← Quay lại trang sách

Chương 881 Cực Điểm Thăng Hoa

Một thân ảnh bạch giáp từ bên trong dư ba nổ vang đáp xuống, thân ảnh nhanh như lưu quang, tóc vàng bay múa, mũi kiếm sắc bén thẳng tắp chỉ vào “Nam Cực chiến thần"

Keng! Bên trong tiếng va đập một đạo gợn sóng kinh khủng quét ngang mà ra, không trung xôn xao một tiếng một cỗ cuồng phong treo qua, giới như lưỡi dao sắc bén đảo qua.

- Lấy ta chỉ thân hiến cùng thần linh, lấy ta chỉ hồn cực điểm thăng hoa!

Nơi xa ba đạo thanh âm tương tự cùng một chỗ vang lên.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Ba cỗ khí tức cuồng bạo liên tiếp dâng lên, tất cả người tu luyện đến đây đều là sắc mặt hoảng sợ, ngay cả lưỡng dực thiên sứ cùng “Nam Cực chiến thần” đại chiến nội tâm cũng đều không còn bình tĩnh nữa, dự đoán đánh giá có sai, vậy mà bọn họ còn giữ lại át chủ bài.

AI AI AI Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, sau khi cực điểm thăng hoa Bắc Cực chiến thần, Đồng Cực chiến thần, Tây Cực chiến thần đều chiến lực như bão táp, hoàn toàn không phải những người tu luyện bình thường có thể cản trở, từng cỗ thi thể từ không trung rơi xuống, máu tươi chảy dòng dòng.

Một lát sau lập tức trời quang mây tạnh, lưỡng dực thiên sứ cũng ở chỗ bốn bị chiến thần cực điểm thăng hoa liên thủ nuối tiếc ngã xuống.

Sau trận chiến, bốn đạo thân ảnh màu vàng kim nhạt lơ lửng giữa không trung, cúi đầu nhìn thành trì phía dưới, trong mắt mang theo tiếc nuối cùng lo lắng thật sâu.

Hàng ngàn hàng vạn bách tính từ bên trong thành trì đi ra, quỳ gối trên mặt đất đường phố phía trong thành, tiếng khóc kiềm chế liên tiếp vang lên, lại tình huống này mọi người đều không xa lạ gì, thần hành giả lại lần nữa ngã xuống.

Linh hồn bốn vị Thủ miếu giả chậm rãi thiêu đốt, ở bên trong kim sắc hoả diễm hoá thành hư vô, bốn đạo phù triện bay xuống mặt đất, dung nhập vào bốn người trẻ tuổi trước thần điện.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Phía dưới mặt đất lập tức tuôn ra bốn đạo hào quang màu vàng sậm đem bốn người trẻ tuổi bao vây.

AI AI Bốn người trẻ tuổi ở bên trong hào quang màu vàng sậm phát ra tiếng kêu thống khổ thảm thiết, sau một lát hào quang màu vàng sậm tán đi, bốn người trẻ tuổi từ dưới đất đứng lên, trên thân ngập tràn một cỗ uy thế khó hiểu, các chỗ trên trán đều xuất hiện một đạo phù văn.

Duy nhất còn lại Trung Cực chiến thần từ không trung đi xuống, một thân chiến bào rút đi rồi biến mất, khôi phục thành một người trung niên, thương cảm nhìn bốn Thủ miếu giả mới, chậm rãi nói:

- Các ngươi cùng ta tiến lên, ta dạy cho các ngươi như thế nào để cùng thần linh câu thông, như thể nào phát huy thần lực chiến đấu.

Bốn người trẻ tuổi nhẹ gật đầu, trong mắt cũng hiện lên một đạo thương cảm, sư phụ đều chết trận, hiện tại đến phiên bọn họ ra sân, không có thời gian bi thương quá độ, đi theo người trung niên hướng về bên trong thần điện đi đến.

Trong mấy ngày, mấy chục chỗ căn cứ đều đồng thời đụng phải sự công kích của Thánh Đường, căn cứ cường đại thì sống sót, căn cứ có tương đối ít Thủ miếu giả thì đều lâm vào huỷ diệt, đồng thời Thủ miếu giả cực điểm thăng hoa cũng tạo thành đả kích nặng nề cho thế lực của Thánh Đường, không ít tiểu đội thành trừ bị thanh trừ triệt để.

Oanh!

Khó mù trên không trung vang vọng một tiếng, ngũ thải thần quang chiếu rọi toàn bộ thế giới, bốn đạo thân ảnh vĩ ngạn ở bên trong ngũ thải thần quang xuất hiện.

Hai vị Thâm Uyên lãnh chúa hoá thành hai vầng mặt trời màu đen, xẹt qua bầu trời rơi về phía phương Bắc Thân ảnh Lý Bình An cùng Thương Cổ chúa tể cũng loé lên rồi biến mất không thấy gì nữa.

Bên trong tổng bộ Thánh Đường, hai vị lục dực thiên sứ đứng ở trên đỉnh tháp nở rộ thánh quang, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Một vị thiên sứ trầm ngưng nói:

- Bọn họ trở về!

Một thiên sứ khác tiếc nuối nói:

- Vốn cho là bọn họ có thể liều đến lưỡng bại câu thương, vì Thần vinh quang ta trải rộng bình định chướng ngại của giới này.

Là ta quá mức xem trọng quyết đoán của Thương Cổ chí tôn, nếu như là thế giới của ta bị người xâm nhập phá hư thành cái dạng này, ta khẳng định phải liều mạng a!

Hạ giới, Triệu Dân Duyệt cưỡi lão ngưu đi ở bên trong núi rừng âm u, quanh thân nở rộ một chút bạch quang, bốn phía tà dị đánh tới tất cả đều ở bên trong bạch quang hoá thành hư vô.

Không gian trước mặt dao động một trận, Lý Bình An mặc đạo bào từ bên trong không gian gợn sóng như mặt nước đi ra.

Triệu Hân Duyệt cười nói:

- Đạo chủ trở về, tình hình chiến đấu như thế nào?

Lý Bình An lắc đầu tiếc nuối nói:

- Tất cả Thâm Uyên lãnh chúa đều là Chủ Thần cấp, khó phân thắng bại.

Triệu Hân Duyệt nhẹ gật đầu cười nói:

- Ta đã dự liệu được.

Lý Bình An nhìn thoáng qua trái phải, nghi hoặc nói:

- Ngưu của ta đâu?

- Bị bọn người Thanh Thạch kéo đi đánh tà dị rồi.

- Ách!