận chiến lần này, trước tiên mọi người cứ trở về trước, một tháng sau, Hoành Đoạn sơn mạch luận công phong Thần.

Tất cả liên quân cúi đầu, hưng phấn kêu lên:

- Vâng!

Bấy giờ Lý Bình An mới mang theo Minh Vương Dạ Vũ, Long Hoàng Ngao Ân bay về phía Thánh Sơn Thần điện, vừa tới gần Thần điện liền nghe được tiếng đập thình thình, Thần điện rung lên, giống như có ai đang phá hoại.

Ba người vừa tiến vào đại điện, liền thấy Long Kỷ vung tay lên đánh nổ nát vụn Thần tọa của Vô Lượng Quang Thần, phía dưới lập tức xuất hiện một lối vào, mà trong đại điện đã rách nát khắp nơi, tựa hồ là bị xốc hết cả lên.

Long Kỷ cười ha ha, kích động kêu lên:

- Tìm được, rốt cuộc tìm được bí cảnh trấn phong cuối cùng!

Lý Bình An bay đến trước bí cảnh, nói:

- Chúng ta đi vào đi!

Đi vào?

Long Kỷ khựng lại, bất đắc dĩ nói:

- Chúng ta không tìm thấy chìa khóa lối vào bí cảnh trên thân thể Vô Lượng Quang Thần, rất có thể hắn đã phá hủy chìa khóa hoặc giấu nó ở nơi khác, nếu muốn tìm chỉ sợ phải tốn không ít thời gian.

- Không cần chìa khoá!

Lý Bình An bay lên trước, đưa tay đặt tại lối vào không gian thông đạo, không gian thông đạo nổi lên một đạo tỉnh trận, tỉnh trận xoay tròn đóng kín toàn bộ lối vào bí cảnh.

Long Kỷ ở bên cạnh giải thích:

- Đây là Thiên Sứ tộc pháp trận, khác hẳn với phương Đông chúng ta.

Trong lòng bàn tay Lý Bình An hiển hiện một bàn quay Đại Đạo, bàn quay hư ảnh bay ra, đâm vào trên tinh trận, tỉnh trận phịch một tiếng vỡ nát, lộ ra một thông đạo thâm thúy.

Long Kỷ sững sờ, dễ dàng như thế? Lập tức hưng phấn hét lớn:

- Ha ha! Bí cảnh mở!

Sau đó dẫn đầu xông vào thông đạo.

Những người còn lại cũng theo vào. Tại tầng thứ chín của bí cảnh, cả đám gặp được một thân thể bị khóa lại, thân thể giống như một tòa sơn phong, đứng vững ở trong thiên địa, tiếng tim đập đông đông đông y hệt như nổi trống vang vọng không gian.

Ngao Ân ngước nhìn thân thể to lớn, cảm thán:

- Quả thực không thể tưởng tượng nổi, nhục thân này còn sống.

Dạ Vũ nói:

- Có cái gì không thể tưởng tượng nổi? Chẳng phải chỉ còn một cái đầu lâu vẫn cứ sống tốt sao?