Chương 1022 Kiếp Cuối Cùng
Hoàng Kim Cự Long, cường giả Hắc Ám Thần Điện, thánh nữ Quang Minh Thánh Đường đồng thời đánh tới về phía Lý Bình An.
Lý Bình An không hề lui bước, đồng thời khởi xướng công kích bốn người, chiến đấu ầm ầm khai hỏa, hư không liên tiếp vỡ nát, hình thành một cái lỗ đen vặn vẹo to lớn, bao phủ vạn dặm, bốn người chiến đấu ở trung tâm lỗ đen, hình thành bốn đạo quang ảnh, thanh âm chiến đấu đều bị lỗ đen bóp méo hấp thu, bên trong hư không xa xôi, chúng thần giống như đang xem một bộ phim câm.
Thân ảnh Dạ Chi Nữ Thần hiển hiện ở trong một nơi hẻo lánh không đáng chú ý, ngẩng đầu nhìn trung tâm trận chiến, sắc mặt thay đổi mấy lần, Đạo Chủ bị bốn vị Chủ Thần cường đại vây công rõ ràng đã rơi vào hạ phong, không phải đã nói đánh không lại liền rút lui sao? Hiện tại xảy ra chuyện gì? Giống như là kẻ thù sinh tử với bọn hắn vậy, giờ mình có nên rời đi trước hay không?
Chúng thần vây xem, quan sát chiến đấu trong hư không, ánh mắt cũng đều ngưng trọng, đây chính là cường giả chân chính sao? Nếu như mình gia nhập chiến trường, chỉ sợ không đố được một hiệp.
Một vài chủ thần biết rõ chi tiết về đám thánh nữ của thánh đường càng khiếp sợ hơn, cho dù là thánh nữ Carolina của Thánh đường, Long Bá của Hoàng Kim Cự Long, Anos của Lôi Đình Titan hay là đại trưởng lão Quiller của Hắc Ám thần điện, tất cả đều là nhóm cường giả đứng đầu hư không giới, sao bọn họ lại bị một tên chí tôn không biết tên đến từ phương đông cản bước?
Thậm chí bốn đánh một lâu như vậy vẫn chưa thể hạ gục đối phương.
Chiến đấu kéo dài rất lâu, trong hắc động hư không vặn vẹo, đột nhiên bộc phát ra một ánh lửa cực nóng, trong ánh lửa bốn bóng người hốt hoảng bay ngược lại.
Sau đó Lý Bình An bước ra từ trong ngọn lửa nóng bỏng đang cháy hừng hực đó, bóng người hóa thành một đạo hỏa diễm tung hoành trong lỗ đen, trong hư không tĩnh mịch, bốn người lập tức bị đánh bay, lăn lộn trong lỗ đen, có thể nói là vô cùng chật vật.
Một lát sau, hỏa diễm trên người Lý Bình An biến mất, lại lần nữa bị đánh cho chạy trối chết, giống như một bao cát vậy, bị bốn vị chủ thần cường đại hăng hái liên tiếp đánh bay.
Thợ săn Sophie của Tinh Linh tộc nhíu mày nói:
- Lại như vậy rồi, rốt cuộc vị chí tôn Phương Đông kia đã làm thế nào mà cứ một lát lại bộc phát một lần?
Một tên Địa Tinh thần linh chưi ra từ trong chiếc Hỏa Pháo xe lóng lánh thần quang bên cạnh, nói:
- Không biết, từ trước đến nay Thần linh phương đông luôn rất thần bí.
Địa Tinh thần linh hỏi ngược lại:
- Ngươi cảm thấy ai trong bọn họ có thể thắng?
Sophie bình tĩnh nói:
- Tất nhiên là Quang Minh thánh đường, Hoàng Kim long giới, Hắc Ám thánh đường, Titan Thần tộc rồi. Cho dù Carolina miện hạ, Long Bá miện hạ, Anos miện hạ, Quiller miện hạ bại trận, nhưng Quang Minh thánh đường, Hoàng Kim long giới, Hắc Ám thánh đường, Titan Thần tộc sẽ không thua.
Địa Tinh thần linh dựa vào chiến xa, ung dung nói:
- Ngươi nói đúng!
Không biết đã qua bao lâu, cuộc đại chiến vẫn tiếp tục, tỉ lệ bộc phát của Lý Bình An càng ngày càng cao, bốn người bên phía đối phương càng ngày càng phí sức.
Ùng ục ùng ục...
Dòng chảy bao phủ hư không Lưu Sa vực đột nhiên sôi trào, từng cơn sóng ngầm trào dâng mãnh liệt, có thể nhìn thấy rõ quang mang lấp lánh dưới mặt nước.
Chúng thần đang quan chiến, lập tức hướng ánh mắt nhìn về phía hư không Lưu Sa vực.
Trong dòng nước sạch sẽ chảy quanh Lưu Sa Vực, từng vòng xoáy khổng lồ đột nhiên xuất hiện, thôn phệ vô số dòng nước, mực nước nhanh chóng hạ xuống với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, lộ ra thần vị sáng lóng lánh, và Thần Hi nữ thân bên trên thần vị.
Chỉ là lúc này tình trạng của Thần Hi nữ thần vô cùng không tốt, sắc mặt tái nhợt dựa trên tay vịn, cánh nhỏ ra nước, cả người run rẩy.
Một lát sau khi giọt nước cuối cùng bị Lưu Sa vực hấp thu, cả Lưu Sa vực lại lần nữa khôi phục dáng vẻ khô hạn, một cơn gió thổi qua khiến cát bụi bay đầy trời.
Thần Hi ngẩng đầu nhìn về phía trung tâm cuộc chiến, năm vị thần chủ đang chiến đấu điên cuồng giữa vòng xoáy hư không vặn vẹo vỡ nát.
Khóe miệng Thần Hi co giật, cong mội nở nụ cười, một kiếp cuối cùng, sau khi một kiếp cuối cùng kết thúc, chính là ngày chết của các ngươi.
Vùi Vùi Vùi