Chương 1137 Viễn Cổ Di Tích
Lý Bình An xuất hiện sau lưng hắc long Ngao Minh, đưa tay đặt lên vai Ngao Minh, hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
Ngao Minh ngưng trọng nói:
- Chiến trường thời viễn cổ cách xa Hồng Hoang, không cách nào tiếp dẫn tới.
Lý Bình An thả tay xuống, hỏi:
- Chính xác là ở đâu?
Ngao Minh lắc đầu nói:
- Không biết, ta chỉ có thể mơ hồ nhận biết nó ở hướng nào.
Giờ nó ở phương Đông, phải đi mở từng cái mới có thể xác định chính xác vị trí.
- Đạo Chủ, ta phải ra khỏi Hồng Hoang.
Lý Bình An nhẹ gật đầu, chỉ nói:
- Chú ý an toàn!
- Đa tạ Đạo Chủ!
Thân ảnh Ngao Minh lóe lên xuất hiện trước thanh Đồ Long bảo đao, giơ tay nắm lấy nó rồi bước đi vào sâu trong Vô Tận Hư Không.
Ba người Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết hiện ra bên cạnh Lý Bình An.
Thạch Hạo hỏi:
- Sư phụ, lỡ hắn mang Đồ Long bảo đao của người chạy mất luôn thì sao?
- Vi sư nhìn người rất chuẩn, hắn không phải người như vậy.
Bạch Hiểu Thuần lại hỏi:
- Sư phụ, bây giờ chúng ta làm gì?
- Chờ! Chờ hắn mở cửa viễn cổ bí cảnh.
Mấy tháng tiếp theo, từng cột sáng tử sắc lần lượt bắn lên hư không. Ngao Minh bay lượn trong hư không, càng ngày càng có nhiều cường giả đi sau lưng.
Nữa năm sau, ở chỗ giao giới hư không phương Tây. Oành! Cột sáng tử sắc bắn lên hư không, bên trong vặn vẹo tạo nên một cơn gơn sóng càn quét tàn bộ giới Vô Tận Hư Không, một con hắc long tử sắc bay múa quanh cột sáng.
Sau một lúc, trong gợn sóng dần hiện lên một bóng dáng vặn vẹo. Có thế giới tan hoang, các dòng thiên thạch hỗn loạn xuôi dòng trong biển hư không và còn một hắc động hư không vặn vẹo.
- Oangt Hắc long nhìn cảnh tượng sau gợn sóng, nó hưng phấn gầm lên.
Bóng hình ngày càng rõ ràng, tử sắc quang trụ dần dần dựng nên cánh cửa tử sắc vặn vẹo.
Hắc long run động, bay múa quanh quang trụ rồi xông vào đó biến mất không thấy gì nữa.
Đông đảo cường giả đi theo sau nhao nhao hiện thân, di tích viễn cổ! Ánh mắt trở nên sáng rực rồi giống như một đàn ong võ tổ phóng vào cánh cửa tử sắc.
Bỗng sâu trong hư không phản xạ ra một đạo ngũ sắc thần quang đánh vào trước cửa. Oành! Gợn sóng ngũ sắc vỡ tan gây ra vụ nổ lớn, những ai đang nhao nhao bay đến đều bị đánh văng ra ngoài.
Ngũ sắc thần quang mờ dần, trước cửa xất hiện một bãi đá to lớn, một đám người đứng trên đó ngạo nghễ nhìn bọn người bị đánh ra ngoài hư không bằng một ánh mắt khinh miệt.
Cầm đầu là một người đàn ông trung niên mặc áo bào tím.
Người đó nhìn cửa tử sắc trong hư không, giận dữ nói:
- Nghiệt súc! Năm đó tha ngươi một mạng vậy mà giờ còn dám ra đây!
Vù vùi Trong hư không đột nhiên nở rộ tia sáng trắng, bên trong tia sáng hiện ra cánh cửa bạch ngọc. Một trưởng lão cầm kinh thư đi ra từ cánh cửa, theo sau là cường giả của Quang Minh Thánh đường, thánh nữ Carolina, đại giáo chủ Giles, Tài Quyết Ti Ti Tọa XavIier.
Lão Giáo Hoàng cầm kinh thánh, xoay người thi lễ nói:
- Quang Minh thánh đường hoan nghênh Long Kình thần vương giáng lâm.
Thánh đường cường giả còn lại đều khoanh tay để trước ngực, xoay người cung kính thi lễ.
Vô luận phe phái như thế nào, đối với Thần Vương nhất định phải bảo trì cung kính cần thiết.
Trung niên áo bào tím quay đầu nhìn đám người Quang Minh Thánh đường, ánh nhìn trở nên có chút kiêng kị. Sau Quang Minh Thánh đường là một trong bát đại chúa tể - Quang Minh chúa tể Áo Cách Tư miện hạ. Long tộc tuy cường đại nhưng lại không có chúa tể, Tổ Long cũng chỉ là một căn nguyên thần mà thôi.
Long Kình ôn tồn nói:
- Quang Minh thánh đường, bí cảnh này không liên quan đến các ngươi. Các ngươi đến làm gì?
Lão Giáo Hoàng đứng lên, hòa ái cười nói:
- Đây là viễn cổ bí cảnh, Quang Minh Thánh đường chúng ta cũng tò mò muốn đi vào cho biết, xin Thần vương đáp ứng.
- Ha ha! Buồn cười! Nếu là bí cảnh vô chủ, Quang Minh thánh đường các ngươi đi vào cũng không sao nhưng đây là bí cảnh có chủ, các ngươi dựa vào đâu muốn vào? Muốn lấy mạnh hiếp yếu sao?