← Quay lại trang sách

Chương 981 Hóa Hồ Vi Phật (Hạ)

Mệnh Vận nữ thần Dorothy kiên quyết nói:

- Tuyệt đối không được!

Ngoại ngữ Thần Hi chủ thần ra, các vị thần linh đều nhìn về phía Dorothy.

Dorothy vung tay lên, trước mặt hiện lên một cuộn vải trắng, một cây châm ngũ nhan lục sắc xuyên qua vải trắng, nhanh trong tạo thành một bức họa quyển, một tiểu bàn tử mặc y phục cổ quái, vẻ mặt tươi cười ngồi trên thần vị, phía dưới thời là hàng vạn hàng nghìn quang đầu thiên sứ cúi đầu phục tùng, ngay cả vài vị chủ thần cũng ngồi ở trên liên hoa thần vị bên cạnh, bảo vệ xung quanh tiểu bàn tử thượng vị.

Thiên Không nữ thần bỗng niên đứng lên, khó mà tin được nhìn họa quyển trước mặt, chấn kinh hô lên:

- Sao có thể như thế được?

Mắt lộ ra hung quang, vội vàng kêu lên:

- Giết! Nhất định phải diệt trừ hắn.

Dorothy lắc đầu nói:

- Không thể giết! Tuy rằng không biết là vì nguyên nhân gì, vận mệnh của hắn đã cùng liên quan đến Thần Hi thần hệ, hắn sống thì chính là chủ của Thần Hi thần hệ, hắn chết, Thần Hi thần hệ sụp đổ, chúng ta toàn bộ đều tuyệt diệt.

Iiktra buồn bực nói:

- Nói cách khác, tương lai của thần hệ chúng ta sẽ do tiểu thí hài này thao túng sao?

Dorothy thu hồi lại họa bố, lo lắng nói:

- Đây chính là vận mệnh!

- Ví dụ như nào?

Dorothy nhìn Warren ròi nói:

- Chư thần hoàng hôn, thần hệ hủy diệt.

- AI Tất cả mọi người cùng hít một hơi khí lạnh.

Thần Hi chi chủ lên tiếng nói:

- Tất cả các ngươi lui xuống hết đi! Không cần can thiệp.

Toàn bộ chư thần đứng dậy, cung kính khom lưng thi lễ nói:

- Rõ!

Toàn bộ thần linh đều ôm tâm tình nặng tru, im hơi lặng tiếng biến mất khỏi thần điện.

Thần Hi chi chủ nhìn về phía tiểu thí hài đang ngồi xếp bằng ở dưới tàng cây, nỉ non nói:

- Nhân quả, vận mệnh!

Trong hư không, trên kim liên lộ, Lý Bình An lại lần nữa cưỡi Thanh Ngưu, đứng trên hư không.

Viên hoàn trước mắt trôi bồng bềnh, bên trong phát ra chính là bóng dáng Bạch Hiểu Thuần như hài đồng ngồi xếp bằng dưới tàng cây, một ngày lớn hơn một tuổi, mỗi một ngày đều có biến hóa mới, sau hai mươi ngày thì lại lần nữa khôi phục hình ảnh mập mạp trước kia, sau đó không còn biến hóa nữa.

Thanh Phong nhìn thoáng qua Lý Bình An, nhẹ giọng hỏi:

- Sư phụ, khi nào thì chúng ta rời đi?

Lý Bình An nói:

- Chờ đến khi Thanh Thuần giác ngộ.

Đại Bạch Trư lắc đầu vẫy đuôi trên kim liên lộ, bất an giẫm chận tại chỗ.

- Muốn đi thì đi đi!

Trong mắt Đại Bạch Trư hiện lên vẻ vui mừng, cúi đầu nói:

- Đa tạ đạo chủ!

Hóa thành một luồng quang mang nhảy vào trong viên hoàn, dưới thần thụ bên trong thần quốc, đột nhiên xuất hiện một tiểu trư tể tử, tiểu trư tể tử nằm ở bãi cỏ bên cạnh, ngẩng đầu nhìn Bạch Hiểu Thuần, trong mắt mang theo vẻ ỷ lại.

Thời gian ngày lại ngày trôi qua, tiểu trư tể tử cũng mỗi ngày lớn thêm một chút, vài ngày sau thì khôi phục hình dáng phì thạc như trước, ngày ngày nằm úp sấp dưới tàng cây ngủ.

Sự tồn tại của Bạch Hiểu Thuần và đại phì trư nhanh chóng kinh động đến anh linh bên trong thần quốc, anh linh tụ đến thành đàn, chỉ chỉ trỏ trỏ Bạch Hiểu Thuần, sau đó rời đi.

Mỗi ngày anh linh lui tới, nối liền không dứt, mãi đến lúc Bạch Hiểu Thuần không có chút động tác nào trong một năm, chúng anh linh mới chậm rãi cho Bạch Hiểu Thuần vào trong quên lãng.

Ba năm sau, Thanh Thuần vẫn luôn ngồi xếp bằng đột nhiên mở mắt, trên người hiện lên một thân áo trắng, thanh âm to lớn vang lên trong thiên địa:

- Như thị ngã văn: Nhất thì bạc già phạm. Trụ Như Lai gia trì quảng đại kim cương pháp giới cung.

- Phật tử thử đại thừa chân ngôn hành đạo pháp, ngã kim chính khai diễn vi bỉ đại thừa khí - Tòng Như Lai khẩu sinh phật tâm chi tử. Nhược thị thiện nam tử thiện nữ nhân sở tại phương sở. Tức vi hữu phật thi tác.

Tiếng tụng kinh của Bạch Hiểu Thuần từ nhỏ đến lớn, dần dần giống như lôi đình thiên âm vang vọng khắp thần quốc, ngoài trừ toàn bộ những thần linh anh linh ngoài chủ thần, tất cả đều ngẩng đầu nhìn lên trời, bên tai vang vọng tiếng tụng kinh mênh mông, chui vào nơi tận sâu trong linh hồn, tiếng lòng đại hoan hỉ, đại cực lạc.

Đầu tiên là anh linh, sau đó là nhị lưỡng dực thiên sứ, tứ dực thiên sứ, lục dực thiên sứ, càng ngày càng nhiều thần linh thành kính quỳ gối xuống trong tiếng tụng kinh.

Bên trong Thái Dương thần điện, Thần Hi chủ thần vô vị nói:

- Dorothy, ngươi đi đón hắn đi!

Dorothy khom lưng thi lễ, cung kính nói:

- RõI Đứng dậy đi ra ngoài.

Một chiếc kim kiều bắt nguồn từ thần đài, vượt qua Thái Dương, đáp xuống trước Bạch Hiểu Thuần đang ngồi xếp bằng dưới thần thụ.

Thân ảnh của Dorothy hiện lên trên kim kiểu, cúi đầu nhìn Bạch Hiểu Thuần nói:

- Phụng chủ thần chi mệnh, nghênh đón miện hạ đến thần điện.