← Quay lại trang sách

Chương 900 Thương Cổ Xuất Thủ

Từ bên trong hai cái khe hở Thâm Uyên bay ra trọn vẹn hơn hai năm vị Ma Thần, ma vân giống như tấm màn đen kéo ra, che khuất bao phủ cả bầu trời, thiên địa lâm vào một mảnh u ám.

Oanh!

Bên trong ma vân nở rộ từng đạo lôi đình, giống như lưỡi dao đem ma vân xé rách, từ từ lộ ta từng vị thân ảnh thần quang óng ánh, Lôi bộ chúng sinh, Đấu bộ chúng thần, Tứ Đại Thiên Vương, Tư Pháp thiên thần.

Một vị thân ảnh mặc áo đen hiện lên ở phía trên Thâm Uyên Ma Thần, mặt như ngọc tóc đen tung bay, so với Thâm Uyên lãnh chúa càng giống như là một công tử tuấn mỹ.

Một khe hở Thâm Uyên khác vang lên tiếng động, xuất hiện một cái thân hư vô mờ mịt, giống như là bóng đen vặn vẹo, nhìn một chút đều tâm thần hoảng hốt linh hồn giống như bị hút ra ngoài.

Cửu Thiên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn ngưng trọng nói:

- Thâm Uyên lãnh chúa!

Thanh niên Cương Thi vương tuấn mỹ cười nói:

- Trầm luân ma pháp sư nói không sai, Hồng Hoang Địa Phủ quả nhiên phi thường khắc chế sức mạnh của chúng ta, nếu để cho bọn chúng tiếp tục trưởng thành tiếp, về sau tất sẽ là hoạ lớn.

Hư ảnh Quỷ vương mờ mịt thanh âm quanh quẩn giữa thiên địa:

- Vậy liền diệt sát đi! Phương thế giới này có thể hiến tế cho Thâm Uyên.

Thanh niên Cương Thi vương tuấn mỹ gật đầu cười, hít sâu một hơi say mê nói:

- Ta đã ngửi thấy huyết khí của thần linh, ngọt lành như vậy!

Thân ảnh Cương Thi vương vừa động ở giữa không trung lôi ra tạo ra một đạo hắc ảnh, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Cửu Thiên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn, tay ngọc trắng noãn chộp về phía Cửu Thiên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn.

Cửu Thiên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn sắc mặt đại biến, như thế nào lại nhanh như vậy? Lúc nào?

Bên trong Tam Thanh quan, Lý Bình An mở miệng nói:

- Thời không đảo lưu!

Cương Thi vương lập tức theo đường cũ quay ngược trở về, nguyên tư bát động đứng ngay tại chỗ, liền phảng phất như cái gì cũng chưa từng phát sinh.

Nhưng mà chúng thần đều nhớ rõ, chuyện gì vừa mới xảy ra, Cửu Thiên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn thiếu chút nữa phải đối mặt với vẫn lạc.

Cương Thi vương nắm tay, khó có thể tin nói:

Có người nghịch chuyển thời không, Thời Không thần! Làm sao có thể?

Ngửa đầu quát chói tai:

- Là ai, đi ra cho ta!

Một cái nắm đấm ở trên không nhanh chóng phóng đại, giống như thiên thạch mang theo hoả diễm, rơi xuống phía Cương Thi vương.

Cương Thi vương lập tức đánh ra một quyền oanh! Một đạo dư ba màu đỏ thẫm thổi quét qua mặt càn quét mà ra, cây cối xung quanh xôn xao một tiếng vỡ nát, chúng thần cũng đều nhao nhao lui lại.

Cương Thi vương ầm vang một tiến nhập vào phía dưới lòng núi, một đạo thân ảnh thẳng tắp bay cao, ở giữa không trung ổn định thân hình, một đầu tóc dài bay múa, hơi thở mênh mông cuồn cuộn khí phách tuyệt luân.

Cương Thi Vương oanh một tiếng từ bên trong ngọn núi lao ra, giống như mũi tên màu đen vọt lên phía trên.

- Tới thật tốt!

Thương Cổ chí tôn kêu lên một tiếng, đôi tay vây quanh ở trước mặt hét lớn:

- Thương cổ chỉ kiếp!

Vây quanh ở giữa hai tay sáng lên một đạo hào quang óng ánh màu đỏ, hình thành một đạo quang trụ vọt tới phía Cương Thi vương, oanh! Quang trụ màu đỏ bắn trên thân thể Cương Thi vương, bị Cương Thi vương gắt gao chống đỡ, quang diễm bắn ra bốn phía, không trung xung quanh vặn vẹo hình thành đừng đạo khe hở nhỏ bé.

Hiện tại Hồng Hoang đã có hai hạ giới, trong đó có một cái cao đẳng vị diện ngang bằng Hồng Hoang, căn nguyên được tăng mạnh, không gian đủ để chịu tải chí tôn Chủ Thần cấp chiến đấu.

- Rống!

Cương Thi vương ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gầm đầy giận dữ, quần áo trên người phịch một tiếng rách nát, biến thành một cái Chân Thần mặt mũi hung tợn cả người che kín vảy cương thi, đôi tay giao nhau che ở trên đỉnh đầu, lợi trảo ở bên trong hồng quang bắn ra hoả tỉnh tung toé - Mở cho ta a! Một tiếng gầm nhẹ, trên người Cương Thi vương bốc lên thi khí cuồn cuộn, song trảo đột nhiên mở ra, hai đạo trảo đen nhánh sắc bén đối nghịch cột sáng cháy rực màu đỏ phi tốc mà lên, những nơi đi qua cột sáng cháy rực màu đỏ đều bị xé rách.

Thương Cổ chí tôn vội vàng sườn tay, một bước phi lên trời.

Xoẹt xẹt! Hai đạo trảo ảnh xẹt qua chỗ Thương Cổ chí tôn vừa đứng thẳng, chợt loé lên, không gian hình thành hai đạo vết nứt đen nhánh, trong nháy mắt được chữa lành lại.

Cương Thi vương ngẩng đầu, nhìn Thương Cổ chí tôn trong không trung, gào thét:

- Ngươi chính là chí tôn giới này?! Chết đi cho ta!

Thân ảnh oanh một tiếng xông thẳng lên không, rõ ràng là phi hành nhưng lại cho người ta cảm giác giống như là thuấn di, trong nháy mắt liền xuất hiện ở phía trước Thương Cổ chí tôn hé miệng, răng nanh lít nha lít nhít gống như ám khí phun ra.