← Quay lại trang sách

Chương 1053 Mộng Cảnh Thế Giới

Nhiếp Bằng vội vàng chạy chậm đến, đóng cửa tửu lâu lại, sau đó quay người tựa trên cửa, thở phào một hơi lo lắng nói:

- Không biết trước đây bà chủ làm gì mà khí tràng lại cường đại như vậy, đám Tiên Thần mạnh mẽ kia đều sợ nàng ta.

Jessica đi ra khỏi quầy thu ngân, mỉa mai:

- Vậy mà ngày đó có người còn gan to hơn trời muốn đánh cướp bà chủ, ép hỏi tin tình báo, ta thật sự không biết sao chúng ta có thể sống đến bây giờ đấy, ta bảo này các ngươi có thể ngoan ngoãn một chút không?

Baris chạy đến bên người Jessica, liên tục gật đầu nói:

- Đúng đấy, đúng đấy, các ngươi có thể ngoan ngoãn một chút không.

Gero khẽ buông tay, cái bàn rơi xuống đất kêu bịch một tiếng, hắn chống tay lên bàn tức giận quát to:

- Không phải chúng ta vì nhiệm vụ sao? Các ngươi không làm gì cả, vậy mà còn có mặt mũi mắng chúng ta?

Khóe miệng Nhiếp Bằng co giật hai cái, vô cùng bất đắc dĩ nói:

- Ta cũng không muốn đi, nhưng mà bà chủ bảo ta coi chừng bọn họ, đề phòng bọn họ chạy trốn, nên mỗi lần bọn họ ra ngoài đều bảo ta đi theo, sau đó mỗi lần ta đều bị đánh một trận.

Marcos cảnh giác nhìn về phía hậu viện, tức giận truyền âm nói:

- Tất cả im miệng lại cho ta, về phòng rồi nói.

Nhóm năm người đi ra sau nhà, xuyên qua cửa bước vào một gian phòng, cùng nhau ngồi xuống xung quanh một cái bàn.

Marcos niệm một câu chú ngữ, một bình chướng ma pháp vây quanh căn phòng, sau đó hắn nổi nóng nói:

- Chúng ta cũng không muốn gây chuyện, nhưng mà nhiệm vụ mãi vẫn chưa hoàn thành, ta có thể làm gì nữa? Chẳng lẽ ở lại đây chờ chết sao?

Jessica bất mãn:

- Vậy cũng không cần lần nào ra ngoài ngươi cũng phải uy hiếp người khác chứ?

- Ta...

Da mặt Marcos co rúm lại, yếu ớt nói:

- Ta... Ta thật sự không uy hiếp ai.

Gero gật đầu liên tục:

- Ta có thể làm chứng, lão đại thật sự không uy hiếp ai, chỉ là ngữ điệu hơi nghiêm khắc một chút, nhưng từ trước đến giờ lão đại vẫn luôn nói chuyện như thết Jessica bất đắc dĩ nói:

- Được rồi, các ngươi muốn bị đánh thì cứ đi đi! Ta cũng không quản được các ngươi.

Baris nháy mắt tò mò hỏi:

- Hiện giờ có một cái Mộng Cảnh thế giới gì gì đó mở ra, chúng ta có nên đi dò xét một phen không?

Mọi người đều nhìn về phía Marcos.

Marcos gật đầu:

- Đương nhiên phải đi rồi, mặc dù không biết Mộng Cảnh thế giới là cái gì, nhưng bên trong chắc chắn có thể phát hiện ra được điều gì đó, biết càng nhiều, khả năng hoàn thành nhiệm vụ của chúng ta càng lớn.

Trong Mộng Cảnh, bóng người hư ảo của Mộng Yểm lơ lửng giữa thế giới, nhìn từng vị thần linh liên tiếp hiện ra, kích động đến mức cả người run rẩy, hắn thì thầm:

- Nhiều quá... Nhiều quá... Nhiều thần linh quá.

Có nhiều thần linh cung cấp lực lượng cho Mộng Cảnh thế giới như vậy, là điều từ trước đến nay hắn chưa bao giờ dám nghĩ đến, đúng là đã đạt đến đỉnh phong của Mộng Ma nhất tộc!

Mộng Yểm cảm thấy vô cùng hạnh phúc, bây giờ dù Đạo Chủ có đánh có mắng, có dùng chân đá, ta cũng tuyệt đối không đi, từ nay về sau Đạo Chủ nói cái gì chính là cái đó, Đạo Chủ bảo ta làm cái gì ta sẽ làm cái đó.

Mộng Yểm ngẩng đầu thể hiện lòng trung thành, kích động hét lớn:

- Đạo Chủ, ta nhất định sẽ quản lý tốt Mộng Cảnh thế giới này, để tất cả Tiên Thần tiến vào đều lịch luyện tốt, tuyệt đối sẽ không cô phụ tín nhiệm của ngài.

Bóng dáng đám người Marcos hiện ra trong sơn lâm bên dưới, còn chưa nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh, một đầu Cự lang đã nhào ra từ trong rừng cây, lao về phía bọn họ.

Gero lập tức bước lên trước một bước, đấm ra một quyền.

Aml Trong nháy mắt đầu cự lang kia đã bị lực quyền cường đại đánh tan thành từng mảnh nhỏ, hóa thành một đám lưu quang rồi tiêu tán.

Gero sững sờ, nắm chặt tay, cả người run rẩy.

Hu hu hu...

Hắn vui đến mức phát khóc.