← Quay lại trang sách

Chương 1048 Đại Năng Ấn Tu?

Lão giả cười ha hả nói:

- Khúc hà sao? Khúc hà ở Thiên giới.

Gero sững sờ, tiếp theo phải hỏi thế nào? Hắn giận dữ nói:

- Lão đầu, ngươi không trả lời theo đúng kịch bản.

Lão giả hứng thú nhìn Gero hỏi:

- Vậy ta nên trả lời thế nào?

- Ngươi phải nói Khúc hà thuộc thành trì nào?

Lão giả giật mình nói:

- Thành trì à! Để ta suy nghĩ một chút, thành trì gần đây nhất gọi là gì nhỉ? Hình như là Thạch thành.

- Này! Lão đầu, Thạch thành ở đâu?

- Thạch thành ở trên Thiên giới.

Gero giận dữ kêu lên:

- Thiên giới, thiên giới, ta biết nơi này là thiên giới, ta hỏi ngươi Thạch thành ở đâu?

- Thạch thành ở trên Thiên giới mà!

- Ngươi phải nói Thạch thành thuộc quốc gia nào?

- Không có quốc gia thì sao?

Gero kêu lên:

- Sao có thể không có quốc gia?

Lão giả ngoáy ngoáy lỗ tai, không vui nói:

- Nhỏ tiếng một chút, làm đau lỗ tai lão đầu tử rồi.

Marcos nói:

- Gero, hắn đang trêu đùa ngươi đó!

Gero sững sờ, giận dữ kêu lên:

- Trêu đùa ta? Coi ta là kẻ ngốc sao? Chết đi cho ta!

Hắn vung quyền đánh vào đầu đối phương.

Lão đầu duỗi một ngón tay ra điểm một cái.

Ầm!

Quả đấm to lớn đánh vào ngón tay, phát ra một tiếng nổ vang đội, nhưng ngón tay lại không nhúc nhích tí nào.

Gero trợn tròn mắt, trong mắt hổ tràn đầy vẻ khó tin, sao có thể có chuyện này?

Lão đầu nhíu mày nói:

- Sát tính ác liệt quá, tu hành không tu tâm, cuối cùng sẽ chỉ là công dã tràng, sau này không tránh khỏi phải lên Trảm Tiên Thai một lần.

RẦm!

Lão ta búng ngón tay một cái, Gero lập tức bay ra ngoài, đập vào trong sơn lâm.

Đám người Marcos trợn trừng mát, sao có thể?

Lão giả đứng dậy nói:

- Các ngươi cũng vậy, hôm nay ta sẽ làm người tốt một lần, dạy bảo các ngươi một phen, quay đầu lại mới là đại đạo.

Bóng dáng lão giả khẽ động, trong nháy mắt đã xuất hiện giữa đám người Marcos, cần câu trong tay hất lên.

Râm rầm rầm rẦm!

Chỉ trong nháy mắt bốn người đều bị đánh bay, tiếng nổ ầm ầm vang vọng trong núi rừng.

Lão giả vác cần câu lên cười ha hả nói:

- Người trẻ tuổi, thế giới này rất lớn, nước cũng rất sâu, phải biết khiêm tốn mới được.

- Ha ha...

Lão giả thoải mái cười lớn rồi đi về phía xa.

Một lúc lâu sau, đám người Marcos, Gero run rẩy đi ra khỏi rừng, mỗi người đều cảm thấy gân cốt mềm nhũn, thần lực tán loạn.

Gero quỳ gối trên mặt đất, cả người run rẩy giận dữ kêu lên:

- Thổ dân đáng ghét, lần sau nếu để ta gặp lại ngươi, ắt sẽ giết chết.

Marcos vịn vào một thân cây, cả người chảy đầy mồ hôi lạnh nói:

- Lần này chúng ta đã chọc phải đại năng ẩn tu rồi, may mắn là chúng ta vẫn còn sống.

Sau khi sửa sang lại, xua tan cảm giác khó chịu trên người, bọn họ lại tiếp tục lên đường, xuyên qua sơn lâm.

Marcos ngưng trọng nói:

- Nước ở thế giới này rất sâu, chắc chắn có không ít cao thủ, chúng ta phải tìm hiểu tình báo rõ ràng, không thể cứ xông thẳng lên đánh giống như trước đây, nếu không khả năng đến chết cũng không biết mình chết như thế nào.

Gero vừa chạy vừa lớn tiếng nói:

- Vậy chúng ta phải làm gì?

Marcos mang vẻ mặt ngưng trọng nói:

- Chúng ta cần kiếm tiền! Dùng tiền tệ của thế giới này, đi đổi lấy tin tình báo.

Baris cảm thấy hứng thú kêu lên:

- Chúng ta phải đi kiếm tiền sao?

- Kiếm tiền? Cũng coi là thế!

Marcos nói.

Mấy ngày sau, năm người đứng trên một đỉnh núi, nhìn con đường núi gập ghềnh phía dưới.

Phía xa có một chiếc Hồ xa đang chạy đến, hai con hồ ly to lớn kéo một chiếc xe hoa lệ, chạy trên đường núi như giẫm trên đất bằng.