← Quay lại trang sách

Chương 1126 Mời Tam Thái Tử

Hoàng Kim long thần ổn định thân hình rống giận một tiếng, trên người hiện lên chi chít Long ngữ ma pháp, sau khi tiến cấp Thần Vương những ma pháp này ngược lại không có dao động ma pháp mạnh mẽ như trước, chỉ còn lại khủng bố nội liễm.

Sau lưng Na Tra vun vút duỗi ra hai đôi tay, trái phải lại hiện ra hai cái đầu, hiện thân ba đầu sáu tay, Càn Khôn Quyển, Hỗn Thiên Lăng bay ra phân biệt rơi xuống lòng bàn tay.

Xa xa trong hư không, Như Lai Kim Thân một chưởng đánh bay Lôi Long vương, hưng phấn kêu lên:

- Sư huynh, mau nhìn kìa, là Na Tra Tam Thái Tử ba đầu sáu tay kìa! Thiên Đế Thạch Hạo một tôn thần ấn đánh bay Phong Long vương, xoay người một đao chém xuống Hỏa Long vương, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao tỏa ra thần quang, hai người đồng thời bay ngược ra sau. Trên đường bay ngược, Thạch Hạo không nhịn được nhìn về phía hư không xa xa, đạo thần ảnh kia lộ vẻ vô cùng vĩ đại.

Đám Thạch Hạo có thể nói là từ nhỏ đã nghe kể chuyện Dương Tiễn, Na Tra, Tôn Ngộ Không mà lớn lên, từ nhỏ đã lấy bọn họ làm mục tiêu, bây giờ thần tượng ở ngay trước mặt, bọn hắn không khỏi kích động run cả người. Ngay cả Ninh Khuyết cũng nhiều lần ném ánh mắt qua, trong mắt mang thần thái khác thường.

Thạch Hạo cười ha ha:

- Sư phụ vậy mà mời Tam Đàn Hải Hội Đại Thần của Viễn cổ Hồng Hoang tới, truyền thừa nhân chúng ta cũng đừng bị Tam Đàn Hải Hội Đại Thần xem thường.

Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết ngay lập tức đấu chí tràn đầy, các loại thần thông thoải mái không cần tiền vung ra, trong lúc nhất thời lại có thể áp chế được mấy vị Long Vương.

Vũ Diệu chí tôn, Thương Cổ chí tôn, Ám Dạ nữ thần cũng không kiểm được xoay đầu nhìn về đại chiến trong chiến trường hư không, đây chính là Viễn cổ Hồng Hoang ư?! Một cỗ phân thân đã có thể áp được Hoàng Kim long thần cấp Thần Vương không ngóc đầu nổi, bản tôn lại có thể mạnh cỡ nào? Nội tình chân chính của Hồng Hoang thần hệ không khỏi quá mạnh đi!

Na Tra và Hoàng Kim long thần từ vô tận hư không đánh vào không gian loạn lưu, lại từ không gian loạn lưu đánh ra, đánh ra giết vào đến hư không vỡ nát, vạn vật hóa hư vô, chư thần đấu chiến đều bị dư âm của hai người đánh tan, đều bị bức phải ngưng chiến, trốn tránh khắp nơi.

Trong hư không xa xôi, hư không vỡ tan, Hoàng Kim long thần từ trong hư không vỡ nát lao ra, toàn thân bị Hỗn Thiên Lăng quấn chặt, vảy cũng bị siết tới nứt toác chảy máu không ngừng.

Thần linh của Cự Long tộc ở xa đều rộ lên, trong mắt rồng đều là vẻ chấn động ngập tràn, Long Thần vĩ đại lại thua sao?! Long Thần còn bị cưỡi nữa!?

Na Tra ba đầu sáu tay đứng trên người Hoàng Kim long thần, một tay giơ cao Hỏa Tiêm Thương, một tay giơ cao Càn Khôn Quyển, một tay cầm Hỗn Thiên Lăng, Phong Hỏa Luân bay múa trái phải đi theo, thần uy hiển hách.

- Grao! Hoàng Kim long thần xoay đầu phun ra một ngụm long tức với Na Tra.

Phong Hỏa Luân cùng bay ra cản trước người Na Tra, long tức khủng bố đánh lên Phong Hỏa Luân, bị Phong Hỏa Luân ngăn trở, tất cả long tức đều bị Phong Hỏa Luân thôn phệ, Phong Hỏa Luân cũng càng ngày càng sáng lên.

Một kích không có kết quả, Hoàng Kim long thần vọt về phía Hoàng Kim long giới. Na Tra quát lên:

- Nghiệt Long, đừng hòng chạy trốn!

Tay vung lên, Càn Khôn Quyển sáng chói bay ra, keng một tiếng đập lên đầu Hoàng Kim long thần, nháy mắt huyết quang tung tóc.

- Grao!

Hoàng Kim long thần rên rỉ một tiếng, lăn lộn rơi xuống dưới.

Hỏa Tiêm Thương trong tay Na Tra hung hăng đâm thẳng xuống cổ, long huyết tóe ra cao ngàn mét, Hỏa Tiêm Thương khẩy một cái, một sợi gân rồng sáng rực bị khểu ra ngoài, hai tay nắm chặt lấy gân rồng, hai chân giẫm xuống, mượn lực phản chấn phóng lên trời, một sợ gân rồng sáng rực mang theo máu được rút ra.

- Gr... grao! Hoàng Kim long thần đau đớn gầm lên, lăn lộn trong không trung như một đống bùn nhão, Hỗn Thiên Lăng từ trên thân Hoàng Kim Cự Long bay ra, bay về phía Na Tra, quấn sau vai Na Tra.

Càn Khôn Quyển, Phong Hỏa Luân cũng nhanh chóng bay trở về, Phong Hỏa Luân bay xuống dưới chân Na Tra xoay tròn, Càn Khôn Quyển bị Na Tra bắt lấy khoác lên vai.

Hoàng Kim long thần vô lực nằm nhoài trong hư không, cả người run rẩy, miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn Na Tra, kinh sợ kêu lên:

- Ngươi rốt cuộc là ai?