Chương 950 Hồng Hoang Chúng Tiên Giáng Lâm
Ninh Khuyết khẽ vẫy tay, sông vong xuyên cuồn cuộn bên dưới phóng về phía hư không vỡ nát.
Đồng thời thiên nhãn của Thạch Hạo đột nhiên mở ra, một đạo kim sắc Thiên Nhãn thần quang bắn ra.
Trường hà cuồn cuộn và Thiên Nhãn thần quang cùng xuyên qua Hư Không khu vực mà không gặp bất cứ trở ngại nào.
Sắc mặt Thạch Hạo và Ninh Khuyết đều biến hóa, không hay rồi!
Nàng ta không có ở đó.
Lốp bốp... Lôi Điện trên bầu trời phóng tán loạn, hình thành một lồng giam Lôi Đình kim sắc khổng lồ bao vây các Đại Đế trong đó.
- Đại Đế thần ấn!
Thạch Hạo hét to một tiếng.
Thập phương Đại Đến thần ấn dâng lên, Thần Long bay múa, thần uy như ngục, trấn áp cửu thiên thập giới, lồng giam Lôi Đình khổng lồ cũng không thể chịu được uy lực của thập phương Đại Đế, một tiếng ầm vang vỡ nát.
Trên hư không truyền ra một cỗ sức mạnh khó mà che giấu, mười vị Đại Đế cùng ngẩng đầu đẩy tay lên phía trên, mười tôn Đại Đế thần ấn trấn áp đi.
Ầm!
Thân ảnh Saint Laurent hiện ra, lấy kiếm đưa ngang trước người, sức mạnh lôi thần cuồn cuộn ngăn cản mười tôn Đại Đế thần ấn.
Mười vị Đại Đế cùng nhau tiến lên trước một bước, mười tôn Đại Đế thần ấn đột nhiên bùng nổ, 'ầm' thần quang óng ánh nở rộ, đẩy Saint Laurent biến mất phía chân trời như sao băng, ra khỏi thế giới đi sâu vào hư không.
- Mở cho ta!
Một tiếng kêu khẽ vang lên trong hư không.
Âm... Mười đạo Lôi Đình trụ khổng lồ xông ra, vô cùng hùng dũng bay về phía mười cỗ Đại Đế thần ấn.
Mười thân ảnh mặc long bào hiện lên, vươn tay ra mười cỗ Đại Đế thần ấn khác nhau rơi vào trong tay, 'bịch' một tiếng các loại thần quang nở rộ.
Saint Laurent cầm thần kiếm, nhìn mười vị Đại Đế vây quanh mình cười nói:
- Mười tiểu oa nhi, cũng có chút năng lực.
Mười vị Đại Đế không thèm để ý, tấn công về phía Saint Laurent, thần bào bay lên, thần uy mênh mông.
Giờ phút này, dưới Sinh Mệnh Chi Thụ chỉ còn lại hai người Tinh linh vương và Bạch Hiểu Thuần, Tinh linh trưởng lão đã dẫn theo cường giả trong tộc tham gia vào cuộc chiến, thế nhưng chiến trường vẫn không mấy lạc quan, Thiên sứ và Cự Long tộc vẫn không ngừng bay vào chiến trường qua môn hộ, bằng mọi giá phát động tấn công, thần rơi như mưa, thần huyết nhuộm đỏ thiên địa, toàn bộ thế giới đều dấy lên sát khí tàn bạo.
Bạch Hiểu Thuần nghiêng trang nói:
- Thế giới này thật sự quan trọng vậy sao? Đáng để Thần Hi thần hệ trả giá đắt như thế?
Rồi quay đầu nhìn Tinh Linh hoàng nghi ngờ nói:
- Rốt cuộc thế giới các ngươi ẩn giấu bí mật gì?
Tinh Linh hoàng lắc đầu nói:
- Không có, thế giới chúng ta chỉ là một cao đẳng vị diện rất bình thường, ta cũng không biết tại sao Thần Hi thần hệ lại điên cuồng tấn công vị diện chúng ta như vậy.
- Được rồi, không quan tâm nhiều như vậy, ngươi tự bảo trọng đi.
Bạch Hiểu Thuần phóng lên trời, Cửu Xỉ Đinh Ba ngang trời, nhấc lên một trận gió tanh mưa máu.
Tinh linh hoàng cầm quyền trượng trong tay cũng bay lên theo, sức mạnh Tinh Linh hoàng không cao, chỉ ở mức Chân Thần bình thường, có thể ngồi vững vàng vào hoàng vị là dựa vào huyết thống và sự hi sinh của Tinh linh công chúa năm đó.
Trong trận đại chiến, bầu trời đột nhiên xuất hiện một Kính Diện, trên Kính Diện nổi lên một gợn sóng, một nữ tử xinh đẹp mặc trường bào màu xanh nhạt từ trong Kính Diện đi ra.
Nơi xa, một tôn Cự Long tung hoành, một mũi tinh linh thần tiễn chớp lóe xoay tròn xuyên không bay đến, 'ầm' một tiếng vang lên, bắn vào thân Cự Long, nổ ra từng đạo hào quang chói mắt, nhưng không đủ sức phá vỡ.
Đôi mắt Thần Long lóe lên quang mang, hai cánh vung lên bay đi, long trảo to lớn đè xuống, như thượng thiên chi thủ, áp chế Đại trưởng lão Tinh linh tộc.
- Hây a...
Đại trưởng lão Tinh linh tộc phát ra tiếng kêu đau đớn, toàn thân phóng ra thần lực ngăn cản long trảo của Cự Long, nhưng long uy khủng khiếp bao phủ toàn thân, giống như một vùng thiên địa đè lên người, toàn thân đều đang run rẩy, như một khối thiên thạch nóng bỏng rơi vào mặt.
Triệu Hân Duyệt vừa đi ra khỏi Kính Diện thông đạo đã nhìn thấy cảnh tượng như vậy, lấy tay làm bút viết một chữ "Chém!" giữa không trung.
Thánh hiển chân ngôn, nói là làm! Một đạo đao quang lóe lên một cái rồi biến mất, Cự Long hoa mắt, trong lòng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
"Rống!" Cự Long vội vàng tung ra Long Thần thần lực, toàn thân nở rộ kim quang, mỗi một lân phiến đều lấp lánh một đạo minh văn viễn cổ.
Bang... Một thanh đao vô hình chém trên thân Cự Long, hỏa hoa nở rộ.
"Ngao rống..." Cự Long phát ra một tiếng gầm rú đau đớn, xoay một vòng bay ra ngoài, lân phiến vỡ vụn bắn tung tóe ra.
Đại trưởng lão Tinh linh tộc há miệng thở dốc, trong mắt vẫn còn mờ mịt.