Chương 941 Hẳn Là Trùng Hợp
Còn đáng sợ hơn thâm uyên? Brod nâng chén trà lên uống một ngụm, chột dạ nói:
- Căn cứ kinh nghiệm hành tẩu hư không vạn năm qua của ta cho thấy, nhiệm vụ này nhất định có cạm bẫy.
- Cho nên?
Brod ngẩng đầu ưỡn ngực nói:
- Cho nên ta không nhận!
Hội trưởng cười ha ha nói:
- Lựa chọn sáng suốt.
Brod mỉm cười, nói:
~ Ta không ngốc, mặc dù thần khí quý giá, nhưng mạng sống vẫn quan trọng hơn, ta không muốn thần cách của mình biến thành một vật trang sức của thiên sứ Thần Hi thần hệ.
Hội trưởng hài lòng nói:
- Chả trách Hồng Hoang thần hệ chọn ngươi làm đại biểu hành tẩu hư không, biết nặng nhẹ hiểu nắm hay buông, mới có thể đứng ở thế bất bại.
Brod xấu hổ nói:
- Hội trưởng đại nhân quá khen rồi!
- Không nói đến nhiệm vụ, hãy nói với ta một chút chuyện về Hồng Hoang thần hệ đi!
- Vâng!
Brod nghiêm túc kể, mấy năm nay mình không chỉ một lần trở lại Hồng Hoang, có thể nói rất nhiều lần, kết hợp với sự hiểu biết của bản thân giảng giải sinh động như thật.
Hội trưởng ngồi bên cạnh lẳng lặng nghe, thỉnh thoảng nâng chén trà lên uống một ngụm, hai người đều vứt nhiệm vụ ra sau đầu.
Một tháng sau, một tòa tọa giá rách nát xông vào Hồng Hoang, ngay sau đó một vệt thần quang từ không trung hạ xuống, chiếu xạ trước Tam Thanh quan hình thành một đạo quang trụ, Chân Vũ Đại Đế từ trong quang trụ đi ra, quang trụ thu nhỏ lại rồi biến mất.
Chân Vũ Đại Đế đi vào Tam Thanh quan, đúng lúc nhìn thấy Thạch Hạo một thân đạo bào từ hậu viện đạo quán đi ra.
Chân Vũ Đại Đế vội vàng chắp tay thi lễ nói:
- Chân Vũ bái kiến Hạo Thiên Thượng Đế!
Thạch Hạo chắp tay đáp lễ lại, cười ha ha nói:
- Sao Chân Vũ Đại Đế lại hạ giới đến đây?
Chân Vũ Đại Đế đứng dậy nghiêm túc nói:
- Hồi bẩm Hạo Thiên Thượng Đế, vừa vặn có một thiên thần xâm nhập Hồng Hoang, bị Tinh thần vây bắt, theo tên thiên thần kia nói thế giới bọn hắn bị Thần Hi thần hệ xâm lược, đứng trước nguy cơ bị hủy diệt, cầu xin chúng ta trợ giúp.
Thạch Hạo trầm tư một chút rồi nói:
- Đi! Cùng ta về Thiên Đình.
- Vâng!
Hai người đi ra khỏi Tam Thanh quan, hóa thành hai vệt thần quang phóng lên tận trời.
Trong hậu viện Tam Thanh quan, Triệu Hân Duyệt và Lý Bình An đang ngồi trong đình nghỉ mát ngắm sen.
Triệu Hân Duyệt cười khẽ nói:
- Vừa thắng Thần Hi thần hệ một ván, lần này lại đối đầu với Thần Hi thần hệ.
Lý Bình An im lặng không nói gì, rơi vào trầm tư.
Triệu Hân Duyệt nghi ngờ nói:
- Sao thế?
Lý Bình An do dự nói:
- Cảm giác không đúng lắm!
- Không đúng chỗ nào?
- Với thực lực của Thần Hi thần hệ muốn bắt một thế giới, dù là cao đẳng vị diện cũng có thể tuỳ tiện trấn áp, sao lại cho bọn hắn cơ hội phản kháng để trốn thoát? Lại còn trùng hợp chạy trốn tới Hồng Hoang!
Triệu Hân Duyệt cũng thu lại nụ cười, nghiêm trang nói:
- Cho nên ngươi cảm thấy đây là một cái bẫy?
- Dù sao vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, phu tử ngồi tạm, bần đạo đi xem kẻ ngoại lai kia một chút.
Triệu Hân Duyệt nhẹ gật đầu.
Thân ảnh Lý Bình An nhạt dần rồi biến mất tại chỗ ngồi, sau đó trên chỗ ngồi lại hiện ra một thân ảnh hư ảo, từ hư hóa thực, Lý Bình An xuất hiện lại trên chỗ ngồi.
Triệu Hân Duyệt hỏi:
- Hỏi thế nào rồi?
- Lời hắn nói đều là thật, đúng là thế giới bọn hắn bị Thần Hi thần hệ xâm lược, hắn thực sự đã trải qua nhiều lần cửu tử nhất sinh mới chạy trốn được đến Hồng Hoang chúng ta, có về như không có gì không đúng.
- Vậy ngươi định xử lý thế nào?
Lý Bình An cười nói:
- Thuận nước đẩy thuyền, dù có phải Thần Hi thần hệ đang dùng thủ đoạn gì không, bần đạo đều sẽ cứu thế giới này, đến đâu hay đến đó thôi!
Triệu Hân Duyệt cũng cười đáp:
- Có lẽ chỉ là trùng hợp thôi!
- Hi vọng như thết Thời gian mấy năm sau, Hồng Hoang liên tục nhận được lời cầu cứu, rơi vào vòng xoáy chiến tranh với thâm uyên và Thần Hi thần hệ, đừng nói Lý Bình An, lúc này ngay cả đầu heo như Bạch Hiểu Thuần cũng cảm thấy có gì đó không bình thường, nhưng không bình thường chỗ nào thì không nói được, liên tục chiến đấu, Hồng Hoang liên tiếp đánh bại thâm uyên và Thần Hi thần hệ thu phục mấy thế giới, có thể nói là rất nhiều ưu điểm, không hề để lộ chút nhược điểm nào.
Ngày xuân hồi sinh, trong một tiểu thế giới, Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu đứng trên đỉnh núi, nhìn một thanh niên phía xa đang độ kiếp, một thanh đại đao tung hoành trong lôi kiếp, kiên quyết bạo dạn.
Cuối cùng kết thúc ba đạo thiên kiếp, một đạo quang trụ hạ xuống, thanh niên cười ha ha chậm rãi theo thần quang đi lên, biến mất trong mây lành.