Chương 946 Hồng Hoang Khác
Tinh Linh hoàng nói:
- Đại trưởng lão, ngươi đi sắp xếp tộc nhân lui xuống, đặc biệt là Hắc Ám tinh linh, năm đó bọn hắn vì cứu vớt tộc nhân mới rơi vào hắc ám, bây giờ lại vì cứu vớt chúng ta nên trở về từ hắc ám, tuyệt đối không thể để tộc nhân hiểu lầm bọn hắn, khiến trái tim bọn hắn băng giá.
Đại trưởng lão nhẹ gật đầu, nặng nề nói:
- Trận chiến năm đó ta từng tự mình trải qua, nếu không phải có trưởng công chúa điện hạ, chúng ta đã bị hủy diệt từ lâu, ta sẽ giải thích rõ ràng với tộc nhân, chắc chắn tộc nhân sẽ hoan nghênh những anh hùng trở về.
- Làm phiền ngươi!
Đại trưởng lão quay người đi về phía xa.
Tinh Linh hoàng nhìn Kai và mấy người Thạch Hạo nói:
- Mời chư vị khách quý theo ta vào Hoàng cung nghỉ ngơi.
Kai nhẹ gật đầu, đáy mắt mơ hồ mang theo sự kích động, trước kia lúc chưa rơi vào hắc ám, mình là tinh linh hộ vệ trong hoàng cung, bây giờ lại bước vào hoàng cung lần nữa, trong lòng khó tránh cảm giác xao động, tâm thần không yên, cũng không biết hoàng cung bây giờ có thay đổi nhiều không.
Thạch Hạo và Bạch Hiểu Thuần cũng gật đầu đồng ý, Hồng Hoang chư thần giáng lâm vẫn cần Tinh Linh hoàng xuất lực.
Bên trong Hoàng cung, Tinh Linh hoàng ngồi trên ghế chủ vị, trên ghế mây bên trái là rất nhiều trưởng lão Tinh linh tộc, bên phải là Thạch Hạo Bạch Hiểu Thuần và mấy cường giả Hắc Ám tinh linh Kai.
Kai trân trọng sờ lên ghế mây, nhìn quanh bốn phía cảm khái nói:
- Cuối cùng ta lại được trở về, lần này ta về được nơi này, dù có chết đi cũng không còn gì hối tiếc.
Hắc Ám tinh linh còn lại đều nhẹ gật đầu, trong mắt có chút hoảng hốt.
Đại trưởng lão Tinh linh tộc nói:
- Kai, các vị đã rời khỏi đây bao lâu rồi?
- Rất lâu rồi! Ta không còn nhớ nữa!
Tinh linh hoàng mở miệng cảm khái nói:
- Ba vạn sáu ngàn bảy trăm năm mươi hai năm! Bọn hắn đã rời khỏi chúng ta hơn ba vạn sáu nghìn năm, lần này về rồi đừng đi nữa.
Kai lấy lại tỉnh thân hạ giọng nói:
- Có lẽ chúng ta không còn lần sau nữa, lần này Công chúa điện hạ trở về, đã hạ quyết tâm chiến tử, Thần Hi thần hệ không phải đối thủ chúng ta có thể đối đầu, dù Công chúa điện hạ là Thâm Uyên Lĩnh Chủ cũng không đối đầu được với Thần Hi thần hệ, huống chỉ còn có Ngũ Sắc Long Thần hệ.
Bên trong đại điện lập tức hoàn toàn yên tĩnh, bầu không khí trầm thấp tràn đầy ngột ngạt.
Tinh Linh hoàng ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài, cảm thán nói:
- Cuối cùng chúng ta vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị hủy diệt, Sinh Mệnh Mẫu Thần ơi! Chẳng lẽ ngài từ bỏ con dân của ngài sao?
Bạch Hiểu Thuần nhìn bầu không khí uể oải của chúng tinh linh xung quanh, đột nhiên mở miệng nói:
- Thực ra không phải không có hi vọng.
Chúng tinh linh lập tức nhìn Bạch Hiểu Thuần, ánh mắt Kai có chút hoảng hốt, trong lòng thì thầm nói:
- Hồng Hoang thần hệ, không sai còn có Hồng Hoang thần hệ.
Trong mắt lóe lên một đạo quang mang kích động.
Tinh Linh hoàng vội vàng nói:
- Xin đại nhân nói rõ, hi vọng chúng ta ở đâu?
- Đương nhiên là ở Hồng Hoang chúng ta rồi, chúng sinh cầu nguyện trở thành Hồng Hoang hạ giới.
Bạch Hiểu Thuần ngẩng đầu kiêu ngạo nói.
Tinh linh hoàng nghi ngờ hỏi:
- Hạ giới là cái gì?
Kai đột nhiên mở miệng giải thích:
~ Trở thành Hồng Hoang hạ giới, chính là trở thành nước chư hầu của Hồng Hoang, lấy Hồng Hoang làm chủ, tuân thủ quy tắc của Hồng Hoang.
Bốp... Tinh linh hoàng đập ghế một cái, đột nhiên đứng lên quát:
- Tuyệt đối không thể nào, dù chết trong chiến trường Tinh linh tộc ta cũng không làm nô lệ.
Trưởng lão Tinh linh tộc cũng nhìn Thạch Hạo Bạch Hiểu Thuần bằng ánh mắt căm hận, từ “nô lệ' này như một điều cấm ky của Tinh linh tộc, vì trời sinh vẻ ngoài xinh đẹp và khí chất tự nhiên thuần khiết, trước kia Tinh linh tộc có thể nói đã chịu họa nô lệ cho Cửu thụ, thậm chí còn có những đoàn chuyên cướp bóc từ hư không đến.
- Ta đồng ý!
Bạch Hiểu Thuần còn chưa kịp giải thích, một giọng nói trong veo lạnh lùng đã vang lên trong đại điện.
Hai thân ảnh hiện lên trong đại điện, theo thứ tự là công chúa Agnes Hắc Ám tinh linh và Thượng Cổ chí tôn một thân áo xanh.
Tinh Linh hoàng không thể tin nổi kêu lên:
- Hoàng tỷ, ngài nói gì vậy?
Agnes nhìn Bạch Hiểu Thuần nói:
- Ta đồng ý!
Hả... Bạch Hiểu Thuần nghi ngờ nói:
- Đồng ý dễ dàng như vậy? Ngài không tìm hiểu rõ hơn một chút sao?
Agnes bình thản nói:
- Không cần, chúng sinh nên cầu nguyện thế nào, xin cho chỉ thị.
Đại trưởng lão đứng lên, bi phẫn kêu lên:
- Trưởng công chúa miện hạ, dù diệt tộc chúng ta cũng không chấp nhận trở thành nô lệ, ngài đã quên họa nô lệ trước kia rồi sao?
Agnes bình tĩnh nói:
- Hồng Hoang thì khác!