← Quay lại trang sách

Chương 1050 Thế Giới Này Quá Nguy Hiểm

Sắc mặt Marcos đại biến, vô thức muốn chạy thoát.

Răng rắc!

Nhưng chỉ trong nháy mắt cả người hắn bị đông cứng thành một tảng băng.

Bốn chiếc đuôi thu lại, gió tuyết đầy trời biến mất, cả con đường núi dài mấy ngàn mét đều bị đông thành băng, trên đường có bốn cái tảng băng đứng thẳng, chỉ có Jessica không bị đóng băng, nhưng cả người cũng đầy sương tuyết.

Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt áy náy nói:

- Tỷ tỷ, ngươi có lạnh hay không? Đều tại ta tu hành vẫn chưa đến nơi đến chốn, chưa khống chế được tốt lắm.

- Cho nên tỷ tỷ ta mới bảo ta đến Hạo Nhiên thư viện học tập, nàng nói chỉ cần ta tốt nghiệp Hạo Nhiên thư viện, nàng sẽ để ta đến thế giới khác lịch luyện.

Trong đôi mắt nhỏ ngây thơ mang theo vẻ mơ ước.

Cơ thể Jessica cứng đờ, khẽ quay người nhìn Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt, đây là thứ ngươi gọi tu hành không phải rất tốt sao? Một chiêu đã hủy diệt cả tiểu đội chúng ta, thực lực đáng sợ như vậy vẫn coi như tu hành chưa tốt? Vậy chúng ta tính là gì?

Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt nhìn Jessica, chờ mong hỏi:

- Tỷ tỷ, ngươi muốn đi cùng ta đến Hạo Nhiên thư viện không?

Jessica lắc đầu, nói:

- Ta còn có chuyện khác phải làm.

Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt thất vọng:

- Vậy à!

Nàng dùng ánh mắt chân thành tha thiết nhìn Jessica hỏi tiếp:

- Tỷ tỷ, sau này ngươi đến chơi với ta có được không?

Jessica nhìn ánh mắt chân thành của Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt, không đành lòng từ chối, gật đầu nói:

- Được!

Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt vui mừng kêu lên:

- Cứ quyết định như vậy đi, ta sẽ chờ tỷ tỷ đến Hạo Nhiên thư viện tìm ta chơi.

Nói xong nàng quay người vào trong Hồ xa, hai con hồ ly to lớn lại tiếp tục kéo xe chạy dọc theo con đường đã bị đóng băng.

Giọng Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt truyền đến từ trong xe ở phía xa xải - Tỷ tỷ, nhất định phải tới Hạo Nhiên thư viện tìm ta chơi đó!

Ba ngày sau, mặt trời chói chang treo trên cao, bốn người Max, Gero, Nhiếp Bằng, Baris đều ôm chân mình, co người làm ổ bên một tảng đá, cơ thể ướt sũng đang tản ra hàn khí, cả người run rẩy, hàm răng va vào nhau ken két.

Max run rẩy nói:

- Chúng ta... Chúng ta bị đóng băng ba... Ba ngày?

Jessica dựa vào tảng đá bên cạnh, uể oải nói:

- Phải!

Baris thút thít nói:

- Ta... Ta không làm gì cả, vì cái... Vì sao lại đóng băng cả ta? Ta đáng thương quá.

Hắt xì!

Hắt xì!

Gero liên tục hắt hơi vài cái, xoa xoa mũi run rẩy nói:

- Lão... Lão đại, chúng ta quay về đi! Thế giới này nguy hiểm quá, lão đầu chúng ta đánh không lại, một đứa bé chúng ta cũng không thắng được.

- Trở về? Vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ chúng ta quay về cũng chết, ta không tin tất cả người của thế giới này đều mạnh như vậy, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ, trước đó chỉ là vận khí của chúng ta không tốt mà thôi, sau này nhất định sẽ gặp được kẻ yếu.

- Hắt xì! Hắt xì!

Max cũng hắt hơi vài cái, dựa vào tảng đá, run lẩy bẩy.

Ba tháng sau, cửa phòng bên cạnh đại sảnh sau hậu viện của Tam Thanh quan kêu két một tiếng rồi mở ra, Lý Bình An bước ra khỏi phòng, ảnh hưởng của việc hợp đạo đã được tiêu trừ hoàn toàn, khí tức trên người mạnh mẽ siêu phàm, khiến người ta nhìn thấy đều không nhịn được muốn lễ bái.

Lý Bình An đứng dưới mái hiên, nhìn bầu trời âm u bên ngoài, nói:

- Trời mưa rồi! Một cơn mưa thu lạnh lẽo, mùa đông giá rét sắp tới!

Roet! Ẩm!

Một tia chớp xẹt qua bầu trời âm u, nước mưa rơi lộp bộp vào trong hồ nước tạo ra từng cơn gợn sóng.

- Sư phụ!

- Sư phụ!

- Sư phụ!

Vài tiếng gọi liên tiếp vang lên, Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết xuất hiện trong viện, cùng nhau chắp tay thi lễ, vui vẻ nói:

- Đệ tử bái kiến sư phụ!