← Quay lại trang sách

Chương 1008 Thâm Uyên Đang Làm Gì

Lý Bình An cũng nghiêm túc nói:

- Tin tưởng ta, phật môn muốn chân chính phát đương quang đại, thì nhất định Phật Tổ phải là hắn.

Hai người đối mặt một hồi, Thần Hi Chủ Thần dời ánh mắt đi, ngữ khí nhẹ nhàng bình đạm hơn mấy phần nói:

- Lần này ta tới tìm Đạo Chủ, là muốn mời Đạo Chủ hỗ trợ hộ pháp.

- Ngươi đã đi ra một bước kia sao?

Lý Bình An kinh ngạc nói.

Thần Hi Chủ Thần nhẹ gật đầu, nói:

- Tùy thời có thể bước vào Thần Vương cảnh.

- Theo ta được biết trong hư không vô tận có Quang Minh Thánh Đường, vì sao Thần Hi nữ thần không đi Quang Minh Thánh Đường tìm kiếm trợ giúp, chẳng phải là đáng tin hơn so với bần đạo rất nhiều sao?

Lý Bình An không hiểu hỏi.

Ám Dạ nữ thần bên cạnh cười trào phúng nói:

- Theo truyền thuyết, Thần Hi chi chủ vĩ đại chính là người bị Quang Minh Thánh Đường đuổi ra ngoài, độ Chủ Thần kiếp ở Quang Minh Thánh Đường, không phải là sẽ bị người hại chết SaO.

Thần Hi chi chủ trầm mặc không nói, hiển nhiên thừa nhận lời Ám Dạ nữ thần nói.

Lý Bình An kinh ngạc nhìn Thần Hi chi chủ, vậy mà bị đuổi ra ngoài? Xem ra giữa các thiên sứ cũng có không ít chuyện bẩn thỉu!

Thần Hi chi chủ bình thản nói:

- Ba tháng sau gặp nhau ở Hư Không Lưu Sa Vực.

Thân ảnh Thần Hi chi chủ và Ám Dạ nữ thần chậm rãi mờ nhạt.

Lý Bình An vội vàng nói theo:

- Này... Ta không biết Hư Không Lưu Sa Vực ở đâu!

Một điểm bạch quang từ bên trong thân ảnh Thần Hi nữ thần đang mờ nhạt bay ra, lơ lửng ở trước mặt Lý Bình An.

Lý Bình An đưa tay bắt lấy điểm bạch quang này, trong đầu lập tức hiển hiện một cái địa đồ, địa đồ lấy thế giới và cấm địa nguy hiểm trong hư không làm tọa độ, xung quanh Hư Không Vực đều bị bao quát trong đó, Hồng Hoang và Hư Không Lưu Sa Vực đặc biệt sáng tỏ dễ thấy.

Một lát sau, Lý Bình An quay người trở về, quanh thân lấp lánh lưu quang, xuyên qua vô tận không gian, rất nhanh đã đi ra hư không, một lần nữa xuất hiện ở phía trên thiên thạch bên ngoài hư không Vô Lượng Phật Quốc, thân ảnh lóe lên biến mất tại chỗ.

Thân ảnh Lý Bình An xuất hiện bên trong Tam Thanh Quan, mấy tên đệ tử vẫn đang nướng thịt, Bạch Hiểu Thuần càng ăn đến miệng dính đây dầu mỡ.

Nhìn thấy Lý Bình An trở về, Bạch Hiểu Thuần vội vàng đứng lên, cầm một chuỗi thịt nướng đưa tới, nịnh nọt nói:

- Sư phụ, thịt nướng của người!

Lý Bình An không nhận thịt nướng, răn dạy nói:

- Lần này ngươi làm chuyện tốt rồi.

Bạch Hiểu Thuần rụt cổ lại, cúi đầu nhỏ giọng nói:

- Ta cũng không muốn. Sư phụ, ta biết sai rồi.

Lý Bình An hừ lạnh một tiếng, đi đến cái ghế ở bên cạnh ngồi xuống.

Bạch Hiểu Thuần tranh thủ đặt thịt nướng vào trong đĩa trước mặt Lý Bình An, xoa tay cười ngượng ngùng nói:

- Sư phụ, cứu được Phật Quốc của ta về chưa?

Lý Bình An liếc mắt nhìn hắn, nói:

- Đi Tam Thanh Thần Điện tự kiểm điểm đi!

- Vâng!

Bạch Hiểu Thuần lập tức quay người chạy tới Tam Thanh Đại Điện.

Sa khi ăn uống no đủ, sư đồ tụ tập cùng một chỗ nói chuyện trên trời dưới đất, nói chuyện lý thú gần đây.

Bên trong Tam Thanh Đại Điện, Bạch Hiểu Thuần quỳ gối trước Tam Thanh tượng thần, ủ rũ đọc đạo kinh.

Gần nửa đêm, bên trong phòng quán chủ phía sau Tam Thanh Quan, Lý Bình An ngồi xếp bằng trên giường, trước mặt là một cái vòng xoáy vặn vẹo, bên trong vòng xoáy có một cái thân ảnh hư ảo từ từ bay ra, rơi trên mặt đất hóa thành một lão giả âm trầm, trên cổ lão giả đeo một cái vòng thép sáng loáng.

Lão giả xoay người thi lễ nói:

- Ảnh Ma Hoắc Thương bái kiến Đạo Chủ, không biết Đạo Chủ triệu kiến ta đến đây có gì dặn dò?!

Lý Bình An nói:

- Ta muốn biết gần đây Thâm Uyên có động tác gì?