Chương 996 Ba Ngàn Thiên Quy Khóa Chân Linh
Đại Trí Tuệ Vương Phật hai tay chắp trước ngực, khom lưng thi lễ nói:
- Lĩnh pháp chỉ!
Thiên giới Đông Hải, có một hòn đảo khổng lồ như trăng khuyết, minh nguyệt cao cao trên hòn đảo, quanh năm bao phủ trong ánh trăng mơ mộng, bên trong hòn đảo có Ngọc Thỏ điêu tượng cao hơn mấy chục thước tọa lạc.
Lúc này, phía dưới pho tượng, một thiếu niên đang nằm trên cỏ, híp mắt nhìn minh nguyệt trên đảo, cà lơ phất phơ hai chân tréo nguẩy, trong miệng ngậm một cọng cỏ.
Minh Vi Thương một thân thanh y, chắp hai tay sau lưng đi tới, đứng bên cạnh thiếu niên.
Bạch Cẩm mở mắt, hoài nghi nói:
- Ngoại công, có phải bọn họ đã quên mất chúng ta rồi hay không?
- Tự tin một chút, có phải đã bỏ đi rồi hay không, bọn họ đúng là đã quên mất chúng ta rồi.
- Phi!
Bạch Cẩm phun cọng cỏ trong miệng ra ngoài, càng nghĩ càng giận.
Sắc mặt Minh Vi Thương trông khó coi, nói:
- Ta đã nghe ngóng rồi, cha ngươi và mẹ ngươi ngày ngày du sơn ngoạn thủy trên Thiên Đình, trải qua thế giới hai ngưởi, thật không vui.
Bạch Cẩm không còn gì để nói, kiến giải:
- Ngoại công, hiện giờ ta nghi ngờ rằng, ta vốn không phải con ruột của bọn họ, nào có người làm cha làm mẹ như thế?!
Bạch Cẩm trở mình ngồi dậy, thở phì phò nói:
- Ta phải đi tìm họ để hỏi cho rõ ràng.
Minh Vi Thương tức giận nói:
- Bọn họ đã không cần chúng ta nữa rồi, còn tìm bọn họ làm cái gì?
Bạch Cẩm ngớ người, nói:
- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?
Minh Vi Thương chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn trời rồi nói:
- Nếu bọn họ đã không cần chúng ta nữa, chúng ta cũng không cần bọn họ nữa, chuyển nhà đi.
- Đi đâu?
Minh Vi Thương nói:
- Ngoại công dự định sẽ đến hư không lịch luyện một phen, Cẩm Nhi có muốn đồng hành cùng ngoại công không?
Hư không lịch luyện? Trong mắt Bạch Cẩm hiện lên vẻ hưng phấn, lập tức xoay người đứng lên, kéo lấy tay của Minh Vi Thương nói:
- Đi! Chúng ta đi luôn bây giờ! Đã sớm muốn đi xem sao rồi.
Ngón tay của Minh Vi Thương búng một cái, một chiếc lâu thuyền rộng rãi trôi lơ lửng trên Minh Nguyệt đảo, hai người phi thân lên lâu thuyền, lâu thuyền phá không mà đi.
Bên Thiên Hà trên Thiên Đình, Thanh Phong và Minh Nguyệt đang dựa sát vào nhau, ngồi bên cạnh sông ngắm nhìn cảnh sắc mỹ lệ, mùi vị tình yêu tràn ngập khắp Thiên Hà, thủy quân tại Thiên Hà nhao nhao tránh né.
- Hắt xì! Hắt xì!
Thanh Phong hắt xì hơi liên tục mấy cái, xoa xoa mũi.
Minh Nguyệt quan tâm hỏi:
- Sao vậy?
Thanh Phong nhếch miệng lộ ra nụ cười, nói:
- Không có gì, chỉ cảm giác rằng hình như có ngiời đang nói ta.
Minh Nguyệt cười nói:
- Có phải lại muốn nói có người ở sau lưng nói ngươi đẹp trai không?
Thanh Phong gật đầu liên tục, nghiêm túc nói:
- Rất có thể!
- Phì! Da mặt thật dày!
Minh Nguyệt quở mắng cười một tiếng.
- Không phải ngươi thích gương mặt tuấn mỹ này của ta sao?
Thanh Phong cười một tiếng, nhào tới.
- AI Minh Nguyệt kinh hô một tiếng, bị đè hẳn xuống mặt cổ, bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí mập mờ bao phủ giữa hai bên.
Sau một khắc, hai người đồng thời biến mất bên cạnh Thiên Hà.
Qua thời gian trăn năm, ba huynh đệ Thạch Hạo mới thu phục được vị diện mà Thần Hi thần hệ lưu lại, thánh đường bên trong mỗi vị diện đều được sửa lại, chính là từng ngọn miếu thờ, thánh đường giáo chủ kỵ sĩ đều biến thành hòa thượng, trung hậu kỳ, đo giới luật Phật Môn nghiêm khắc, rất nhiều hòa thượng đua nhau hoàn tục, còn có rất nhiều hòa thượng không tuân thủ giới luật gây ra mối bất hoà rất lớn, chùa chiển khắp nơi trở nên hỗn loại, danh dự mất sạch, Thiên Đình và Phật giáo càng tranh đấu không tách ra được, cuối cùng lại là Ninh Khuyết bất ngờ giành được thắng lợi, lý luận thiện ác có báo đi sâu vào lòng người, dương gian có tội, âm gian chịu phạt, dương gian có công, âm gian đắc thưởng, một tay giơ gậy, một tay cho ngon ngọt, nhanh chóng thu phục được dân tâm của từng vị diện.
Theo sự thu phục của từng vị diện, hơn một nghìn vị diện thiên địa bản nguyên gia trì cho Hồng Hoang, Hồng Hoang bản nguyên càng thêm hùng hậu, trở nên cường đại mà trước kia chưa từng có, diện tích thế giới cũng lớn thêm gấp mấy lần, thiên địa pháp quy vô cùng huyền ảo và sâu xa.
Bên trong Tam Thanh quan, Lý Bình An ngồi xếp bằng ở bên trong đại điện, ngũ hành lực vờn quanh người, điểm trang cho đại điện sáng ngời không gì sánh được.
Tượng thần của Tam Thanh đạo chủ chậm rãi cúi đầu xuống nhìn Lý Bình An chăm chú, trong con mắt trống rỗng hiện lên chút thần thái, đạm nhiên, uy nghiêm, quả cảm, Bên trong đan điền hỗn độn trong cơ thể Lý Bình An, tam thiên ma thần ngồi xếp bằng, mỗi một Ma thần đều toàn lực lĩnh ngộ thiên địa pháp quy hoàn toàn mới.
Vù vùi