← Quay lại trang sách

Chương 836 Đại Chiến

Cánh chim màu trắng? Nàng nói tới Thiên Sứ?! Đọa Lạc Thiên Sứ đã mất đi một cánh, cả kinh kêu lên:

- Ngươi không phải người của thế giới này?

Dạ Vũ vung chủy thủ trong tay chỉ vào Đọa Lạc Thiên Sứ, nói:

- Giờ mới biết sao! Vẫn chưa giết qua Thiên Sứ tộc, bây giờ giết một cái cùng loại cũng không tệ.

Thân ảnh nháy mắt biến mất tại không trung.

Đọa Lạc Thiên Sứ chỉ cảm giác trước mặt có một đạo hắc ảnh xẹt qua, trái tìm co rụt lại, theo bản năng lui mạnh về sau.

Xoẹt xẹt! Trước ngực máu tươi bắn tung tóe.

- Đáng chết! Hoàn toàn cùng không bắt kịp tốc độ của nàng!

Đọa Lạc Thiên Sứ sợ hãi kêu lên:

- Đội trưởng, còn không mau xuất thủ?!

Trên bầu trời u ám dâng lên mấy khí tức khổng lồ, từng vị Đọa Lạc Thiên Sứ chậm rãi bay xuống, mỗi một người đều mang khí tức bàng bạc sâu thẳm.

Trên tầng mây, năm vị Ma Võ giới Bán Thần đều hoảng sợ, sao trong tà dị lại có thể có nhiều Bán Thần như thế? Trong lòng chợt thấy tuyệt vọng.

Đọa Lạc Thiên Sứ cầm đầu có mái tóc màu tím, hắn lạnh lùng nói:

- Vốn muốn để các ngươi tuyệt vọng từng chút một, từ đó sinh ra hắc ám cùng sợ hãi vô tận. Nhưng nếu đã có người quấy rối, vậy liền giết hết! Triệt để hủy diệt giới này, hiến tế cho lãnh chúa.

Rống!

Rống!

Rống!

Vô số tà dị bên dưới phóng về phía tường thành, chúng liên tục đâm đầu vào vách chắn thủy tinh, làm bắn ra vô số tia lửa.

Phốc phốc!

Minh Vương Chi Nhận màu đen xuyên qua ngực Đọa Lạc Thiên Sứ đã mất cánh, thiên sứ chi tâm đen tối phịch một tiếng vỡ nát, ánh mắt Đọa Lạc Thiên Sứ đầy vẻ không cam lòng, cuối cùng dần dần ảm đạm.

Thân ảnh Dạ Vũ hiện lên, đưa tay đẩy nhẹ cái trần Đọa Lạc Thiên Sứ một chút, Đọa Lạc Thiên Sứ bất lực rơi xuống bên dưới, rơi vào trong biển tà dị, bị ngàn vạn tà dị bao phủ.

Thiên Sứ tóc tím nhìn Dạ Vũ, lạnh lùng nói:

- Phương Đông tu luyện giả, Bán Thần đỉnh phong tu vi, ngươi đến từ phương Thần Hệ nào?

Dạ Vũ ngưng trọng nhìn Thiên Sứ tóc tím, thoạt nhìn tên này không dễ đối phó cho lắm. Nàng lên tiếng đáp:

- Hồng Hoang!

Thiên Sứ tóc tím nhíu mày lẩm bẩm:

- Hồng Hoang? Chưa từng nghe nói.

Lông mày lại giãn ra, nói tiếp:

- Sau này sẽ tìm được, những ai tiếp xúc với Thâm Uyên đều bị Thâm Uyên nhìn chăm chú, cuối cùng bị Thâm Uyên đồng hóa.

Dạ Vũ khinh thường nói:

- Hù dọa ai chứ! Thiên Sứ tóc tím nhấc tay lên, lạnh giọng nói:

- Giết!

Hơn mười vị Thiên Sứ phóng tới chỗ Dạ Vũ.

- Chém!

Một tiếng quát chói tai vang lên, một đạo kiếm khí mênh mông quét về phía chúng Thiên Sứ.

Oanh!

Hỏa diễm đỏ như máu càn quét bầu trời, bên trong hỏa diễm hiển hiện một bóng người tựa Hỏa Thần.

Oanh oanh oanh!

Mạnh Hạo Nhiên cùng Phần Thiên Khổng Tước giao chiến với hơn mười hai vị Thiên Sứ, trong nháy mắt đã đánh cho không gian vỡ vụn, từng khe hở đen nhánh xuất hiện ở không trung.

Thân ảnh Dạ Vũ khẽ động, hóa thành một đạo mị ảnh phóng về phía Thiên Sứ tóc tím.

Thiên Sứ tóc tím giang cánh ra, cũng hóa thành hắc ảnh di chuyển, một đạo hắc quang hiện lên, xọet một tiếng không gian xuất hiện một vết nứt.

Hai người lấy nhanh đánh nhanh, thân ảnh lấp lóe trải rộng toàn bộ chiến trường, từng đạo hàn quang lấp lánh, mỗi một lần giao thủ đều đánh nát một vùng không gian.

Trên tường thành, An Kỳ cùng tiểu đồng bạn của mình tụ tập cùng một chỗ.

Thiếu nữ khí khái hào hùng nói thầm:

- Mạnh Hạo Nhiên cùng Phần Thiên Khổng Tước cũng đều là Bán Thần, không ngờ bọn họ lại cường đại như vậy.

Thanh niên đeo kiếm bên cạnh hơi giật giật khóe miệng, nói:

- Ta từng nói muốn dạy Mạnh Hạo Nhiên đại nhân kiếm pháp.

Người bên cạnh đều vô thức nhìn sang thanh niên mang kiếm, ánh mắt tràn ngập kính nể, dạy Bán Thần kiếm pháp, ngươi đúng là lợi hại!

An Kỳ nghiêm túc nói:

- Bán Thần tà dị đều bị đám người Dạ Vũ tỷ tỷ chặn lại rồi, chúng ta cũng phải nỗ lực, cùng đi đối kháng tà dị đại quân.

Tiểu đồng bọn bên cạnh đều khẽ gật đầu, bắt đầu gia nhập vào đại quân kháng địch. Ma pháp lấp lánh, vạn tiễn lưu quang, vô số chiến sĩ xông ra tường thành, hăng say tàn sát tà dị, phía trước tường thành máu chảy thành sông.

ầm ầm ầm!

Vô số tà dị va đập lên trên bức tường thủy tinh, bức tường đứng vững giữa thiên địa, chỉ hơi rung lên nhè nhẹ, khắp nơi trên bức tường gợn sóng không ngừng.

Nửa ngày sau, bầu trời đã hoàn toàn u ám, tà dị không hề có ý lui, ngược lại số lượng ngày càng nhiều. Thi thể trước bức tường thủy tinh đã có thể xếp thành một ngọn núi nhỏ, vô số tà dị leo lên núi thi thể công kích tường thủy tinh. Dưới ánh hoàng hôn, yêu ma điên cuồng.

Oanh!

Một tiếng động lớn vang lên, một bóng người xẹt qua không trung rơi xuống, xuyên qua vách tường thủy tinh, âm vang nện lên trên tường thành, đập sập một góc tường.