← Quay lại trang sách

Chương 928 Một Đóa Sen Siêu Quần Bạt Tụy

Không trung khôi phục nguyên trạng, có mất bóng người lơ lửng phía dưới thành trì, cầm đầu chính là lão viện trưởng áo bào tro, trong tay cầm một pháp trượng cổ xưa, ma lực thủy hệ thiên địa như biển sâu hội tụ bên người hắn, như triều thánh mà hình thành một thế giới màu xanh lam rộng lớn, mơ hồ có thể thấy từng người, chỉ là giờ phút này hơi chật vật, khóe miệng chảy ra một tia máu tươi.

Theo sau viện trưởng áo bào tro là mấy vị thần linh, cùng với hơn mười vị bán thần, thực lực khác nhau một trời một vực so với Thiên sứ.

Gleno lạnh giọng nói:

- Không biết sống chết, giết!

Tất cả Thiên sứ thu lại đôi cánh, lao xuống, vẽ lên bầu trời những thông đạo màu trắng.

Lão viện trưởng nắm chặt quyền trượng nói:

- Chư vị, trận chiến cuối cùng, cho Đạo chủ thấy quyết tâm của chúng ta đi!

- Được!

Tất cả thần linh bán thần ôm quyết tâm chiến tử phóng lên phía trên.

Khóe miệng Gleno giương lên độ cong tự tin, khinh thường uy nghiêm của thần linh, tất chịu thần phạt.

Ngay tại lúc hai bên sắp giao nhau, một đóa sen đột nhiên nở rộ trên không trung, hoa sen xoay tròn, cánh sen bay tới bắn về phía các thiên thần đang sà xuống, phốc phốc phốc, mỗi một cánh sen đều giống như một thanh thần kiếm tung hoành trong đám người, máu bắn tung tóe trên bầu trời.

- ÁI - ÁI - ÁI Vang khắp thiên địa là những tiếng kêu thảm thiết, những cánh chim ngổn ngang rơi xuống, mấy ngàn lưỡng dực thiên sứ bị giết, rớt xuống không trung, thi thể rách nát rớt xuống mặt đất.

Gleno đột nhiên lấy lại tỉnh thần, phẫn nộ kêu lên:

- Thự Quang chỉ bích!

Kết giới trong suốt chắn trước mặt các Thiên sứ.

Vài cánh hoa liên tiếp đập vào kết giới trong suốt, kiếm quang bùng nổ, màn chắn dao động kịch liệt, âm vang một tiếng rồi vỡ ra.

Gleno ngửa mặt lên không trung liên tục dậm chân, khí tức bất ổn, kịch liệt chấn động.

Các tứ dực Thiên sứ còn lại cũng phục hồi tinh thần, tức giận kêu lên:

- Thự Quang chỉ bích!

- Thánh Quang chế tài!

- Quang Chi hộ bích!

- Điện Quang lôi cấp!

Bọn hắn liên tiếp sử dụng thần thuật.

Trước mặt đám Thiên sứ là hàng loạt lá chắn, đồng thời bọn hắn ra vài đạo thần thuật công kích tới đài sen.

- Hoa nổ cành tàn, vạn đóa sen nổi Lấy đóa sen làm trung tâm, những bông hoa sen chi chít bắt đầu lan ra, hình thành một biển hoa, ngàn vạn hoa sen lộng lẫy nở, một thanh phi kiếm màu xanh bay ra từ đống nhị hoa, phi kiếm lập tức xuyên qua thần thuật, thần thuật trên trời hóa thành hư VÔ.

Biến hóa to lớn trong nháy mắt khiến lão viện trưởng cầm đầu đám người cũng đột nhiên ngừng lại trên không trung, bọn họ nhìn những đóa sen tràn ngập trên trời, trong lòng ẩn ẩn nghi hoặc, trong thế giới chúng ta có vị cao thủ như vậy sao?

Sau đó lòng dâng lên sự kích động, quá tốt rồi! Thiên sứ tộc làm nhiều việc quá đáng, ngay cả loại ẩn thế cường giả này cũng không chịu được, như vậy tỷ lệ chiến thắng của chúng ta sẽ lớn hơn.

Gleno ổn định lại cơ thể, nhìn thanh liên cao ngất trong biển hoa kia, tức giận quát:

- Ngươi là người nào?

Thanh liên đứng giữa biển hoa chậm rãi mở ra, bên trong là một thanh niên nằm nghiêng mặc áo bào trắng, cầm trong tay một bầu rượu uống từng ngụm từng ngụm, tóc tai lộn xộn xõa xuống trán, có phần phóng khoáng ngông nghênh.

Thanh niên áo bào trắng nhẹ nhàng ngồi xếp bằng ở giữa hoa sen, buông bầu rượu xuống, mắt lờ đờ say, nói:

- Nhớ kỹ, người giết các ngươi là, Hồng Hoang thanh liên kiếm tiên Phạm Hiền.

Một tia khó tin lóe lên trong mắt Gleno, gã khiếp sợ kêu lên:

- Hồng Hoang, ngươi là người Hồng Hoang đạo môn?!

Mấy năm nay Hồng Hoang cùng Thần Hi thần hệ cũng có nhiều giao thủ, Gleno cũng đã từng ở trên chiến trường, ấn tượng sâu trong lòng hắn chính là thiên đình địa phủ Hồng Hoang đạo môn, chư thần uy áp thiên địa, cường đại không thể địch nổi, năm đó bản thân cũng là nhờ vận may mới có thể khiến Thiên sứ chi tâm thoát đi dưới sự tấn công của thần linh trên Thiên đình, chẳng lẽ Hồng Hoang cũng giáng lâm thế giới này rồi?!

Hồng Hoang đạo môn? Nhóm người lão viện trưởng theo bản năng nghĩ đến danh hiệu của đạo chủ, nhất thời tất cả đều kích động, đạo chủ đến đây, đạo chủ thật sự đến đây! Chúng ta được cứu rồi.

Gleno vô thức cảnh giác nhìn lên trên trời, cũng không có tường vân vờn quanh, Thiên môn giáng lâm như gã tưởng tượng.

Phạm Hiền đứng lên, giơ thanh trường kiếm lên trời, mắt say lờ đờ, lẩm bẩm:

- Người si cuồng, không tự lượng, trường phong đương hát kiếm đương giương!

Cuối cùng hắn hét lớn một tiếng, cả người bay thẳng lên trời, trường kiếm lay động, vô số hoa sen bay lượn, tạo thành một vòng hoa sen cực lớn bao phủ bầu trời, toát ra kiếm ý kinh khủng.