Chương 978 Có Muốn Khí Vận Gia Thân?
Vũ Dương Uy hỏi:
- Đạo chủ, đối với những thần linh bị giam giữ trong bảo tháp, ngài định làm như thế nào?
Lý Bình An cau mày nói:
- Để cho bần đạo suy nghĩ một chút, lần này Thần Hi thần hệ thiếu của bần đạo đại nhân quả tày trời, chung quy phải hoàn trả.
Vũ Dương Uy cười lớn nói:
- Cũng đúng, đạo chủ không phải là người thích ăn thiệt.
Nhìn về phía Thương Cổ Chí Tôn rồi nói:
- Thương Cổ huynh đệ có thể dẫn ta đi dạo Hồng Hoang hiện giờ một chút được không?
Thương Cổ Chí Tôn cười sảng khoái nói:
- Vô cùng vui lòng!
Hai người đứng dậy chắp tay thi lễ với Lý Bình An, nói:
- Đạo chủ, chúng ta xin cáo từi Lý Bình An đứng dậy hoàn lễ, đáp:
- Bần đạo không tiễn xa nữa.
Hai vị chí tôn đi ra khỏi đạo quan, thoáng chốc đã biến mất vô tung.
Lý Bình An dùng ngón tay gõ lên trên mặt bàn, lẩm bẩm nói:
- Thần Hi, nếu không phải bần đạo ngăn lại Thâm Uyên, Thần Hi thần hệ của ngươi đã không còn tồn tại nữa, nhân quả tày trời này, ngươi định hoàn lại thế nào đây?
Bên trong một gian phòng nơi hậu viện, Thanh Phong tay chân duỗi thẳng cẳng nằm trên giường, híp mắt lười biếng nói:
- Vẫn là nhà mình thoải mái nhất!
Minh Nguyệt ngồi bên cạnh cửa sổ, nhìn một gốc cây đến xuất thần.
Thanh Phong xoay người ngồi dậy, mỉm cười nói:
- Minh Nguyệt, ngươi đang nghĩ gì vậy?
Minh Nguyệt thoáng do dự một chút rồi nói:
- Thanh Phong, ngươi có thể cầu xin đạo chủ cứu lấy mẫu thần được không?
Thanh Phong lắc đầu liên tục nói:
- Minh Nguyệt, nữ nhân của Thần Hi thần hệ kia không dễ dàng gì mới bắt được Dạ chỉ nữ thần, làm sao có thể thả mẫu thần được chứ?
- Thần Hi thần hệ có thể thả ngươi về đây đã coi như là lấy lòng sư phụ ta rồi, nếu như sư phụ ta còn áp sát nữa, đến lúc đó khó mà tránh khỏi một trận đại chiến, mà ngươi cũng biết sức mạnh của Thần Hi thần hệ rồi đấy, một khi đại chiến bùng nổ, Hồng Hoang chưa chắc có thể thủ thắng, cho dù thắng lợi thì cũng là thắng thảm, ta cũng không thể vì Ám Dạ thần hệ mà khiến tiên thần của Hồng Hoang đi mạo hiểm được.
Trong mắt Minh Nguyệt toát ra vẻ bi thương nói:
- Lễ nào mẫu thần thực sự không có chút hy vọng nào sao?
Thanh Phong chớp mắt nói:
- Cũng không phải là không có!
Minh Nguyệt vội vàng hỏi:
- Còn có hy vọng gì?
Thanh Phong vỗ ngực nói:
- Đợi chút nữa ta dẫn ngươi đến đại diện, cầu xin Tam Thanh Đạo Tổ phù hộ.
Minh Nguyệt trừng mắt nhìn Thanh Phong, trong mắt tóe ra lửa giận, bản thân ta chính là thần, ngươi còn kêu ta đi bái thần sao?!
Thanh Phong rụt cổ một cái, nhỏ giọng nói:
- Tam Thanh Đạo Tổ rất linh.
Sáng sớm hôm sau, Lý Bình An mới vừa đi ra cửa phòng, đã nghe thấy ầm một tiếng, một cột khói trắng phóng lên trên cao phía sau núi, khuếch tán trên không trung tạo nên mây trắng nối liền nhau không ngớt.
Lý Bình An quay đầu nhìn về phía phương hướng phía sau núi, bất đắc dĩ nói:
- Thanh Thuần lại đột phát ý nghĩ kỳ quái gì không biết?
Bóng dáng thoáng chốc biến mất.
Đám người Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch Hạo, Minh Nguyệt cũng đi ra khỏi đại điện, trông thấy cột khói màu trắng đang bốc lên phía xa xa.
Thanh Tuyết bất đắc dĩ nói:
- Thanh Thuần lại luyện đan gì vậy?
- Nhất định là một thứ đồ hi kỳ cổ quái gì đó.
Thạch Hạo cười lớn nói.
Ánh mắt của Thanh Phong sáng lên, hình như đan dược của nhị sư huynh rất hữu dụng! Trong lòng rục rịch một trận.
Phía sau núi Tam Thanh quan, bên trong một sơn sốc được bảo vệ bởi tầng tầng lớp lớp trận pháp, Bạch Hiểu Thuần nắm lấy một viên du lục đan hoàn, trong mắt mang theo sự mất mát, hình như lại thất bại rồi, thế nhưng viên thất bại phẩm này có tác dụng gì?
Tìm ai thử một chút đây?
- Thanh Thuần!
Bóng dáng Lý Bình An hiện lên bên cạnh Bạch Hiểu Thuần.
Bạch Hiểu Thuần vội vã thu hồi đan dược lại, chắp tay thi lễ cười hì hì nói:
- Sư phụ, sao người lại tới đây?
Lý Bình An nhìn lò luyện đan vẫn còn đang bốc khói:
- Ngươi lại luyện thứ gì vậy?
Bạch Hiểu Thuần gãi gãi đầu, xấu hổ nói:
~Ta muốn thử xem có thể luyện thần thông nhập vào trong đan dược được hay không, như thế thì sau này đánh nhau nhàn biết bao nhiêu.
Hiếu kỳ hỏi:
- Sư phụ tìm ta có việc gì không?
Lý Bình An nói:
- Ngươi muốn giống như Thanh Thạch, Thanh Thuần sao, khí vận gia thân trở thành chủ tể một phương?
Khí vận gia thân? Chủ tể một phương? Bạch Hiểu Thuần vô thức lắc đầu hô to:
- Không muốn, quá mệt mỏi.
Lý Bình An cười nói:
- Có thể đề thăng thực lực đấy!
Có thể đề thăng thực lực? Trong lòng Bạch Hiểu Thuần động tâm một trận, trở thành chủ tể một phương, sau đó giống như sư huynh vậy, làm một ông chủ an nhàn hình như cũng không tệ, vẻ mặt nịnh nọt tươi cười nói:
- Sư phụ, ta muốn.